Tiên Hồng Lộ

Chương 322 : Mọi người chất vấn!

Ngày đăng: 20:40 22/04/20


- Người nào lớn mật như thế



Theo Dương Phàm lên tiếng, mọi người đều thầm kinh hãi không tự chủ được ngẩng đầu nhìn lên nóc nhà.



"Vèo!"



Một bóng trắng mơ hồ không rõ, từ trên nóc nhà chợt lóe rồi bỗng nhiên biến mất. Dương Phàm chợt lạnh mình nắm bắt được một tia khí tức quen thuộc, hắn cũng không cho rằng đối phương cứ như vậy mà rút đi.



- Ha ha! Từ biệt ở Cửu u đến nay ngươi cùng đạt được đột phá lớn lao có đủ tư cách chiến một trận với ta.



Trong phòng, sau lưng mọi người đột nhiên truyền tới thanh âm của một nam nhân, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo lại có vài phần chờ mong và khen ngợi.



- Cái gì?



Lệ Hồng Phi cùng gã bậc cao Kim Đan bên cạnh đột nhiên lạnh cả người, vội vàng quay đầu lại nhìn. Tại trong phòng bình thường lúc này, không biết khi nào lại nhiều thêm một gã nam nhân lưng đeo bảo kiếm toàn thân áo trắng như tuyết. Chỉ có điều hai mắt người áo trắng này nhắm nghiền, cả người đều bao trùm trong một loại ý cảnh đặc thù.



- Vô Song! Không nghĩ tới ngay cả ngươi cũng đến giúp vui



Tại trong nháy mắt bóng trắng kia chợt lóe. Dương Phàm liền đoán ra thân phận của đối phương, cũng không khỏi cười khổ một tiếng.



- Vô Song!



Lệ Hồng Phi hơi biến sắc, cường giả Kim Đan phía sau hắn lập tức lộ ra ý đề phòng. Bảo vệ thiếu chủ là chức trách của hắn phải làm.



- Ngươi cũng biết ý của ta đến đây?



Vô Song đột nhiên mở mắt lộ ra đôi con ngươi đen nhánh, nơi đó mơ hồ lóe lên hư ảnh của một thanh kiếm, giờ phút này nó lại hơi run run. Hắn không nói gì nhưng trong mắt đó dường như đang truyền tới Dương Phàm vô cùng chiến ý và quyết tâm tất thắng. Chỉ đơn giản mở ra đôi mắt hắn đã truyền tới Dương Phàm chiến ý cùng mục đích của mình. Dương Phàm thầm than trong lòng hiện tại hắn thật không còn lòng nào muốn chiến đấu cùng tên võ si này. Tuy nhiên, hắn rất nhanh nghĩ ra một kế sách ứng phó, nét mặt hắn không vui không giận nói:



- Vô Song! Dương mỗ thật vất vả quay về Vụ Liễu trấn giờ phút này lại nguy cơ tứ phía. Chẳng lẽ ngươi cũng muốn nhân cơ hội này đối phó với Dương mỗ sao?



Vừa nghe lời ấy, Vô Song khẽ nhíu mày suy nghĩ một lát gật đầu nói:



- Vô Song ta đâu phải hạng tiểu nhân lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn ức hiếp. Nếu đã như thế, vậy chuvện của chúng ta để chậm lại một thời gian đi.



Dương Phàm khẽ thở một hơi nhẹ nhõm vì hiểu biết cá tính của Vô Song, hắn mới dùng đến kế sách kéo dài này.



- Tuy nhiên, ta sẽ ở lại Vụ Liễu trấn không dễ dàng rời đi.



Vô Song khóe miệng nhếch lên thành một độ cong quỷ dị:



- Bất cứ người nào nếu ảnh hưởng tới trận quyết chiến giữa chúng ta chắc chắn phải bị Vô Song ta giết bỏ.
Dương Phàm cười khẽ:



- Có thể nói là bị chín tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cùng nhau giết chết cũng có thể nói là bị Dương mỗ giết chết.



- Chỉ giáo cho?



Ánh mắt của mỹ phụ quvến rũ rực sáng.



- Trác Kinh lấy thực lực bậc cao là địch với chín tu sĩ Trúc Cơ Kỳ của các thế lực lớn, chín người chúng ta không muốn đi vào chỗ chết phải cùng quyết chiến với hắn. Cuối cùng hắn chết là kết quả của chín người chúng ta đồng tâm hiệp lực. Đương nhiên, cuối cùng người đưa hắn vào chỗ chết, đích thật là Dương mỗ.



Dương Phàm giải thích.



- Hừ! Mặc kệ nói như thế nào. Trác Kinh vẫn là chết trong tay ngươi.



Trong mắt mỹ phụ quyến rũ lóe ra tia sáng lạnh.



- Ha ha hatiền bối nói lời ấy là sai rồi Trác Kinh chết là do hắn ngông cuồng tự đại, tự chọn lấy diệt vong. Nên biết, vị nam nhân mắt quỷ QUỷ Huyễn Môn kia còn có các tu sĩ đệ tử tinh anh của Huyết Ma lão tổ, đều chết vào tay hắn.



Vừa nghe lời ấy, lão già đầu bạc quay đầu nhìn đám tu sĩ Thanh Nguyên Tông đứng chỗ mỹ phụ quyến rũ, trong mắt mơ hồ sinh ra vài tia địch ý.



- Lệ mỗ có thể làm chứng, là tên Trác Kinh tự cao tự đại kia coi mạng người như cỏ rác, muốn cướp đoạt thu hoạch của chúng ta trong Bí Cảnh. Nếu muốn tìm hung thủ. Lệ mỗ cũng là một người trong đó, đệ tử của các đại môn phái khác ở Ngư Dương quốc đều có thủ phạm.



Lệ Hồng Phi lạnh lùng cười:



- Chẳng lẽ Thanh Nguyên Tông muốn là địch với hơn phân nửa thế lực Ngư Dương quốc sao?



- Cái này



Mỹ phụ quyến rũ cứng người lại, nhất thời không còn gì để nói. Bận rộn suốt buổi tối, Dương Phàm tiếp đãi tu sĩ muôn hình muôn vẻ khắp nơi với giúp đỡ của Lệ Hồng Phi Vô Ưu cốc cuối cùng ứng phó được chất vấn của Thanh Nguyên Tông và Quỷ Huyễn Môn.



"Phù!"



Dương Phàm thở một hơi dài:



- Thật đúng là mệt a! Hôm nay ít nhiều nhờ có Lệ đạo hữu trợ giúp.



Lệ Hồng Phi vừa định lên tiếng, một tên học đồ vội vã từ ngoài phòng chạy vào thở hổn hển nói:



- Báotổ sư Dương gia bảo cầu kiến!