Tiên Hồng Lộ

Chương 284 : Thủy Lạc Bích Thiên

Ngày đăng: 20:39 22/04/20


- Dược sưNgài muốn rời khỏi La Sơn quốc?



Trung niên họ Tôn cẩn thận dè dặt hỏi trong mắt lại có vài tia nghi hoặc.



- Đúng vậy. Ta vốn là tu sĩ Ngư Dương quốc, vô tình đi tới La Sơn. Hiện nay 13 nước Bắc Tần hỗn loạn như vậy, ta đương nhiên phải về xem.



Dương Phàm lý sở đương nhiên nói.



Tại dị quốc tha hương này, Dương Phàm sao có thể ở lại được?



- Vâng. vâng. Đó là đương nhiên.



Vẻ mặt trung niên họ Tôn cung kính lại khúm núm hỏi:



- Không biết khi nào Dương Dược sư mang Tịch nhi trở về?



- Mang nàng trở về?



Dương Phàm nao nao. lắc đầu nói:



- Dương mỗ tạm thời không tính toán mang nàng đi. Hiện giờ thế cục La Sơn quốc hỗn loạn, một mình ta hành động đều có chút nguy hiểm huống chi lại mang thêm một người



Lệnh Hồ Tiểu Tịch nghe nói lời ấy, không tính là bất ngờ nhưng đôi mắt sáng hơi đỏ lên có chút không bỏ được nhìn hắn.



- Dương Dược sư nói rất đúng.



Trung niên họ Tôn liên tục gật đầu, trong lòng tuy là kỳ quái nhưng cũng không dám làm trái


- Đạo hữu. xin dừng bước!



Thanh niên đeo bảo kiếm khẽ cười, thân hình "bá" một tiếng, trượt ngang ra trước người Dương Phàm, không khí còn kéo dài một vùng hư ảnh quỷ dị. Hư ảnh liên tiếp ở trong không khí kéo dài tạo ra cảnh tượng huyền ảo khó lường, cuối cùng dừng ở trước người Dương Phàm.



Dương Phàm trong lòng chấn động: Thân phép thật huyền ảo!



- Các hạ có chuyện gì?



Dương Phàm đạm mạc nói.



Hắn hóa thân Thạch Thiên Hàn, phàm là mọi việc dựa theo bản tính làm việc, dùng ma tâm điều khiển, không kinh không sợ.



- Tại hạ Vũ Thiên Nhai. đệ tử Lăng Tiêu Tiên Kiếm Môn. Xin hỏi quý tính các hạ. môn phái nào?



Thanh niên cười thản nhiên, vẻ mặt tiêu sái tùy ý, trên người mơ hồ phóng ra một cỗ áp lực.



Lăng Tiêu Tiên Kiếm Môn!



Nghe nói lời ấy, tu sĩ gần đó đều cả kinh thất sắc. Đây chính là một trong ba đại siêu cấp tông môn Bắc Tần hiện nay, cũng là môn phái hiện giờ chiếm cứ một nữa lãnh thổ La Sơn quốc.



- Ma đạo tán tu Thạch Thiên Hàn.



Thanh niên ma đạo đối diện với Vũ Thiên Nhai. khuôn mặt lãnh khốc ngàn năm không đổi vẫn như trước gợn sóng không sợ, trên người tản ra một cỗ ma khí thuần túy mà bá đạo.



- Thạch Thiên Hàn



Vũ Thiên Nhai thì thào đọc lại ba chữ này, nhìn theo thanh niên ma đạo lãnh khốc vô tình kia rời đi.