Tiên Hồng Lộ
Chương 359 : Lực chiến đại tu sĩ (Thượng)
Ngày đăng: 20:42 22/04/20
Vĩnh Hằng Đảo? Dương Phàm khẽ kinh hãi, không dự đoán được mục tiêu cuối cùng của Thiên Nhạc Viên dĩ nhiên là Vĩnh Hằng trận địa của tu sĩ nhân loại Thiên cầm Nội Hải. Từ sau khi đi vào Thiên cầm Nội Hải: "Một đảo, bốn thành, một trăm lẻ tám thần thuyền" tên nghe như sấm bên tai. Trong số đó Vĩnh Hằng Đảo có lịch sử lâu đời được xưng là Vĩnh Hằng trận địa vĩnh viễn không chìm không thể công phá. Cho dù là đại quân yêu tộc lên tới hàng tỉ người cũng không thể công hãm. Có thể thấy được Vĩnh Hằng Đảo này thần bí cường đại đến mức nào.
- Ha ha!
Từ Lập cười nói:
- Vĩnh Hằng Đảo ở trung tâm của Thiên cầm Nội Hải, khu vực lân cận đều tuyệt tích yêu thú, tài nguyên cũng bị khai thác hàng loạt. Nhưng nơi đó cũng là địa phương tu tiên có nền văn minh cường thịnh nhất, tập trung ngàn vạn tu sĩ tinh anh của nhân loại, tu sĩ bậc cao ở các địa phương khác hiếm thấy, chứ ở nơi đó lại thường xuyên gặp được.
- Ta hiểu rồi
Dương Phàm nhãn tinh sáng lên:
- Thiên Nhạc Viên chạy một vòng ở trong Thiên cầm Nội Hải rồi sau đó mang theo một lượng lớn tài nguyên tu tiên quay về Vĩnh Hằng Đảo là có thể đổi lấy lượng lớn linh thạch cùng đạo cụ luyện chế của loài người, rồi tiếp tục vận chuyển chúng đến hải vực các nơi.
Mua thấp bán cao Dương Phàm từ lúc đến Thiên cầm Nội Hải lần đầu tiên cũng đã hiểu rõ.
- Không sai! Nhưng Thiên Nhạc Viên chỉ là chạy ở trong khu vực thuộc Thiên cầm Nội Hải, sau đó quay về. Nếu muốn nó chạy một vòng toàn bộ nội hải vậy cho dù đi mất mấy trăm năm cũng làm không được.
Từ Lập nói.
- Vậy Thiên Nhạc Viên cần phải mất bao lâu mới có thể đi tới Vĩnh Hằng Đảo?
Dương Phàm tò mò hỏi. Đối với Vĩnh Hằng trận địa của nhân loại, trong lòng hắn mang theo tò mò cùng hứng thú nồng hậu.
- Phải mất rất lâu.
Từ Lập nhẹ nhàng thở dài:
Sau một lát thân hình Tiết Nhân nhoáng lên một cái, một cỗ Kim Đan lực cường hãn bao phủ mà đi.
"Ầm ầm ầm"
Tiếng nổ liên hoàn vang lên cách không đánh ra một chưởng kình cường đại bức cho lão già Kim Đan trung kỳ kia liên tục lui về phía sau. Ước chừng sau ba hiệp lão già Kim Đan kia không địch lại được lấy ra Pháp bảo đối chiến. Sau mười hiệp vẫn không địch lại được, phép lực cùng tinh thần uy áp của tu sĩ hậu kỳ hùng hậu mênh mông đánh cho lão đến mức vô cùng nguy hiểm. Không cần Pháp bảo Tiết Nhân chỉ dựa vào hai bàn tay không có thể chặt chẽ áp chế một lão già Kim Đan trung kỳ. Rốt cuộc sau hai mươi hiệp lão già Kim Đan kia phun ra một búng máu. BỊ thương không nhẹ.
- Đa tạ rồi!
Tiết Nhân vẻ mặt mĩm cười ôm quyền nói.
- Lão phu không địch lại nhưng cũng không uổng.
Lão già Kim Đan cười khổ một tiếng, trở lại bên phía Từ Lập. Dương Phàm đều nhìn quá trình chiến đấu giữa hai ngươi ở trong mắt trong lòng liên tục lắc đầu.
"Đầu tiên là trên khí thế tinh thần lão già Kim Đan trung kỳ kia sợ hãi thân phân đại tu sĩ của đối phương, chiến ý không đủ. Mà Tiết Nhân kia tinh khí thần đều cường thịnh, lại có ưu thế thực lực to lớn, hai mươi hiệp thủ thắng, ung dung thoải mái. Đây còn là kết quả chưa dùng tới Pháp Bảo."
Dương Phàm lại thầm nghĩ: Nếu đổi lại là Hồ Phi hay Vô Song ở trong hoàn cảnh này, nếu Tiết Nhân không sử dụng Pháp Bảo ít nhất cũng có lực chiến một trận. Tiết Nhân thắng một trận ánh mắt đột nhiên tập trung trên người Dương Phàm.
- Ha ha! Dương dược sư, lúc trước khi gặp nạn ta là cảnh giới trung kỳ, ngươi là cảnh giới sơ kỳ. Hiện giờ hai người chúng ta đều ở Thiên Nhạc Viên có thể đột phá. Nếu như thế hai người chúng ta cùng tới thảo luận một chút.
Tiết Nhân lại hướng Dương Phàm khiêu chiến.
- Tốt!
Dương Phàm dường như sớm có dự đoán trước, nhưng vẫn khẳng khái đáp ứng đối phương.