Tiên Hồng Lộ
Chương 271 : Biến hóa của Hàn Tinh Xà
Ngày đăng: 20:39 22/04/20
Trên mãnh đất xanh phạm vi một dặm sinh cơ vô hạn. Một mãnh xanh biếc tinh khiết dường như có thể tẩy rữa tâm hồn. Có một khu vực được ánh sáng xanh biếc bao phủ, nơi đây gieo trồng nhiều thiên tài địa bảo cùng với các loại linh hoa dị quả, linh quang tràn đầy, ngũ quang thập sắc, phát ra từng làn hương kỳ dị.
Bất kỳ thứ nào nơi đây thậm chí có thể khiến tu sĩ bậc cao đỏ mắt.
Ở trên mãnh đất xanh, cây cối sinh trưởng ở bất kỳ môi trường nào đều có thể bình yên sinh trưởng ở nơi đây. Trước mắt là thời gian gia tốc mười sáu lần, thần hiệu như thế đủ để tu sĩ ngoại giới than thở.
Giờ phút này, khu vực bị ánh sáng xanh bao phủ cấm chế, một con băng xà trong suốt dài ba tấc đang quấn trên một khối Vạn Niên Băng Tủy, vẫn không nhúc nhích. Bên ngoài thân nó bao phủ một tầng tinh thể mỏng manh bao phủ cả thân thể và Băng Tủy vào trong.
Nhìn tổng thể giống như một quả trứng tinh thể trong suốt. Lưu Ly Hàn Tinh Xà cùng Vạn Niên Băng Tủy bị quấn quanh đều bị nhốt trong một quả trứng tinh thể. Tình huống như vậy khiến sắc mặt Dương Phàm khẽ biến, suy tư một lát trên mặt nửa mừng nửa lo. Tình cảnh trước mắt. Lưu Ly Hàn Tinh Xà sau khi hấp thu Vạn Niên Băng Tủy, thực lực rõ ràng có tăng lên, giờ phút này đang nằm trong thời kỳ trưởng thành lột xác.
Nói càng trực tiếp một chút thì là nó muốn thăng cấp!
Lưu Ly Hàn Tinh Xà này vốn là yêu thú cấp hai đỉnh, tương đương với tu sĩ Ngưng Thần Đại Viên Mãn. Nhưng là nó thần thông phi phàm, thậm chí có thực lực tiêu diệt tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bình thường. Lúc ở quảng trường Cửu U, băng xà này dựa vào bản mạng Băng Diễm đóng băng Trác Kinh mới bước vào Kim Đan Kỳ trong giây lát. Hơn nữa. sau khi bị Huyền Cương Bảo Phiến trong tay Trác Kinh công kích, hàn tinh bên ngoài thân không chút tổn hại, nhưng bị một chút nội thương. Từ khi rời khỏi Hàn Băng động, Dương Phàm để cho Lưu Ly Hàn Tinh Xà bị Thứ Hồn Châm đánh bị thương ở lại mảnh đất xanh chữa thương, cũng tùy ý ném cho nó một khối Vạn Niên Băng Tủy. Không nghĩ tới hắn vừa rời khỏi Cửu u Bí Cảnh, cần Lưu Ly Hàn Tinh Xà này ra sức thì không ngờ nó lại tiến vào trạng thái đặc thù này.
- Không biết nó thăng cấp cần bao nhiêu thời gian.
Dương Phàm lộ vẻ trầm ngâm.
Nếu là dưới tình huống bình thường, Lưu Ly Hàn Tinh Xà muốn vượt qua thời kỳ lột xác này có thể là mười mấy năm, thậm chí là vài chục, hơn trăm năm. Tuy nhiên, hiện tại có Vạn Niên Băng Tủy trợ giúp cùng với thần hiệu của mãnh đất xanh, chân chính cần bao nhiêu thời gian. Dương Phàm cũng không biết chính xác. Nhưng hắn cũng đại khái phỏng đoán ra một chút: nhiều nhất là một, hai năm, có lẽ là càng ngắn thì băng xà này có thể thành công thăng cấp.
- Xem ra ta chỉ có thể dựa vào chính mình chậm rãi đào móc.
Dương Phàm kiệt lực triển khai thần thức và cảm quan, bốn phía lại đều là một mãnh nham tầng, hơn nữa nham thạch nơi này còn hết sức cứng rắn. Hắn cũng không dám dựa vào sức mạnh để mở thông đạo. Nếu tầng nham thạch nơi đây sụp đổ ngàn vạn cân thổ tầng nham tầng ầm ầm hạ xuống, cho dù đích thân tu sĩ bậc cao cũng chi có kết cục ngã xuống.
Dương Phàm cũng không có lập tức đào móc, hắn dọc theo thông đạo đi về phía trước một hồi. phát hiện đương phía trước bị ngăn cản bởi một loại nham thạch kỳ quái có thể ngăn cách thần thức.
Có lẽ nơi này có đường ngầm nào cũng không chừng?
Quan sát một lát. Dương Phàm cho ra kết luận. Nơi mình đang ở hẳn là do nhân công mở ra, hơn phân nửa là có cơ quan khác. Hắn đoán nơi này là mật địa hoặc là đường ngầm của môn phái nào đó, ở dưới nền đất sâu như thế, cho dù là thần thức của bậc cao Kim Đan cũng không thể thăm dò tới.
Trong lòng Dương Phàm không khỏi có nôn nóng lo lắng thế cục của Ngư Dương quốc. Dù sao hắn cũng sinh sống ở Ngư Dương quốc hai mươi năm. Nơi đó có người thân, bè bạn, đệ tử sự nghiệp, thậm chí còn nữ tử vừa gặp đã yêu.
"Huyết Luyện Tông?" Dương Phàm hít sâu một hơi. thầm nghĩ: "Hy vọng ba đại tông môn của Ngư Dương quốc có thể đứng vững. Dù sao cũng có lão quái Nguyên Anh Kỳ như Tam u lão ma. Thanh Hư Lão Đạo tọa trấn."
Ngay khi Dương Phàm lo lắng trong lòng. lào già râu bạc khoanh chân điều tức. trong mắt đột nhiên lóe tinh quang.
- Là ai?
Một cỗ uy áp mạnh mẽ ầm ầm buông xuống, con ngươi vốn ảm đạm của lão già râu bạc bỗng nở rộ thần quang sắc bén, gắt gao nhìn chằm chằm vào một nơi ở trên đỉnh của động dưới lòng đất này.
Mà nơi đó. chính là nơi Dương Phàm ẩn thân.
"Không ngờ lão già râu bạc này là bậc cao Kim Đan."
Dương Phàm thầm giật mình.
Hắn vốn thu liễm khí tức, ẩn nấp ở trên đầu mọi người đã lâu, giờ phút này tâm thần lào già râu bạc ổn định, hơn nữa tâm thần Dương Phàm không yên nên bị đối phưong cảm giác được. Cũng không tính là ngoài ý muốn.
- VỊ đạo hữu trên kia. Lão phu đã nhìn ra ngươi. Nếu thật sụ không chịu đi ra. đừng trách lão phu động thủ.
Trên người lão già râu bạc tản mát ra uy áp Kim Đan cường đại.
Bá
Vù -
Dương Phàm từ trên đỉnh động hạ xuống, trên mặt có một tia cười khổ nhưng cũng không nhiều kinh hãi ôm quyền đối với lào già râu bạc:
- Xin tiền bối thứ lỗi. Vãn bối cũng là vô tình đến đây.