Tiên Hồng Lộ

Chương 303 : Uy áp bậc cao

Ngày đăng: 20:40 22/04/20


Trong lòng mong chờ cùng tự tin, như đại bàng giương cánh bay ra khỏi Dược Tiên Cốc. Vừa mới bay đến cửa, hắn đột nhiên thây được một người Dược sư trung niên mặc thanh bào. đứng lặng giữa không trung, hình như là trong đám người.



- Mục tiền bối! Ngài làm sao ở cửa cốc?



Dương Phàm nhìn chăm chú vị Mục sư thúc có chút già nua cách đó không xa, có chút kỳ quái.



- Dương Phàm! Ta tới đây đưa tiễn con. Trước khi đi cũng chúc phúc con có thể sớm ngày đạt thành tâm nguyện.



Sắc mặt Mục sư thúc ôn hòa, tình cảm trong mắt ký thác khó thể nói nên lời.



- Đa tạ ý tốt của Mục tiền bối còn chỉ điểm cho con trước đây.



Dương Phàm nói với vẻ chân thành, hắn tu luyện Tiên Hồng Quyết có một loại cảm quan cực kỳ linh mẫn, người khác chân thành hay dối trá với hắn, là tốt hay xấu đều có thể cảm ứng được.



- Con có lẽ không biết,vị lão già đầu bạc nói chuyện vừa rồi với con là người phương nào?



Mục sư thúc hỏi với vẻ tươi cười.



- Vãn bối không biết nhưng có thể nhìn ra địa vị siêu nhiên của ông của Dược Tiên cốc.



Dương Phàm đáp, trong lòng cùng phỏng đoán dụng ý của Mục sư thúc.



- ông chính là tiền bối có bối phận cao nhất Dược Tiên cốc, cũng là đệ nhất Dược sư được Tu Tiên giới ở Ngư Dương Quốc công nhận.



Mục sư thúc trông lộ ra có vẻ sùng kính.



- Đệ nhất dược sự được Tu Tiên Giới ở Ngư Dương Quốc công nhận?



Dương Phàm kinh hãi trong lòng, có chút không dám tin.



- Không những như thế, ông còn là cao nhân lánh đời Tu Tiên giới cùng Thanh Hư tán nhân, Tam u lão ma cùng một đám cường giả cùng thế hệ Nguyên Anh Kỳ của tổ sư, ông ở Ngư Dương Quốc có một danh hiệu vinh dự Dược Vương khiến vô số Dược sư nhìn lên.



Mục sư thúc lấy một loại giọng điệu gần như trang trọng thần thánh nói hết đoạn thoại này.



Dược Vương!



Hai chữ này dường như ẩn chứa sức nặng ngàn cân khiến tâm thần Dương Phàm hơi chấn động, gần như có một loại cảm giác thở không thông.



- Thật không nghĩ tới ngươi lại có thể có được sự tôn trọng của tiền bối Dược Vương. Lão nhân gia người chẳng những y thuật có một không hai Ngư Dương Quốc, còn có thuật xem người phi phàm.



Trong đôi mắt Mục sư thúc thậm chí có mấy tia hưng phấn coi như cao hứng thay cho Dương Phàm.



- Khó trách lão nhân gia về mặt học thức y lý uyên bác như biển, gần như không gì không biết. Nguyên lai chính là một thế hệ Dược Vương.



Sau một lúc thật lâu, trong lòng Dương Phàm gợn sóng to, mới dần dần bình phục. Nghe được tên Dược Vương, trong đầu Dương Phàm đột nhiên nghĩ tới Độc Vương. Tên Độc Vương, từ trong miệng Trác Kinh trước đây đã từng xuất hiện qua đó là khi nhìn thấy mình dùng Hấp Huyết Xà Tiên. Tiếp theo là xuất hiện qua trong miệng Mục sư thúc đó là khi trị liệu độc thương cho Thiết Ma Sơn
- Tầng tầng cấm chế không biết chung quanh, bị vây dưới nền đất, mặc dù là tu sĩ bậc cao cũng khó thể dò.



Thiết Ma Sơn nói.



Sau đó. ông lại dẫn đường Dương Phàm quan sát nguồn mạch hỏa luyện khí trong mặt thất này. Sâu trong mật thất một vòi nước đen nhánh, tự phun ra một ngọn lửa màu đỏ thẫm cực nóng rực. Cách nơi xa, đều có thể cảm nhận được lực lượng đáng sợ kia.



- Ừ! Phẩm chất ngọn lửa không tệ đủ để luyện chế Pháp Bảo.



Dương Phàm cảm thấy hài lòng liền đem tài liệu cần luyện chế công kích lợi khí đều để lại. Thiết Ma Sơn nhìn đống tài liệu hiện ra trước mặt cả người đều hưng phấn tiến vào loại trình độ như si như mê.



- Trời ạ! Không ngờ có một khối Duệ Hoàng Thạch lớn như vậy?



Thiết Ma Sơn hít một ngụm lãnh khí:



- Một khối Duệ Hoàng Thạch lớn như vậy, luyện chế ra công kích lợi bảo, lão phu cũng không dám tưởng tượng.



- Những tài liệu này đều đủ không? Còn kém bao nhiêu?



Dương Phàm hỏi.



- Không thiếu! Tuyệt đối đủ rồi. Thật khó tưởng tượng. Dương Dược sư có thể lấy ra nhiều tài liệu quý báu như thế. Dựa theo khối lượng, đừng nói luyện chế một kiện, cho dù là hai kiện cũng đủ rồi!



Thiết Ma Sơn gần như có chút nói năng lộn xộn, thân thể run rẩy rất nhẹ không phải vì hơi sợ hãi mà là vì quá phấn khởi.



- Xin hỏi Dương Dược sư ngài đối với ngoại hình Pháp Bảo có yêu cầu gì không?



Thiết Ma Sơn hỏi.



- Ngoại hình Pháp Bảo?



Mặt Dương Phàm lộ ra vẻ trầm ngâm.



Tiên Hồng Quyết chú ý là tự nhiên trường sinh cho dù có công kích lợi bảo cũng không thích hợp dùng. Rất nhanh, hắn nghĩ tới ba quyển Vô Tự Ma Điển hợp nhất. Chỗ cường đại của Cửu u Ma Còng là công kích và bùng nổ, có lợi bảo công kích nơi tay, hiển nhiên là làm ít lời nhiều.



- Như vậy đi



Dương Phàm vươn một đầu ngón tay, trên thạch bích trước mặt vẽ ra một thanh ma kiếm ở đoạn trước răng nhọn như cuộn sóng, bên cạnh sắc bén đáng sợ, phía sau rất nặng. Chỗ tay cầm ma kiếm này, không ngờ còn cong một chút có hình miệng rồng.



Đồ án cả thanh ma kiếm Dương Phàm gần như vẽ ra bề ngoài bức tranh liền mạch lưu loát đầy tự nhiên, lại ẩn chứa khí phách vô cùng.



- Ma kiếm này thật đáng sợ, gần như là một đồ án liền ẩn chứa khí phách ma đạo.



Thiết Ma Sơn chỉ nhìn hai lần liền cảm giác hung ác đáng sợ, tim đập nhanh hơn.