Tiên Hồng Lộ
Chương 2 : Chiếc nhẫn quỷ dị
Ngày đăng: 20:30 22/04/20
Đây là một cái nhẫn nhìn qua rất bình thường, mặt ngoài màu xám bạc, có khắc một ít hoa văn, độ lớn và chất lượng cũng không khác gì chiếc nhẫn bình thường.
Bất kể từ phương diện nào, Dương Phàm đều không nhận ra được chút phi phàm nào của nó.
Nếu là thời điểm bình thường chiếm được cái nhẫn này thì cũng thôi, Dương Phàm đại khái cũng không chú ý nhiều đến nó, cho dù cầm trong tay cũng sẽ tùy ý ném đi.
Nhưng chính là một cái nhẫn bình thường như vậy, nó lại rơi xuống từ bên ngoài chín tầng trời.
Chiếc nhẫn này ẩn giấu mịt mờ như vậyNhất định có bí mật kinh thiên gì ở bên trong.
Dương Phàm cố kiềm chế hưng phấn trong lòng, bắt đầu từ các phương diện thăm dò bí mật của chiếc nhẫn bạc này.
Nhưng mà trải qua nửa ngày nghiên cứu tìm tòi, Dương Phàm vẫn không tìm được nửa điểm manh mối.
"Kỳ quáiCái nhẫn này không có chút dị thường nào!"
Dương Phàm biết rõ là chiếc nhẫn bạc này có điểm bất phàm nhưng lại tìm không được manh mối để bất đầu.
Cồ quái, quá cổ quái!
Dương Phàm cố gắng làm mình trấn tĩnh lại, chăm chú nhìn chiếc nhẫn, trên mặt lộ vẻ suy tư.
"Theo sách cổ ghi lại, mỗi một thánh bảo thông linh trong truyền thuyết, có thể thông qua Khế ước máu nhận chủ. Nếu cấp bậc chiếc nhẫn này rất cao, hẳn có thể thông qua phương thức này nhận chủ, từ đó vạch trần bí mặt của nó."
Dương Phàm nghĩ đến đây, cắn ngón trỏ, ở trong không khí vẽ lên thành từng đường cong màu đỏ, rất nhanh họp thành một đồ án màu máu kỳ dị. Đây là trận pháp "Khế ước máu", tu sĩ Luyện Khí Kỳ trờ lên đều có thể sử dụng.
Tiếp theo, miệng hắn niệm chú ngữ liên tục, hai tay hóa thành bóng mờ nối tiếp, tia sáng lóe lên khiến cho khế ước máu đột nhiên tỏa hào quang mành liệt.
Một khoảnh khắc nào đó.
- Kết!
Hai tròng mắt Dương Phàm nở rộ tinh quang, khẽ quát một tiếng, sau đó vươn ngón trỏ điểm một cái lên chiếc nhẫn màu bạc.
- Đi!
Thoáng chốc, trận pháp màu máu kết thành một ấn ký màu máu lớn bằng ngón cái, dưới sự điểu khiển của ngón trỏ Dương Phàm chuẩn xác đánh lên chiếc nhẫn màu bạc.
"Ông!"
Trong hư không truyền đến một luồng dao động kỳ dị.
Nhưng khi ấn ký màu máu của hắn đánh lên nhẫn bạc, lập tức liền biến mất.
Bỗng dưng biến mất, không hề có chút dấu hiệu gì!
Biến mất một cách quỷ dị!
Đâyđây là chuyện gì xảy ra?
Dương Phàm kinh ngạc vô cũng, tình cảnh như vậy hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của hẳn.
Từ dấu hiệu mà đoán thì khế ước máu đã thất bại.
Con chó nhỏ tiếp tục giới thiệu.
- Đây không phải là công năng "Nhẫn không gian" trong truyền thuyết. Dương Phàm nao nao, hơi có chút kinh ngạc.
Ở Đòng Thắng Đại Lục, nhẫn không gian chỉ được ghi lại trong sách cổ, nghe nói loại bảo vật này chỉ có người ở Tiên giới mới có thể tạo ra. Người tu tiên bình thường, sử dụng đều là túi trữ vật, phân chia làm nhiều đẳng cấp.
Nhẫn không gian?
Trên mặt con chó nhỏ lộ ra vẻ khinh miệt:
- Đạo cụ trữ vật không gian một khi bị phá, vật phẩm bên trong sẽ tiến vào không gian loạn lưu, bị tan hủy về dạng nguyên thủy. Mà kho hàng này có ta trống coi, tuyệt đối an toàn. Cho dù ngươi chết thì người khác cũng không chiếm được.
ẶcTrên trán Dương Phàm nổi lên những đường màu đen. Lão tử đã chết rồi thì còn quan tâm chó gì đến những thứ trong kho hàng nữa.
- "Tiên Hồng Không Gian có thể làm cho ta trường sinh bất tử hay không? Dương Phàm hít sâu một hơi, đột nhiên nói ra nguyện vọng trong lòng.
- Trường sinh bất tử?
Con chó nhỏ lại lộ ra ánh mắt khinh bỉ, không kiên nhẫn nói:
- "Tiên Hồng Không Gian" có thể làm cho ngươi đạt được bất kỳ nguyện vọng nào, điểm này không hề nghi ngờ. Đừng lập lại lần thứ hai với ta.
- Hắc hắc! Một khi hoàn thành trao đổi đồng giá, ngươi có thể đạt được một bộ pháp quyết có thể chân chính trường sinh bất tử.
- Nghe thì thật không tệChỉ là yêu cầu trao đổi đồng giới này có vẻ quá hà khắcDương Phàm nói hơi chút do dự, vừa nghĩ đến dòng chữ "Muốn luyện công pháp này, đầu tiên phải tự cung!" là hắn liền thấy lạnh cả người.
- Kỳ thật còn có một phương pháp thỏa hiệpNgươi có thể không làm thái giám. Con chó kia chầm chậm nói.
- Phương pháp gì?
Trong lòng Dương Phàm khẽ động.
Trường sinh bất tử - Đó chính là giấc mộng mà hàng tỷ tu sĩ trên Đòng Thắng Đại Lục đều truy tìm!
Vèo
Đúng lúc này, tại không gian hiện thực. Dương Phàm ở Nam Lĩnh Dương gia đột nhiên xuất hiện tình huống.
Xoẹt!
Không gian quỷ dị trước mắt biến mất.
Dương Phàm mặt đầy vẻ sợ hãi nhìn căn phòng quen thuộc trước mặt, giường, bồ đoàn, bàn ghế
Tình cảnh vừa rồi xảy ra, tựa như một giấc mộng hư vô. Chiếc nhẫn kia vẫn còn đeo trên ngón tay hắn như trước.
Chỉ là ở lòng bàn tay của Dương Phàm có thêm một con hạc giấy nhỏ do lá bùa gấp thành.
- Ba ba ba!
Con hạc giấy lóe ra hào quang màu xanh, vỗ cánh, lắc lư trước mặt Dương Phàm - rất sống động, rất đáng yêu!