Tiên Hồng Lộ

Chương 372 : Nguy cơ diệt môn! (Hạ)

Ngày đăng: 20:42 22/04/20


- Bắt sống tên này, người còn lại toàn bộ giết chết ta muốn cho tất cả tu sĩ thành lũy, đều chôn cùng con ta



Thanh âm của Thanh Giao Long khiến tất cả tu sĩ phía dưới rơi vào tuyệt vọng và trái tim lạnh giá. Vì một kẻ thù giết con không ngờ lại bắt cả một gia tộc chôn cùng quả thực rất bá đạo ngang ngược. Dương Phàm nghe được lời tuyên án trên trong lòng cũng căng thẳng, đầu óc rất nhanh bắt đầu vận chuyển. Dưới tình huống như vậy. Thiên Nhạc Viên bị diệt môn gần như là không thể tránh được, hy vọng duy nhất để sống sót chính là chạy trốn. Nhưng hắn cũng cho ra một kết luận nếu bây giờ mình chạy trốn, tỷ lệ thành công sẽ không vượt qua bốn phần.



"Hiện tại còn không phải thời cơ chạy trốn tốt nhất"



Dương Phàm cố để cho mình tỉnh táo lại, hắn có được dị bảo Tường Vân Ngõa bực này, chỉ cần chọn đúng thời cơ, cơ hội trốn thoát hơn xa các tu sĩ còn lại.



- Dạ! Thanh Giao Long đại nhân! Ngài chờ một lát đám tiểu lâu la này, ta chỉ cần trong chốc lát là có thể giải quyết xong.



Thanh Long tả hộ pháp Thái Lân khom người nói, hắn hơi nhếch khóe miệng lộ rõ vẻ khinh thường.



- Tốt! Việc này giao cho ngươi làm! Nhớ kỹ phải bắt sống tên đó!



Thanh Giao Long dặn một câu, chính mình không ra tay, chậm rãi bay lên xe ngựa cỗ Sắc Điêu Long không ngờ lại rời khỏi chiến trường. Thực hiển nhiên, hắn hoàn toàn khinh thường không thèm ra tay với đám con kiến này. Ý niệm duy nhất trong đầu hắn chính là hủy diệt toàn bộ gia tộc Thiên Nhạc Viên, bắt sống trung niên họ Tiết kẻ thù giết chết con mình sau đó trở về từ từ tra tấn hành hạ để giải tỏa mối hận trong lòng.



- Nghiêm trưởng lão, Từ trưởng lão, Tiết trưởng lão cùng Dương dược sư. Kế sách hiện giờ chỉ có bốn người các ngươi cùng lên mới có cơ hội chống lại phần nào với Thanh Long tả hộ pháp kia. Vận mệnh của Thiên Nhạc Viên ở trong tay các ngươi.



Kim Đan trưởng lão cao tuổi vừa rồi dùng thần thức truyền âm nói.



- Đúng! Cho dù chết cũng phải kéo một vài tên lót đường!



Tiết Nhân nghiến răng nghiền lợi nói. Hiện tại chiến ý của hắn là mạnh nhất, một khi bị bắt sống vận mệnh của hắn có thể nghĩ mà biết.



- Đúng! Bốn người chúng ta cùng lên nếu chỉ có một mình yêu thú biến hóa kỳ Thái Lân còn có thể đánh một trận.



Từ Lập cùng Nghiêm Xuyên đều gật đầu.



- Được rồi, Dương mỗ cũng muốn kiến thức một chút yêu thú biến hóa kỳ, mạnh đến đâu.



Dương Phàm khẽ thở dài.


"Sát!"



Trong tay Thái Lân xuất hiện một thanh băng đao, liền như vậy hiện ra một màn băng như mưa phùn bao phủ toàn bộ bốn người Dương Phàm.



"Cách cách cách cách!"



Lớp băng đao sắc bén vô không bất nhập đánh cho bốn người liên tiếp bại lui, ngay cả tầng phòng hộ trên người đều bị xuyên thủng, trên thân xuất hiện từng vết máu. Dương Phàm còn tốt, tại trong khoảnh khắc đó rốt cục hắn phóng ra Lam Hoàng Nhuyễn Giáp. Pháp bảo phòng ngự trung phẩm, một tầng hào quang màu xanh lam bao bọc toàn thân hắn. Mặc dù công kích khủng bố kia xuyên thủng tầng phòng ngự xuyên qua Lục Sắc Thảo Giáp bên trong còn có Lam Hoàng Nhuyễn Giáp. Còn ba người kia thì thảm rồi, cả một đám ngươi đều bị thương nặng.



Bùm!



Tiết Nhân chỉ có Pháp bảo phòng ngự hạ phẩm bị băng nhận xỏ xuyên qua thân thể mấy chỗ té trên mặt đất hấp hối. Thái Lân biến sắc vội vàng thu hồi thế công sợ lỡ tay giết chết Tiết Nhân "Vù" một tiếng, hắn bay tới bắt giữ Tiết Nhân sau đó lạnh lùng ngạo mạn nhìn ba cường giả Kim Đan nhân loại khinh miệt cười:



- Một đám con kiến cũng dám ở trước mặt bản tôn giương nanh múa vuốt, chỉ thi triển thủ đoạn nhỏ, liền có thể đánh chết các ngươi.



- Ngươi cũng là con kiến



Một thanh âm xa lạ truyền đến.



- Ai!



Thái Lân biến sắc mặt nhìn lên phía trời cao. Không biết từ lúc nào tại giữa đám mây đen nhiều thêm một gã nam nhân đầu bạc lưng đeo bảo kiếm, hai mắt hắn nhắm lại chân đạp vầng kiếm quang ba màu.



- Là ngươi



Trong Cổ Sắc Điêu Long Xa truyền ra tiếng kinh hô của Thanh Giao Long.



- Kẻ kiêu ngạo ngang ngược, giết!



Nam nhân đầu bạc kia nhắm mắt lại giơ tay lên phất một cái. "Đùng!"



Thanh Long tả hộ pháp rơi xuống đất, thi thể một nơi, đầu một ngã máu tươi tung tóe đương trường. Mà lúc này, mọi người mới nhìn thấy một màn kiếm quang ba màu toát ra từ trong cơ thể Thái Lân ngã xuống.