Tiên Hồng Lộ
Chương 268 : Huyết Nhật Điện - Người thắng lớn nhất
Ngày đăng: 20:38 22/04/20
- Nói rất đúng. Vượt cấp đánh chết bậc cao khó như lên trời. Nếu ta không có át chủ bài cùng bí thuật chắc chắn cũng không có khả năng làm được điều này.
Dương Phàm bình tĩnh nói.
Phịch -
Thân thể Trác Kinh bị cắt làm đôi, ngã trên mặt đất máu tươi tràn ra. Mặc dù đã chết trên mặt hắn vẫn còn mang theo không cam lòng mãnh liệt. Hắn chết không nhắm mắt!
Nếu hắn có thể làm việc cẩn thận thêm một chút, tâm tư tinh tế một chút, khiêm tốn một chút, vậy kiên quyết sẽ không rơi vào loại kết cục này. Từ sau khi Vô Song rời khỏi quảng trường Cửu U Trác Kinh liền lộ ra nanh vuốt dữ tợn. Tự cho là bước vào bậc cao liền có thể hoành hành bừa bãi. Thất bại của hắn là bởi vì quá mức tự tin đối với bậc cao Kim Đan coi trời bằng vung cuồng ngạo tự đại thành cái đích mọi người nhằm vào.
Tương đối mà nói, dưới tình huống Dương Phàm có con rối bậc cao, vài con át chủ bài và sát thủ giản lớn nhất, tổng hợp thực lực không chênh lệch nhiều so với Trác Kinh vừa bước vào bậc cao, lại có thể lấy được thành công cuối cùng.
Thành công cùng thất bại của hai người, nguyên nhân chủ yếu không bởi thực lực cùng trí tuệ, căn bản nhất khác nhau bởi hai chữ:
Điệu thấp!
Dương Phàm đủ điệu thấp. Từ bên ngoài Bí Cảnh đến Cửu u cốc, cuối cùng là Cửu u Điện đều hết sức giữ vững điệu thấp. Chỉ có dưới tình huống bất đắc dĩ mới lộ ra thực lực cần thiết. Sự thật chứng minh bài học xương máu trong Tu Tiên Giới ngàn vạn năm lịch sử đã chứng minh: cuồng ngạo tự đại coi trời bằng vung, mặc kệ ngươi thần thông cái thế, chung quy đều lọt vào kết cục bi thương.
Điệu thấp mới là sách lược tốt nhất để sinh tồn lâu dài ở Tu Tiên Giới. Dương Phàm lẳng lặng đứng tại chỗ, Huyễn Linh Hấp Huvết Xà Tiên trong tay vẫn quấn quanh thi thể Trác Kinh cắn nuốt tinh huyết trong cơ thể hắn từng chút. Bậc cao Kim Đan, tinh huyết ẩn chứa trong cơ thể quý báu cỡ nào cho dù hắn vừa mới chết đi. Dần dần thi thể Trác Kinh héo rũ từng chút mà Dương Phàm cảm giác hắc tiên trong tay mình xảy ra một loại dị biến truyền đến một cỗ tâm tình hưng phấn bừng bừng. Linh tính kia cùng càng mạnh. Sớm tại lúc trước, Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên thông qua nhiều lần hấp thu đã tăng lên gần trình độ Linh Khí cực phẩm.
Sau khi thi thể Trác Kinh hoàn toàn héo rũ, Dương Phàm cảm giác Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên trong tay đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Bên trên xuất hiện một số hoa văn kỳ dị, sờ lên càng thấy mềm mại, bên trong dường như tràn ngập một sinh mạng linh tính.
- Hắc tiên này đã vượt khỏi phạm trù Pháp Bảo bình thường, nó rốt cục có lai lịch gì? Thật không nghĩ tới, tiền bối lưng còng lại tặng dị bảo như thế cho ta hộ thân.
Thần thức Dương Phàm thăm dò Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên trong tay, đột nhiên liên tưởng đến lão già lưng còng ở Dật Hà Thôn.
- Độc Vương? Lão già lưng còng?
Dương Phàm hoàn toàn không thể liên hệ được hai danh từ này đến cùng nhau.
- Xem ra. chờ sau khi rời khỏi Cửu u Bí Cành nên bớt thời gian đi Dật Hà Thôn một chuyến.
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm.
- Lần này ở Bí Cảnh ta đắc tội một số người, sau khi ra ngoài, có thể sẽ đưa tới không ít phiền toái. Xin lão nhân gia chú ý bảo vệ an toàn đệ đệ cùng mẫu thân.
Dưới tình huống bình thường, ân oán Tu Tiên Giới sẽ không liên lụy đến người thân thuộc ở thế tục. Huống chi là còn có dạng siêu nhiên như ba đại tông môn?
Nhưng Dương Phàm vì cẩn thận vẫn cố ý cường điệu một phen.
- Hiểu rồi.
Điệp Liên dị thường nhu thuận nói trong lòng đối với Dương Phàm cũng tràn ngập tò mò.
- Được rồi Các ngươi đều tiến vào truyền tống đi. Xem tình huống, các ngươi không có khả năng có thể truyền tống đến Huyết Nhật Điện.
Dương Phàm thấp giọng nói.
- Vâng. Dương đại ca.
Điệp Liên có chút nghi hoặc. Dương Phàm vì sao biết mình không có khả năng bị truyền tống đến Huyết Nhật Điện. Nhưng là nàng cũng không hỏi nhiều, điều khiển Linh Khí phá không mà đi. xuyên qua truyền tống quang môn màu máu, thân hình chợt lóe rồi biến mất.
- Hồ Phi. Sau khi ngươi rời khỏi đây cũng cẩn thận một chút. gặp chuyện đừng nên kích động. Truvền tống quang môn này có lẽ sẽ truyền tống ngươi đến nơi khá xa.
Dương Phàm lại dặn dò Hồ Phi.
- Dương Phàm. Ngươi cũng phải bảo trọng, về sau muốn đánh. liền tới tìm ta!
Hai mắt Hồ Phi hơi đỏ, thân hình như đạn pháo xuyên qua quang môn màu máu.
Đến lúc này, toàn bộ quãng trường Cửu u chỉ còn lại một mình Dương Phàm là từ ngoài đến. Hắn ngẩng đầu, chăm chú nhìn vào Hắc Tinh Ma Linh Thần phát ra khí tức đáng sợ trong hư không, thản nhiên nói:
- Hiện tại ngươi có thể nói rõ ràng rồi!
Con ngươi Hắc Tinh Ma Linh Thần co rụt, "ầm" một tiếng từ trên trời giáng xuống, rơi xuống trước mặt Dương Phàm. Sau đó chậm rãi há mồm.