Tiên Hồng Lộ

Chương 422 : Truyền thừa Linh bảo

Ngày đăng: 20:44 22/04/20


- Ngươi cũng muốn thử xem?



Linh Nguyệt lộ vẻ kinh ngạc, trong mắt ẩn chứa một tia khinh thường.



- Vừa rồi đánh trọng thương u Ảnh Ma Chủ, Dương mỗ cũng góp sức, chẳng lẽ hiện tại ngay cả tư cách thử cũng không có?



Dương Phàm lộ vẻ trào phúng nói, hắn đương nhiên cảm ứng được Linh Nguyệt có chút khinh thị mình.



Linh Nguyệt nghe vậy, không giận mà cười:



- Muốn Lôi Linh Châu nhận chủ, ít nhất cần công pháp lôi hệ, thậm chí là người trời sinh có thiên phú lôi điện. Thử hỏi hai điều kiện này, ngươi đáp ứng được cái nào? Ngay cả ta có huyết mạch thần thú Đằng Linh Xà cũng không làm được, huống chi ngươi một người căn bản không biết công pháp lôi hệ.



Dương Phàm nghe vậy, cười cười, đương nhiên không tranh luận với thần thú hóa hình này, ngược lại điềm đạm tự nhiên hỏi:



- Cho dù không hề có một tia hy vọng, nhưng vừa rồi Dương mỗ mạo hiểm nguy hiểm sinh mạng ra tay, các hạ thân là tiền bối Hóa Hình Kỳ, nếu thực cho rằng ta không có tư cách tham dự, Dương mỗ cũng tuyệt đối không miễn cưỡng.



Lời nói của hắn rất rõ ràng, đối phương là thần thú Hóa Hình Kỳ, lại nhỏ mọn như vậy, không chỉ không lấy oán báo đáp, mà còn cậy mạnh hiếp yếu.



- Ha ha



Linh Nguyệt phát ra một tràng cười như chuông ngân:



- Hay cho tiểu tử nhân loại ngươi, Linh Nguyệt ta lúc nào nói ngươi không có tư cách thử. Ngươi không có công pháp lôi hệ, căn bản không hề hy vọng, ta chỉ là nói sự thật. Đương nhiên, ngươi tuy cùng Âu Dương Phong là một phe, nhưng vừa rồi ngươi đích xác có góp sức, ngươi muốn thử, ta sẽ không ngăn cản. Nhưng là nếu ngươi cưỡng chế nhận chủ, bị Lôi Linh Châu bài xích, phản phệ mà chết, vậy đừng trách Linh Nguyệt ta không nhắc nhở ngươi.



- Linh Nguyệt tỷ tỷ, đại ca ca. Các ngươi không cần cãi nhau nữa, chúng ta đều thử xem.



Đôi mắt sáng trong suốt của Khổng Tước tiểu yêu nhìn về phía Lôi Linh Châu gần trong gang tấc.



- Đại ca ca? Tiểu Tước muội muội, chẳng lẽ Khổng Tước Vương chưa từng nói cho ngươi, nhân loại tu sĩ giáo hoạt đa đoan, ngươi cùng hắn thân cận như vậy, cẩn thận bị hắn lợi dụng.



Trong mắt Linh Nguyệt chợt lóe lãnh mang, một cỗ sát ý lạnh băng đến tận xương làm tâm thần Dương Phàm run lên.



- Linh Nguyệt tỷ tỷ. Đại ca ca là người tốt. Ta bị Chu Hồng đuổi giết, lúc bị thương nặng chính là hắn ra tay cứu giúp, thậm chí còn chữa thương cho ta.



Khổng Tước tiểu yêu vội vàng giải thích nói.



Linh Nguyệt thoáng thu hồi địch ý, ánh mắt đảo qua Khổng Tước tiểu yêu cùng Dương Phàm, nhàn nhạt nói:



- Vừa rồi lúc chiến đấu với u Ảnh Ma Chủ, các ngươi đều góp sức. Như vậy đi, Tiểu Tước muội muội là tộc Khổng tước, cũng có thần thông lôi điện nhất định, ngươi trước tiên thử xem đi.



- Được.



Khổng Tước tiểu yêu vui vé cười, đi tới trước mặt Lôi Linh Châu, trong bàn tay cũng thả ra chùm tia lôi quang màu tím.



Dưới cỗ lôi quang này, Lôi Linh Châu trước mặt khẽ run lên, có chút phản ứng.
Linh Nguyệt cùng Khổng Tước tiểu yêu đều là bộ dạng không thể tin nổi: Hai người bọn họ hao hết trăm đắng nghìn cay đều không thể được Lôi Linh Châu thừa nhận. Nhưng người trước mắt, vừa không có thiên phú lôi điện lại không tu luyện công pháp lôi hệ lại có thể đạt được Lôi Linh Châu chấp nhận.



Đây thật sự là người so với người tức chết người!



- Đúng. Mang ta đi, nơi này ta đã chán ghét! Lôi Linh Châu thật khẳng định nói.



- Nói như vậyta có thể trở thành chủ nhân của ngươi? Dương Phàm cố nén nỗi lòng mừng như điên, không khỏi hỏi.



- Này



Lôi Linh Châu trầm mặc hồi lâu, nói:



- Thứ cho ta không thể làm được.



- Ngươi không thể làm được? Hay là chê ta pháp lực thấp kém? Dương Phàm cảm thấy khó hiểu.



- Là Truyền thừa Linh bảo, chỉ có người phù hợp điều kiện mới có thể trở thành chủ nhân của ta.



Lôi Linh Châu lại nói:



- Ta hy vọng ngươi mang ta ra ngoài, tìm cho ta một người chân chính phù hợp điều kiện.



Vừa nghe lời ấy, Dương Phàm nhất thời có chút thất vọng.



- Hắn không có thiên phú cùng thần thông lôi điện, nhưng chúng ta có a! Khổng Tước tiểu yêu cười hi hi nói.



- Hừ. Lực lượng lôi điện của các ngươi không thuần, cách bổn nguyên mười vạn tám ngàn dặm, làm sao xứng với Pháp bảo như ta. Đây quá thực là vũ nhục đối với ta.



Lôi Linh Châu vẻ khinh thường, mang theo phẫn nộ nói.



Linh Nguyệt cùng Khổng Tước tiểu yêu hai mặt nhìn nhau, cảm giác lòng tự tôn bị đả kích nghiêm trọng, nhưng các nàng cũng không dám phản bác.



Khí linh này hiển nhiên linh trí không đủ, hết thảv dựa theo bản năng làm việc, cảm giác thân cận với Dương Phàm chỉ cho phép hắn mang đi.



- Thế nào, ngươi có nguyện ý mang ta ra ngoài hay không? Lôi Linh Châu lộ vẻ chờ mong nhìn phía Dương Phàm.



Dương Phàm trầm mặc, lộ vẻ suy tư, không làm ra trả lời thuyết phục, trong lòng lại thầm than: "Đây chính là một củ khoai nóng bỏng tay a"



- Mau đáp ứng a! Lôi Linh Châu cho ngươi mang đi, sẽ không thương tổn ngươi. Khổng Tiểu Tước vẻ hâm mộ thúc giục.



Dương Phàm trầm ngâm thật lâu, rốt cục mở miệng:



- Thật có lỗi, ta không thể đáp ứng.