Tiên Hồng Lộ

Chương 367 : Cố Nhân Bắc Tần

Ngày đăng: 20:42 22/04/20


- Thi Dao!



Dương Phàm vừa thấy bóng hình xinh đẹp quen thuộc, tâm thần đại chấn. Nàng làm sao cũng đi tới Thiên cầm Nội Hải?



Dương Phàm thất kinh thoáng thất thố, trong lòng không biết nên vui hay buồn. Nhung mà ngay khi hắn chuyển mắt, mấy tu sĩ Nho môn đã biến mất khỏi tầm mắt Dương Phàm. Đi qua cửa ra vào đại điện hoa lệ sẽ được truyền tống ra ngoài, về phần truyền tống đi nơi này, Dương Phàm khó có thể đoán được.



"Chẳng lẽ là ta gặp ảo giác?"



Dương Phàm có một cảm giác không quá xác định. Thi Dao làm người ta quen thuộc nhất là loại khí tức gần bùn không nhễm, như thi như họa, trong đoan trang ôn nhu không thiếu lãng mạn ngây thơ. Loại khí tức này, trên người Nam Cung ức Tuyết mấy ngàv trước cũng từng có, nhưng có khác biệt nhất định. Nếu như khí tức bóng lưng nữ tử vừa rồi đúng là Đặng Thi Dao, như vậy nàng làm sao tới nơi nàv từ Bắc Tần xa mấy trăm vạn dặm.



Sử dụng cổ truyền tống trận?



Thế nhưng cổ truyền tống trận cần chín khối thượng phẩm linh thạch. Kim Đan bậc cao bình thường cũng không có vốn liếng đó.



Chẳng lẽ là hôm đó



Dương Phàm đột nhiên nghĩ đến một khả năng!



"Chỉ cần khảm chín khối thượng phẩm linh thạch vào là có thể khởi động truyền tống trận, một lần có thể truyền tống được ba người. Chẳng qua theo lịch sử vạn năm qua phàm là tu sĩ bước vào truyền tống trận này, cũng không có ai trở về. Thi Dao suy đoán đây là một truyền tống trận đơn hướng, nếu như muội có thể thông hiểu trận phép này, tiến vào vùng đất thượng cổ, hẳn có thể nối tiếp trận này, trở về Bắc Tần."



Lời Thi Dao nói hiện ra trong đầu Dương Phàm.



Một lần có thể truyền tống ba người!



Dương Phàm đột nhiên tìm được chi tiết mình đã quên. Chín khối thượng phẩm linh thạch khởi động truyền tống trận, năng lượng ẩn chứa trong đó có thể truyền tống ba người. Nếu như Thi Dao cũng tới Thiên cầm Nội Hải như vậy khẳng định ngày đó cũng theo sau Dương Phàm. "đi nhờ xe" của hắn.



"Lấy cá tính chấp nhất của nàng, rất có khả năng sẽ đuổi theo tới đây." Sắc mặt Dương Phàm âm tình bất định.



Xoạt!



Hắn vung tay áo thu lại tất cả vật phẩm trên bàn sau đó phóng như bay về phía ngoài đại điện. Cửa ra vào đại điện kỳ thật là một truyền tống trận xác định khoảng cách ngắn có bốn phương hướng để lựa chọn cần để phí giao dịch một khối linh thạch mới có thể khởi động trận pháp. Đây cũng là một loại thủ đoạn thu lợi nhuận của nơi này. Dương Phàm tùy tiện chọn một hướng, thân hình chợt lóe liền biến mất.



- Tiểu tử này có chuyện gì vậy, sao mà gấp như thế.



Thanh Long hộ pháp có vẻ khó hiểu liếc nhìn Dương Phàm.



Quan Tùng lại có vẻ khó trách nói:



- Vừa rồi hắn hô lên hiển nhiên là tên một nữ tử, hẳn là người hắn theo đuổi.



- Ôi. thật không hiểu nhân loại các ngươi, thọ nguyên có hạn không cần rắc rối như vậy chứ.



Thanh Long hộ pháp nghi hoặc nói lại chợt vẻ mặt hèn mọn nói:




- Như vậy chúng ta gặp lại ở Thiên cầm Nội Hải cũng coi như duyên phận đã định trước, vì sao huynh không muốn bỏ đi trở ngại chứ?



Dương Phàm cảm thấy bất ngờ trong lòng không khỏi đau xót:



- Thi Dao? Muội lại chịu tha thứ cho ta còn muốn trở lại cạnh ta sao?



- Chỉ cần Dương đại ca thật lòng!



Đặng Thi Dao mặt cười nhiễm một tầng mây đỏ mỏng manh đó là một vẻ đẹp tình thơ ý hoa cổ điển ngượng ngùng vừa muốn lại thôi.



Dương Phàm hít sâu một hơi:



- Thế nhưng, ta lại không thể!



- Không thể. vì sao?



Đặng Thi Dao có vẻ khó hiểu:



- Thi Dao cũng đã tha thứ cho huynh, vì sao huynh lại không thể?



- Bởi vì ta không thể tha thứ cho chính mình.



Dương Phàm hít sâu một hơi đột nhiên hắn mở tay ra, một chiếc sáo ngọc tinh xảo mà không mất vẻ cổ xưa xuất hiện trước mắt.



- Muội là truyền nhân Nho môn xem đây là cái gì?



Dương Phàm hỏi.



- Thất Hương Ngọc Hồn Địch! Chí bảo nhạc khí Nho môn!



Đặng Thi Dao kinh hô ánh mắt sáng lộ ra một tia kỳ dị. vội hỏi:



- Huynh làm sao có được vật này?



- Vào khoảng mười năm trước, ta quen biết với nàng, đây là tín vật đính ước nàng ấy tặng cho ta!



Dương Phàm bình tĩnh nói.



- Thất Hương Ngọc Hồn Địchtín vật đính ước



Đặng Thi Dao cảm giác sét đánh giữa trời quang, trước mắt tối sầm thân thể mềm nhũn liền bất tỉnh nhân sự.