Tiên Hồng Lộ

Chương 260 : Cửu u cốc - Vực sâu giao long

Ngày đăng: 20:38 22/04/20


- A! Bản đồ Cửu u Cốc? Chúng ta giàu to rồi!



Hồ Phi mừng rỡ như điên, quả thật khó tin mà.



- Suỵt!



Dương Phàm vội ra một thủ thế ngừng lại, hung hăng trừng mắt hắn:



- Nhỏ giọng chút



- Hắc hắc. ngươi thật sự quá lợi hại, ngay cả bản đồ Cửu u cốc cũng tới tay được, ta đi theo ngươi quả nhiên không tệ mà.



Trong ánh mắt Hồ Phi nhìn Dương Phàm. lần đầu thêm vài phần kính nể sùng bái. Dương Phàm tiến vào Bí cảnh, vẫn bảo trì cúi thấp, ai có thể ngờ tới bảo vật Diệt Nguyên Pháo bị hắn cướp đi.



Nếu để tu sĩ khác biết hắn còn chiếm được cấm Pháp Chỉ Hoàn thượng cổ Kỳ Bảo trong truyền thuyết, đồng thời có được bản đồ Cửu u cốc, vậy còn không làm người ta phát điên sao.



- Đáng tiếc quáTuy rằng ta có bản đồ, nhưng bỏ lỡ mất thời cơ tốt nhất. Từ lúc hai tháng trước tam đại tông môn đã bắt đầu thăm dò Cửu u cốc, bảo vật nơi này đã sớm bị bọn họ chiếm trước



Dương Phàm khẽ thở dài.



- Chúng ta nhanh đi nơi khác xem, có lẽ còn chỗ mà tam đại tông môn không phát hiện.



Hồ Phi cũng có chút không cam lòng nói.



- ừ, tốt



Dương Phàm dẫn theo Hồ Phi nhanh chóng đi xuyên qua khu vực nội tầng bao phủ sương mù đen dày đặc. Trong lúc này, dưới tác dụng cảm quan cường đại của Dương Phàm, hai người thành công tránh thoát không ít yêu thú. Yêu thú trong sương mù đen này ít nhất đều là cấp ba, thực lục so ngang với Trúc Cơ Kỳ, Dương Phàm cũng không muốn trêu chọc tới một đám. Chẳng qua hai ba con yêu thú bình thường. Dương Phàm còn không để vào mắt. Thời gian nửa canh giờ trôi qua, hai người liên tục tìm được ba chỗ đánh dấu trên bản đồ, chia làm một hàn đàm, một cây cổ thụ vạn năm mấy chục người ôm không hết, một căn nhà gỗ. Những nơi này, đều nằm không ít thi thể nhân loại cùng yêu thú đều có.



- Tu sĩ tam đại tông môn này cũng quá tuyệt đi chứ, đều cướp đoạt hết cả?



Dương Phàm có chút thất vọng, ánh mắt nhìn chằm chằm khu vực sương mù đen trên bản đồ. Ngay lúc đó, ánh mắt hắn sáng lên, dừng lại trên một nơi cực kỳ bí ẩn.



- Chỗ này rất bí ẩn, tu sĩ tam đại tông môn chưa chắc tìm được.



Dương Phàm lộ ra vẻ tươi cười. Hai người lập tức nhắm hướng kia chạy đi. Một lúc lâu sau. Sắc mặt hai người không dễ nhìn, bởi vi mục tiêu của bọn họ là một tòa vực sâu không đáy, bên trong mây mù lượn lờ tản ra một cỗ khí tức uy hiếp.



- Có muốn xuống dưới không?



Hồ Phi hỏi, trong lòng có chút do dự.



- Nếu như không có bản đồ, tu sĩ bên ngoài rất khó tìm được vực sâu này



Dương Phàm lộ vẻ trầm ngâm.



- Đúng là đạo lý này



Hồ Phi liên tục gật đầu:



- Chúng ta xuống dưới đi.



- Thế nhưng vực sâu nàyNếu như ngã xuống, vậy thì phiền phức, bởi vì nơi này chúng ta không thể phi hành.



Dương Phàm có chút do dự nói vói Hồ Phi:



- Không bằng thế này, ta thả một sợi dây xuống dưới. ngươi xuống dưới đó tầm bảo. Ta ở đây còn một tấm Thông Thần Tấn Phù, nếu ngươi không đối phó được ta kéo ngươi lên.



- Như vậy, được rồi. Đến lúc đó lấy được bảo bối nhất định phải chia cho ta phân nửa.



Hồ Phi suy nghĩ một chút, quyết định tin tưởng Dương Phàm. Dương Phàm cười cười, lấy trong túi trữ vật ra một sợi xích sắt chế tạo bằng tài liệu đặc thù, chậm rãi thả. Hồ Phi kéo sợi xích đi xuống.



- Chờ một chút



Dương Phàm đột nhiên gọi hắn lại.



- Có chuyện gì!



Hồ Phi thoáng kinh ngạc nói.



- Không bằng ta để linh thú Lưu Ly Hàn Tinh Xà cùng ngươi xuống dưới, gặp phải nguy hiểm cũng có thể cùng nhau chiếu cố.



Trên cánh tay Dương Phàm liền bỏ ra một con rắn nhỏ băng tuyết dài ba xích.



- Được.



Hồ Phi mừng rỡ, năng lực con rắn nhỏ này hắn tận mắt thấy qua.



Dương Phàm nhắn nhủ mệnh lệnh với Lưu Ly Hàn Tinh Xà, để cho nó quấn lên cánh tay Hồ Phi. Cứ như thế. một người một rắn đi xuống bên dưới.



"Thực lực Hồ Phi cũng không kém ta bao nhiêu, lại thêm Lưu Ly Hàn Tinh Xà hẳn không thành vấn đề"



Dương Phàm nghĩ như vậy. Thời gian trôi qua từng chút. Một lúc sau, dưới vực sâu truyền đến tiếng chiến đấu kinh tâm động phách, tiếng động mơ hồ truvền tới chỗ Dương Phàm. Trận chiến này giằng co nửa canh giờ mới kết thúc. Dương Phàm thông qua liên hệ với Lưu Ly Hàn Tinh Xà, biết được nó không có nguy hiểm. Mà lúc này, xích sắt bắt đầu lay động, hiển nhiên Hồ Phi đang đi lên.



Một lát sau. một người một rắn xuất hiện trong tầm mắt Dương Phàm. Hồ Phi có vẻ mệt mỏi rã rời, cả người là máu, trên người vô số vết thương. Còn Lưu Ly Hàn Tinh Xà vừa vặn ngược lại. bộ dạng thần quang tỏa sáng, tinh thần chấn hưng còn hơn trước khi chiến đấu.



- Mau lên đây. ta trị thương cho ngươi.



Dương Phàm cũng không quan tâm Hồ Phi lấy được gì, lập tức trị liệu cho hắn.



- Phù, Mệt chết ta, con giao long kia thật là đáng sợ!



Hồ Phi gào to.
Dương Phàm âm thầm nghĩ.



Cửu u Điện áp chế thần thức cảm giác càng thêm lợi hại, ở nơi này, thần thức tu sĩ Trúc Cơ KỲ cũng chỉ có thể miễn cưỡng rời thể. Còn may, mọi người có thể căn cứ vết tích chiến đấu bước đi, dọc theo đường không gặp phải nguy hiểm gì. Chẳng qua thi thể cùng mãnh nhỏ kim loại lưu lại trong đại điện, chứng tỏ nơi này từng xảy ra chiến đấu thảm liệt.



- Cửu u Điện này quả thật là một mê cung lớn mà!



Mộng Tuyền nhíu mày lại.



Mặc dù đi dọc theo những dấu vết tranh đấu này, bước đi mấy canh giờ đều là vòng vo đi tới đi lui. Bởi vì dù là tam đại tông môn đi trước, cũng phải đi nhiều lần trong Cửu u Điện này.



"Tiếp tục như vậy, cũng không phải biện pháp." Dương Phàm có chút không nhịn được nữa.



Bản thân hắn có bản đồ Cửu u Điện, còn ở đây chạy tới chạy lui, cảm giác thật không thú vị. Đúng lúc này, hành lang bên trái bỗng truyền đến tiếng bước chân "loảng xoảng".



- Kẻ nào?



Kim Hồng Môn Hồng Tài thân hình chợt lóe đầy vẻ đề phòng, hắn đang dựa vào hành lang bên đó.



Loảng xoảng! Loảng xoảng! Loảng xoảng!



"Tiếng động này rất quen thuộc." Dương Phàm lộ vẻ trầm ngâm.



Rất nhanh, chỗ hành lang kia nhảy ra bốn năm thị vệ thiết giáp, toàn thân đều bị áo giáp bao bọc không lọt giọt nước.



- Đây làkhôi lỗi!



Mộng Tuvền thở nhẹ một hơi, các tu sĩ cũng nhanh chóng phản ứng lại, đều tế ra pháp bảo thi triển pháp thuật, triển khai công kích không ngừng những Thiết Giáp Khôi Lỗi.



"Quả nhiên!"



Dương Phàm nhìn những Thiết Giáp Khôi Lỗi này, thấp giọng tự nói. Từ khi nhìn thấy những tàn phiến kim loại hắn đã có suy đoán.



Leng keng bang bang!



Thừa nhận công kích liên miên, năm thị vệ thiết giáp này lại không bị phá hủy trong khoảng khắc mà phá tan tầng tầng chiến hỏa tiếp cận mọi người.



- Tốc độ những khôi lỗi này rất chậm, mọi người tản ra du đấu.



Dương Phàm nói với bảy người khác.



Bản thân hắn có loại Thiết Giáp Khôi Lỗi này, đương nhiên rõ ràng ưu khuyết điểm của chúng. Các tu sĩ Trúc Cơ Kỳ nghe vậy đều tản ra, phát huy ưu thế tốc độ, kiếm quang thần thông pháp thuật liên miên không ngừng.



- Lực phòng ngự những khôi lỗi này rất cao, tình huống một đổi một, muốn phá hủy một con trong thời gian ngắn thật không dễ làm.



Mộng Tuyền than thở.



Ầm ầm!



Một lúc sau, một con Thiết Giáp Khôi Lỗi bị đánh nổ, sóng xung kích mạnh mẽ đả thương mấy tu sĩ khác.



Hồng Tài Kim Hồng Môn càng bị trọng thương.



Lúc này, một con Thiết Giáp Khôi Lỗi liền giết tới.



- A!



Hắn hét lớn một tiếng, trong tay tế ra một khối bản chuyên màu xanh lóe ra ánh sáng vàng rực. Bỗng nhiên, có một cỗ uy áp cường đại khó hiểu phát tán làm chúng tu sĩ quay lại nhìn.



- Đó là cực phẩm Linh Khí!



Mấy tu sĩ Trúc Cơ KỲ đều chấn động bởi uy thế cực phẩm Linh Khí kia. Dương Phàm vừa thấy khối bản chuyên màu xanh kia. ánh mắt sáng ngời. Vật này không khác gì khối bản chuyên màu xanh trong tay hắn, hẳn là một trong những linh kiện Pháp Bảo trấn sơn Kim Hồng Môn.



Nếu là cực phẩm Linh Khí, như vậy hẳn là do hai khối linh kiện tạo thành



Bang!



Thiết Giáp Khôi Lỗi ma khí âm trầm bị đánh lên trên mặt, căn bản không chút lay động.



- Phá!



Hồng Tài rống lớn một tiếng, bản chuyên màu xanh bỗng nhiên to ra dài đến ba trượng, hung hăng đánh lên Thiết Giáp Khôi Lỗi, thoáng cái đánh bay nó ra ngoài, giữa không trung liền nổ tan tác.



Ầm ầm!



Bộ Thiết Giáp Khôi Lỗi này, trực tiếp bị miễu sát. Cực phẩm Linh Khí. quả nhiên đáng sợ!



Chẳng qua sau khi đánh ra một kích này, Hồng Tài sắc mặt trắng bệch vội thu cực phẩm Linh Khí này vào trong túi trữ vật, sau đó điều tức ngay tại chỗ. Lúc này, ba con Thiết Giáp Khôi Lỗi còn lại bị tu sĩ Trúc Cơ KỲ khống chế từng cái nổ tung.



- May là có tu sĩ tam đại tông môn mở đường, nếu không phải chiến đấu với nhiều Thiết Giáp Khôi Lỗi như vậy, chúng ta chắc chắn tổn thất thảm trọng.



MộngTuyền cười nói:



- Tam đại tông môn xuất phát sớm hai tháng tới Cửu u cốc, khẳng định phải trả giá thảm trọng. Lấy tình hình hiện giờ xem ra bọn họ ít nhất tổn thất bảy phần tu sĩ trở lên.



- Đa số các vị đều bị thương, để Dương mỗ trị liệu cho các vị một chút. Bằng không gặp phải tam đại tông môn, chúng ta làm sao chống lại được?



Dương Phàm đột nhiên nói.



Bảy tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ nghe vậy, không khỏi hai mặt nhìn nhau. vẻ mặt cổ quái nhìn Dương Phàm.