Tiên Hồng Lộ

Chương 433 : Mầm móng của báo thù!

Ngày đăng: 20:44 22/04/20


"Tiến vào cấm địa Mê Phong cốc này, an toàn của ta tạm thời không cần lo lắng nữa."



Khi Dương Phàm bước vào khu vực sương mù, thân thể cả người đều có chút lảo đảo, loạng choạng sắp ngã, sắc mặt trắng bệch không có chút máu.



Lúc trước trù tính kế hoạch tiêu diệt Nguyên Anh bậc cao, chính hắn cũng phải tra một cái giá thảm trọng, tu vi tụt liên tiếp xuống hai cái tiểu cảnh giới.



Ở dưới tình huống máu huyết nguyên khí mất đi và tu vi tụt xuống, lại phi hành cả nửa tháng không ngừng nghỉ, giờ phút này toàn thân hắn rã rời muốn rơi vào hôn mê.



Xuyên qua sương mù tiến sâu khe núi quỷ dị, Dương Phàm cảm nhận thần thức bị hạn chế thật lớn, gần như bị áp chế khó có thể xuất ra thân thể, miễn cưỡng có thể kéo dài mấy trượng xa.



Cảnh giới tụt xuống, thần thức của hắn cũng tạm thời tụt đến cấp độ tiếp cận Nguyên Anh Kỳ.



"Xem ra lời đồn đại không giả, nơi này hiện có ảo trận cường đại, áp chế đối với thần thức cảm quan thật lớn."



Dương Phàm sau khi biết được tình huống như thế, trong lòng lại thở dài một hơi nhẹ nhõm.



Tuy nhiên hắn phát hiện Toàn Tri Cảm Quan của mình ở trong phạm vi mấy chục trượng còn có thể giữ được hình ảnh rõ ràng, ít nhất không bị ảo trận mê hoặc.



Đi tiếp vào trong cốc mười mấy dặm, phía trước xuất hiện thôn xóm, lờ mờ còn có thể nhìn thấy bóng dáng nhân loại.



Dương Phàm nhạy cảm nắm giữ được linh khí bất động.



"Ta phải tim một chỗ yên ổn khỏi phục tu vi, tấn công Diễn Căn Kỳ"



Tiếp tục đi tới phía trước, trên đường đi Dương Phàm gặp một ít tu sĩ nhân loại, duy chỉ không thấy bóng dáng yêu tu nào.



Khi hắn đi tới một đoạn đường nào đó, đường đi phía trước dần dần hẹp lại, hai bên là vách núi.



Lúc này Dương Phàm rất suy yếu, tạm thời đi bộ vừa để ẩn giấu tu vi, đồng thời tranh thủ cơ hội khôi phục nguyên khí pháp lực.



Thế nhưng, hắn vừa mới đi đến một đoạn đường nhỏ hẹp, phía trước đột nhiên bay ra bốn năm tên tu sĩ bậc thấp, tu vi từ Luyện Khí Kỳ đến Trúc Cơ Kỳ, khí tức hỗn loạn không chịu nổi, có tu sĩ cả ba môn Ma, Đạo, Nho.



- Đứng lại!



Một gã đại hán cầm đầu sắc mặt dữ tợn, trên mặt có vết sẹo, cao giọng quát. Trong tay hắn cầm một Pháp khí đỉnh cấp, là một gã tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.



- Cường đạo?



Một cái danh từ gần như xa lạ, hiện lên ở trong đầu Dương Phàm, hắn nói với vẻ kinh ngạc.



Bắt đầu từ sáu tuổi, hắn đã được đưa đến Dương gia bảo tu luyện, đối với chức nghiệp loại cường đạo này, gần như chưa từng tiếp xúc qua.



Đương nhiên, hành động giết người đoạt bảo, nhưng thật ra hắn thấy cũng không có gì kỳ lạ.



- Đừng nhiều lời! Ngươi cho là che dấu tu vi, đại gia sẽ nhìn không ra ngươi là người tu tiên sao? Lưu lại túi trữ vật của ngươi, ta sẽ thả ngươi một con đường sống.



Đại hán có vết sẹo hung tợn uy hiếp, các tu sĩ cường đạo, cả đám đều lộ vẻ mặt đầy sát khí.



Vừa nghe lời ấy, cuối cùng Dương Phàm hiểu rõ, bọn họ là chuyên môn chặn cướp của người tu tiên. Bản chất cường đạo so với trong thế giới phàm nhân đều giống nhau, chỉ khác nhau ở chỗ đối tượng bị cướp cao cấp hơn mà thôi.




- Đây là một bộ công pháp Huyết Ma Đạo đỉnh cấp tên là Huyết Anh Hóa Ma Đại Pháp, ngươi cầm lấy tìm hiểu đi. Nam nhi trên đời, khi có cừu oán tất phải báo.



Dương Phàm hơi có thâm ý liếc mắt nhìn hắn một cái, thảy cho hắn một cái ngọc giản.



- Huyết Anh Hóa Ma Đại Pháp?



La Tu cầm trong tay ngọc giản này, cảm nhận được khí tức thần bí cổ xưa trong đó, vội vàng quỳ xuống dập đầu:



- Cảm tạ tiền bối ban ân.



- Ngươi đi đi.



Dương Phàm khẽ phất tay, ý bảo hắn tìm nơi khác tu luyện.



Huyết Anh Hóa Ma Đại Pháp này là thu được trong Cửu u Thai, chính là một bộ công pháp đỉnh cấp, cấp độ, phẩm chất của nó thậm chí tiếp cận Cửu u Ma Công của Thạch Thiên Hàn.



"Hừ! Huyền u Ma Quân, Âm Hồn thượng nhân, cho dù Dương mỗ sớm phải rời Thiên Cầm Nội Hải, cùng phải gieo một mầm móng sau này báo thù các ngươi"



Trên mặt Dương Phàm hiện lên một thần sắc âm mưu tính kế.



Thoáng cái nửa tháng trôi qua, Dương Phàm tĩnh tu trong động phủ, rất nhanh hồi phục nguyên khí.



Nhưng tu vi cảnh giới tụt xuống, còn cần thời gian một hai năm mới phục hồi được.



Dương Phàm bế quan không ra ngoài, dùng Cực Âm Cực Dương Đan các loại linh đan và thiên tài địa bảo khác, ở trong vùng đất nguồn sống Tiên Hồng Giới, bắt đầu tĩnh tu.



Ngay ngày thứ ba lúc hắn vừa khôi phục nguyên khí.



"Vù! Vù!"



Hai bóng người hạ xuống phụ cận Mê Phong cốc.



- Nơi này không dễ làm rồi, Mê Phong cốc ta không thể đi vào, chủ nhân trong cốc này không thể xem thường, thân phận síêu nhiên, ngay cả Khổng Tước Vương đại nhân cũng phải khách sáo đối với hắn.



Tam Đầu Ma Khuyển thở dài.



Ánh mắt Âm Hồn thượng nhân lấp lóe không chừng, vẻ mặt không cam lòng nói:



- Tiểu tử này thực đáng giận! Không ngờ lại tiến vào chỗ cấm địa này, ta đi vào một người, chỉ sợ cũng không làm được gì hắn. Lúc này nên làm thế nào đây?



- Rất đơn giản! Ta phải một ngàn chiến sĩ yêu tộc, ẩn núp ở phụ cận Mê Phong cốc, âm thầm vây quanh giám sát nơi đây. Ngươi ở nơi đây hàng năm chờ đợi, cũng có thể đi vào tìm hiểu tin tức. Chỉ cần hắn ra ngoài là như cá trong chậu, ta không tin tiểu tử này có thể ở lại trong cốc suốt đời.



Tam Đầu Ma Khuyển lạnh lùng nói.



- Chỉ có thể như thế rồi!



Âm Hồn thượng nhân thở dài một hơi, trong lòng hắn lại có một dự cảm không ổn: "Vạn nhất Dương Phàm này tiến thêm một bước đột phá"