Tiên Hồng Lộ
Chương 242 : Thất Thải Thành Bảo
Ngày đăng: 20:38 22/04/20
Con rắn nhỏ trong suốt dài hai thước, thân rắn ngửa ra, cuộn tròn trong lòng bàn tay Dương Phàm. Một tia hàn khí lạnh vô cùng tràn ra tiến nhập thẳng vào trong cốt tủy khiến cho mọi người tại trường rùng mình một cái, trên người lập tức ngưng kết một tầng băng sương.
- Băng xà biến dị!
Mọi người kinh hãi thất sắc liên tục lui về phía sau bị hù dọa cho mặt xám như tro tàn té ngồi cả trên mặt đất. Sắc mặt ba người Vũ Văn Nhu cũng biến đổi, trong mắt hiện lên một tia kinh hãi, vận chuyển linh quang hộ thể, vẻ mặt ai cùng đề phòng cảnh giác.
- Đâyđây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Vũ Văn Lân thần sắc biến đổi không ngừng, từ đáy lòng đã có một suy đoán đáng sợ. Nhưng làm sao có thể như vậy chứ?
- Chú ý thu liễm hàn khí trên người ngươi!
Dương Phàm khẽ nhíu mày nói với băng xà trong tay. Trong mắt Băng xà biến dị toát ra vẻ ủy khuất, nó đã kiệt lực thu liễm nhưng vẫn như cũ có hàn khí từ trong bản thể phát ra. Nói cách khác. chỉ cần có dòng khí lạnh tràn tới liền đủ để tổn thương những người này. Nó đã ngủ say trong Hàn Băng Động này mấy vạn năm, cực hàn chi khí của trời đất tẩy rửa, thể chất đã siêu thoát hơn xa phạm trù của một Lưu Ly Nham Tinh Xà.
Có thể nói, bản thân nó chính là một kho tàng cất chứa cực hàn linh khí. Mấy người Vũ Văn Nhu thấy bộ dáng băng xà biến dị vô cùng nhu thuận kính sợ Dương Phàm không khỏi hít sâu một hơi, áp chế khiếp sợ trong lòng. Nhưng biểu tình trên mặt bọn hắn vẫn kinh hãi như cũ.
- Dương dược sư, chẳng lẽ nó đà bị ngài thuần phục?
Hoàng Thúc nuốt nước một ngụm nước miếng, khuôn mặt vẫn còn mang vài phần kinh hãi cùng nghi ngờ.
- Đúng vậy.
Dương Phàm gật gật đầu:
- Ngay tại thời điểm ngươi bị đóng băng, ta phát động bí thuật mới mạo hiểm chế trụ được nó.
Đây chính là dị chủng hồng hoang nha! Không ngờ cứ như vậy bị người thuần phục! Đám người Hoàng Thúc trên mặt lộ ra ánh mắt vô cùng hâm mộ. Trong đôi mắt của Vũ Văn Lân hiện một chút ghen tị cùng không cam lòng nhưng hắn không thừa nhận cũng không được, thủ đoạn của Dương Phàm đích xác vượt qua tưởng tượng của bọn hắn.
- Chúc mừng Dương dược sư có thể thần phục được dị chủng hồng hoang hiếm quý như thế. Thời gian tới nếu nó có thể tiến gia ba cấp, thậm chí là bốn cấp vậy khẳng định có thể trở thành trợ lực rất lớn đối với Dương dược sư.
Vũ Văn Nhu cũng không có che dấu vẻ mặt hâm mộ hướng Dương Phàm chúc mừng.
- Ha ha! Ta đặt cho nó một cái tên mới là Lưu Ly Hàn Tinh Xà.
Dương Phàm đột nhiên xen miệng hỏi.
Dương Vũ liếc mắt nhìn hắn. nhàn nhạt nói:
- Những binh sĩ dân bản sứ này đều là võ giả, thực lực không tầm thường, lại càng không thiếu Tiên thiên võ giả. Dưới tình huống không có pháp lực, số lượng bọn họ đông đảo. chúng ta không phải đối thủ. Vũ khí trong tay những võ giả này đều là Pháp Khí, Linh Khí. Mặc dù không có pháp lực, công kích cũng rất sắc bén.
Trải qua một phen thương nghị, hai thế lực cùng bước vào phiến rừng rậm kia. Khi đi tới vùng lân cận rừng rậm này, sắc trời đã tối muộn, Dương Vũ đề nghị hạ trại tại đây. Bởi vì trong rừng rậm có yêu thú bậc thấp thường lui tới, hành động buổi tối không thuận lợi cho tu sĩ nhân loại. Đêm đó. tất cả mọi người chuẩn bị ứng phó với cục diện trong Thất Thải Thành Bảo một phen. Đến sáng ngày hôm sau, mọi người cùng nhau tiến vào rừng rậm vô danh, trên đường gặp được một số yêu thú bậc thấp nhất cấp nhị cấp.
Hành tẩu hết một ngày, phía trước nhìn thấy quang mang bảy sắc mờ mờ ảo ảo. Đoàn người hiểu được nơi đó khẳng định chính là Thất Thải Thành Bảo mà Dương Vũ đã nói.
- Mọi người cẩn thận, nơi này là ở sâu trong rừng rậm, có thể gặp phải yêu thú tam cấp.
Dương Vũ nói lớn:
- Ngày đó chúng ta từng gặp phải yêu thú tam cấp. Cùng nhau hợp lực mới đánh nó bị thương mà bỏ chạy.
Tâm thần mọi người rung động, yêu thú tam cấp có thể so với tu sĩ Trúc Cơ Kỳ nha!
Yêu thú nhân giới chia làm mấy cấp bậc, tương ứng với chín cảnh giới của người tu tiên. Mắt thấy càng ngày càng gần quang mang thất thải, mọi người còn có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng một tòa thành hùng vĩ. Cảm quan của Dương Phàm siêu việt hơn người cùng giai nên thấy rõ tòa thành kia. Cảm thấy tòa thành hùng vĩ tráng lệ này ở trong quang thải bảy màu càng thêm tráng lệ huyền bí.
Tâm tình mọi người càng thêm gấp gáp, trong đôi mắt lộ vẻ chờ mong. Dường như thấy được vô số Pháp Bảo cùng vô số thiên tài địa bảo cùng tài liệu quý hiếm.
"Ầm ầm"
"Keng keng"
Ngay tại lúc nàv. mọi người nghe được từ chỗ Thất Thải Thành Bảo truyền đến tiếng giao đấu, còn có từng đợt linh khi dao động. Quang mang bảy màu bao phủ bốn phía tòa thành đang nhẹ nhàng lay động, nhộn nhạo từng đạt sóng gợn.
Mọi người đến gần liền phát hiện phía dưới tòa thành đang có một đội tu sĩ thi triển pháp thuật cùng công kích từ xa không ngừng oanh kích màn hào quang bảy sắc xung quanh tòa thành.
- Không ngờ có tu sĩ công thành!
Đoàn người kinh ngạc hai mặt nhìn nhau.