Tiên Hồng Lộ

Chương 335 : Hoang dã ma tung

Ngày đăng: 20:41 22/04/20


"Trước khi chưa có thoát khỏi Tam u Lão Ma hoặc là rời khỏi Ngư Dương Quốc, không được mở phong thơ này ra, về phần miếng ngọc giản này, trên đó có ghi phương phép thoát thân, chờ sau khi rời khỏi Ngư Dương quốc hãy xem!"



Đây là lời khi Ám Thiên Quân Vương còn sống lưu lại. Giờ phút này cầm hai vật trong tay, trong lòng Dương Phàm có một cảm thụ khó tả. Tuy nhiên, hắn biết Ám Thiên Quân Vương là một người rất am hiểu bố cục, lão dường như có thể dự đoán trước mà cấp cho Dương Phàm phương pháp chuẩn bị chạy trốn. Từ lúc từ La Sơn Quốc quay về Ngư Dương Quốc. Bổ Thiên Quân Vương liền truyền tin cho Dương Phàm:



"Tốt nhất không nên quay về Ngư Dương Quốc, có thể đi được bao xa thi đi xa bấy nhiêu, thân nhân bằng hữu của ngươi tự sẽ có người chiếu cố. Tu Tiên Giới mênh mông vô tận, thế gian rộng lớn như thế đối với ngươi mà nói chẳng khác gì chim bay trên trời cao. Hơn nữa hiện tại Nhất u Ma Diễm của ngươi đã đạt tới đỉnh phong, một khi bước vào cảnh giới Nhị u sẽ dẫn tới nguy cơ không thể tưởng tượng."



Lúc đó Dương Phàm cũng hiểu được ý tốt của đối phương, nhưng trong Ngư Dương Quốc lại có rất nhiều việc cần phải giải quyết, nhất định phải quay về một lần.



- Tốt tốt tốt. không nghĩ tới vẫn bị Ám Thiên Quân Vương đoán đúng rồi.



Bổ Thiên Quân Vương không cảm thấy gì bất ngờ. Hiện tại nghĩ lại trong lòng Dương Phàm càng thêm hổ thẹn: Ám Thiên Quân Vương biết có nguy hiểm báo cho mình không nên quay về. Hơn nữa. hắn còn đoán trước được chính mình nhất định sẽ quay về. Thì ra hết thảy mọi việc đều nằm trong dự đoán của lão. Thậm chí đối với cả việc mình sẽ chết Ám Thiên Quân Vương cũng có chuẩn bị trước.



"Vì cái gì? vì cái gì hắn có thể hiểu ta như thế?" Dương Phàm cảm thấy không thể tin nổi. Ám Thiên Quân Vương có thể từng bước dự đoán thiên cơ chuyện này quả thực mạnh mẽ giống như thần vậy. Nhưng ở thực lực tuvệt đối trước mặt chung quy hắn cùng không trốn khỏi cái chết. Dương Phàm hít sâu một hơi, giờ khắc này tận trong đáy lòng hắn sinh ra kính trọng rất sâu đối với Ám Thiên Quân Vương. Chậm rãi mở phong thơ này ra, nét chữ quen thuộc hiển lộ trước mắt Dương Phàm không thể nghi ngờ. Đột nhiên, tay hắn run lên cả người cứng ngắc tại chỗ. Hắn giống như một khúc gỗ không hề có sinh cơ đứng tại chỗ một lúc rất lâu không hề nhúc nhích. Trong ánh mắt Dương Phàm một mãnh đờ đẫn chợt chuyển hóa thành bi thương thâm nhập tận cốt tủy linh hồn.



- A!



Hắn ngửa mặt lên trời thét dài sau đó lớn tiếng khóc. Vì cái gì Ám Thiên Quân Vương có thể dự đoán được thiên cơ trước một bước? Vì cái gi hắn nguyện ý chết cũng phải bảo toàn cho mình?



Vì cái gì hắn tin tưởng mình như vậy, dùng cả lực lượng Ám Huyết Vương Triều trợ giúp cho mình không một chút ràng buộc?



Thì ra, hết thảy điều đó đều bởi một nguyên nhân đơn giản: Cha và con!



Chữ viết trên thư ướt đẫm nước mắt nét bút hiển lộ rõ ràng:



"Dương phàm con ta!




- Đến thật tốt. ta muốn cho ngươi chết không có chỗ chôn thân!



Lòng bàn tay thanh niên tóc tím phát ra một đoàn ma vân hắc sắc, mang theo một cỗ ma uy cùng âm ảnh vô hình bao phủ về phía Dương Phàm. Thực lực tu sĩ Kim Đan trung kỳ không thể coi thường, đủ để uy hiếp đến Dương Phàm. Tường Vân Ngõa dưới chân Dương Phàm chợt lóe, trống rỗng xuất hiện ở phía trước hai mươi trượng, không ngờ bỏ qua không quản đến thanh niên tóc tím. Hắn hướng về phía gã trung niên Kim Đan còn lại cùng một chúng cường giả Trúc Cơ Kỳ.



- A. không tốt!



Một chúng cường giả Trúc Cơ Kỳ sắc mặt đại biến.



"Ầm ầm"



Dương Phàm vung lên hai bàn tay, cách không đánh ra hai quyền ma đạo chi lực tinh túy mênh mông cường hãn hóa thành chưởng ảnh màu đen như ẩn như hiện lập tức giết chết hai gã tu sĩ Trúc Cơ KỲ cách mình gần nhất.



"A không"



Hai tiếng kêu thảm thiết đến sởn tóc gáy vang lên tại nơi hoang dã này.



- Các ngươi đều phải chết!



Trong mắt Dương Phàm băng lạnh khiến cho người khác kinh hãi khiếp đảm. Hắn muốn bắt đầu giết từ những người thực lực thấp nhất trước, diệt sát toàn bộ những người này phát tiết mối hận trong lòng.



- Đừng có đắc ý!



Hai gã cường giả Kim Đan cùng phẫn nộ hô lên nhất tề áp bách lao về phía Dương Phàm.