Tiên Hồng Lộ
Chương 316 : Ma kiếm xuất thế
Ngày đăng: 20:40 22/04/20
Rời Dật Hà Thôn. Dương Phàm buông tay chân phi hành cấp tốc, tiếng xé gió vang xa phạm vi vài dặm làm tu sĩ bậc thấp gần đó nghe sợ mất mật.
- Tốc độ thật nhanh, ngay cả bộ dạng người kia ta cũng không nhìn rõ.
Một tu sĩ Ngưng Thần Kỳ kinh hãi nói.
- Không ngờ là tu sĩ bậc cao, ta cũng chỉ thấy một bóng người, miễn cưỡng thấy được đường nét chung chung, hắn là rất trẻ tuổi.
Một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cách đó vài dặm than thở. Tu sĩ bậc cao đặt ở bất kỳ nơi nào ở tu tiên giới đều là nhân vật khó lường. Dương Phàm không khỏi cảm thán, chín đại cảnh giới tu tiên, từ Luyện Khí đến Trúc Cơ chỉ là ba bậc nhập môn, chỉ là nhập môn mà thôi. Bắt đầu từ Kim Đan Kỳ, ba đại cảnh giới sau được xưng là ba bậc thần thông. Chỉ có tiến vào ba bậc thần thông, cũng chính là bậc cao mới có thể có được thần thông cường đại chân chính. Từ nay về sau phi thiên độn địa ngao du tứ hải bao phủ chúng sinh không còn là một giấc mộng nữa.
Phi hành ước chừng nửa ngày, Dương Phàm đi tới Thiết Hỏa Sơn. Tính toán thời gian hắn cùng đại sư Thiết Ma Sơn cáo biệt đã khoảng nửa tháng, lợi bảo công kích theo mình muốn hẳn đã luyện chế thành công rồi
Tiến vào Thiết Hỏa Sơn, địa bàn đại sư Thiết Ma Sơn.
- Thiết đại sư có ở đây không?
Dương Phàm hỏi đệ tử trông coi tòa sơn môn này. Trên thực tế những đệ tử này cũng chỉ là đệ tử ký danh của Thiết Ma Sơn đại sư, tu vi từ Luyện Khí đến Ngưng Thần.
- Sư tôn đang bế quan không gặp người ngoài.
Trong đó có một tên đệ tử lạnh băng nói. Lúc Dương Phàm bay đến Thiết Hỏa Sơn vì tránh người ngoài nhận biết, đã ẩn nấp tu vi. Nếu không, dù là cho đối phương một trăm lá gan thì hắn cũng không dám đối đãi với tu sĩ bậc cao như thế. Dương Phàm không để ý đến hắn mà mặt không đổi sắc mở ra thần thức. Lấy tu vi Kim Đan sơ kỳ, thần thức tối đa có thể kéo ra phương viên mười lăm dặm.
Lúc Dương Phàm vừa đột phá đến tầng thứ tư Uẩn Chủng Kỳ, thần thức liền có thể bao phủ trong phạm vi mười lăm dặm. Hiện giờ cảnh giới được củng cố, thần thức có thể đạt đến phạm vi hai mươi dặm. Cho nên có thể thấy được hắn thân tu công phép nghịch thiên, phương diện thần thức vượt xa cùng cấp bậc. Rất nhanh, hắn ở trong sơn môn tìm được Lăng Thiết cùng Mạnh Pha.
"Tiểu Thiết, ta là Dương dược sư."
Dương Phàm liền thần thức truyền âm cho Lăng Thiết tiểu đệ tử Thiết Ma Sơn. Lăng Thiết tuổi cùng thiên phú cũng không thua Thương Vân đệ tử Dương Phàm. Sở dĩ Dương Phàm tìm hắn là bởi vì tâm tính hắn coi như thiện lương đơn thuần, so với đại sư huynh Mạnh Pha tâm nhàn đã pha lẫn nhiều thứ.
- NgàiNgài trở lại rồi
Lăng Thiết cung kính nói.
- Đúng vậy, ta đã trở về. Chẳng hay tiến độ luyện khí thế nào, thời gian của Dương mỗ đã không còn nhiều.
Dương Phàm nhàn nhạt nói.
- Dương dược sư đợi đã, ta dẫn ngài đi phòng luyện khí dưới đất.
Lăng Thiết sau khi rõ nguyên nhân. lập tức đi ra dẫn Dương Phàm vào sơn môn. Dọc theo địa đạo Dương Phàm nhanh chóng đi tới phòng luyện khí dưới đất. Vừa bước vào, Dương Phàm liền cảm nhận được một cỗ nhiệt độ nóng rực, tu vi Lăng Thiết quá thấp liền chịu không nổi.
- Điều này tuyệt đối không thành vấn đề. Dương dược sư là ân nhân cứu mạng của ta, pháp quyết độc môn này có là gì chứ.
Thiết Ma Sơn cự tuyệt bất cứ thù lao gì, rất sảng khoái nói ra pháp quyết rèn luvện độc môn. Không những vậy, còn đưa thêm một chiếc ngọc giản cho Dương Phàm.
- Đại sư. ngài đây là
Dương Phàm nghi hoặc tiếp nhận chiếc ngọc giản này.
- Trước đó dược sư một hơi liền thành, vẽ ra khí vận ma kiếm này. Đúng là một bút kinh diễm, bởi vậy có thể thấy được thiên phú luyện khí của ngài. Chiếc ngọc giản này là bộ phận pháp môn luyện khí cùng kinh nghiệm của ta, hiện giờ cùng tặng cho dược sư.
Thiết Ma Sơn thành khẩn nói.
- Được. vậy Dương mỗ sẽ nhận.
Dương Phàm có thể cảm nhận được một mãnh tâm ý của Thiết đại sư cũng không chối từ. Sau đó Dương Phàm theo Thiết Ma Sơn trở lên mặt đất bắt chuyện với vài đệ tử.
- Được rồi, Dương dược sư, ma kiếm của ngài đã luyện ra, chẳng hay muốn đặt tên gì?
Thiết Ma Sơn hỏi.
- Tên?
Dương Phàm nao nao nhất thời cùng không có linh cảm gì liền cười nói:
- Nếu đại sư cùng hai vị đệ tử luyện ra lợi khí lợi khí công kích này, không bằng để các người đặt tên đi.
- ừm, này
Thiết Ma Sơn bắt đầu trầm tư, hai gà đệ tử của hắn cũng cùng nghĩ. Kết quả suy nghĩ nửa ngày, cũng không có tên gì hay. Cái gì Khai Sơn, Liệt Địa đều không cách nào hình dung ý vị đặc biệt của thanh lợi bảo công kích này. Nhưng Lăng Thiết tiểu đệ tử Thiết Ma Sơn ánh mắt đột nhiên sáng ngời. thốt lên:
- Không bằng gọi là Ma Hoàng Kiếm!
Ma Hoàng Kiếm!
Mấy người Dương Phàm trong lòng vừa nhảy lên. ánh mắt sáng ngời:
- Cái tên này không tệ!