Tiên Hồng Lộ
Chương 281 : Huyễn Thiên Hóa Hư
Ngày đăng: 20:39 22/04/20
Dương Phàm gần như là gằn từng chữ. trong giọng điệu có một ý tứ không thể kháng cự.
- A! Này
Ba tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bao gồm cả trung niên họ Tôn đều há to miệng, vẻ mặt kinh ngạc. Bọn họ tuvệt đối không nghĩ tới. Dương Phàm lại đưa ra yêu cầu quá phận như vậy. Cái gọi là thị thiếp, từ mặt ý nghĩa mà nói chính là một loại cơ hồ giữa tỳ nữ và thiếp. Không có địa vị, không có danh phận, không hơn bao nhiêu so với tỳ nữ, ở Tu Tiên Giới. nếu nói là song tu đạo lữ là tạo thành trong tình huống địa vị hai bên cơ bản là ngang nhau, như vậy giữa thị thiếp và chủ nhân chính là một loại quan hệ không ngang hàng. Dưới tình huống bình thường, thị thiếp để cho chủ nhân bình thường song tu, hoặc là tiết dục, thậm chí có thể dùng để giao dịch. Đương nhiên, cũng không thiếu một bộ phận chủ nhân hết sức tốt với thị thiếp.
Nếu Lệnh Hồ lão tổ vẫn còn ở đây, Dương Phàm đưa ra yêu cầu như thế. Trung niên họ Tôn nhất định là nổi giận lôi đình, chỉ mặt mắng to. Mà vào lúc này bọn họ lại giận mà không dám nói.
Lệnh Hồ Tiểu Tịch trong lòng Dương Phàm thân thể mềm mại cứng đờ, khuôn mặt nhỏ nhắn một hồi đỏ một hồi xanh. Nàng cắn chặt môi mỏng chăm chú nhìn Dương Phàm, trong mắt sáng lộ ra vẻ phức tạp vô cùng.
- Làm sao vậy? Chẳng lẽ các ngươi có chỗ nào khó khăn? Nàng chẳng qua là một nữ tu Ngưng Thần Kỳ, chẳng lẽ Dương mỗ còn không có tư cách cho nàng làm thị thiếp của ta?
Dương Phàm mặt lạnh nhạt nói.
- Việc này
Trung niên họ Tôn cố nặn ra một vè tươi cười. nói:
- Chúng ta đương nhiên sẽ không phản đối. Chỉ không biết Tịch nhi nàng thấy thế nào.
- Tịch nhi. Ngươi có nguyện ý làm thị thiếp của Dương Dược sư?
Trung niên họ Tôn vội vàng nháy mắt với Lệnh Hồ Tiểu Tịch. Hắn hiểu được Dương Phàm giờ phút này đã nắm giữ vận mệnh sinh tử của bọn họ. Lệnh Hồ Tiểu Tịch cúi đầu do dự giây lát mang theo vài tia nức nở nói:
- Dược sư là ân nhân cứu mạng của ta. Tịch nhi nguyện ý.
- Ha ha. Nàng đều nguyện ý rồi, các ngươi còn dị nghị gì không?
Dương Phàm vui tươi hớn hở nói.
- Chúc mừng Dương Dược sư!
- Dương đại ca
Giọng nói Lệnh Hồ Tiểu Tịch nhỏ như muỗi kêu truyền đến. Dương Phàm mở mắt nhìn Lệnh Hồ Tiểu Tịch khẽ thở dài:
- Tịch nhi. Chuyện tổ gia gia ngươi nhờ trên cơ bản ta đã hoàn thành. Mấy ngày nữa ta sẽ khởi hành. đi Ngư Dương quốc.
- Cái gì! Huynh muốn rời đi?
Lệnh Hồ Tiểu Tịch kinh ngạc vô cùng. thấp giọng hỏi:
- Huynh có thể mang ta cùng đi không?
- Không!
Dương Phàm vẻ quả quyết nói:
- Ngươi thuộc về La Sơn quốc, thuộc về Tiên Lai Tông. Ngươi cũng có sứ mạng của mình, mà ta phải về quốc gia của mình. Nơi đó có người thân, bè bạn, đệ tử, thậm chí là người ta âu yếm.
- Vì sao?
Đôi mắt Lệnh Hồ Tiểu Tịch đỏ lên. run giọng nói:
- Chẳng lẽ ta không phải thị thiếp của ngài?
- Đúng vậy!
Dương Phàm rốt cục đứng dậy, chậm rãi thốt ra một câu. dùng một loại giọng điệu kỳ lạ nói:
- Tuy nhiên, chỉ là trên danh nghĩa