Tiên Hồng Lộ
Chương 461 : Ma đạo u ám
Ngày đăng: 20:45 22/04/20
- Ngươi đang làm gì đó?
Dương Phàm thấy Hồ Phi một hơi nuốt Nguyên Anh kia vào không khỏi hoảng sợ. Nguyên Anh là vật thể do hồn lực tinh nguyên của cường giả Nguyên Anh Kỳ ngưng tụ suốt mấy trăm năm trong đó ẩn chứa lực lượng đáng sợ như thế nào?
Nếu Nguyên Anh bùng nổ, uy năng sinh ra gần đó, đủ để chôn vùi tồn tại dưới Hóa Thần Kỳ. Trong truyền thuyết trong thiên địa có một số ngoại tộc hay là công phép cấm kỵ có thể thôn phệ luyện hóa Nguyên Anh do đó đạt tới mục đích làm cho thực lực tăng lên. Nhưng mà đó chỉ có trong truyền thuyết. Thử nghĩ lấy năng lượng ẩn chứa mênh mông trong Nguyên Anh ai có thể tiêu hóa. Cho dù có tiêu hóa hấp thu lực lượng, cũng không phải của mình khó thể chuyển hóa thành lực lượng tương xứng với mình. Lấy tu vi Kim Đan bậc cao thôn phệ Nguyên Anh chỉ có một kết cục: Nổ tan xác mà chết.
Nhưng Hồ Phi kia sau khi nuốt Nguyên Anh trên mặt lộ ra vẻ hưởng thụ vẻ điên cuồng và hung dữ dần dần dịu xuống. Sau đó hắn lại nhướng mày, cảm thấy một chút không thoải mái. Theo bản nặng thúc đẩy Hồ Phi khoanh chân ngồi tử quang quanh quẩn bên người, bên ngoài cơ thể phồng lên tóc dựng thẳng lên. Một luồng khí tức bạo ngược cường đại lấy hắn làm trung tâm tràn ra phạm vi hai mươi trượng. Trong phạm vi hai mươi trượng này, lôi điện màu tím và ngọn lửa màu đỏ thẫm rít gào tàn sát bừa bãi. Người bình thường căn bản không đến gần thân thể hắn được
Thấy Hồ Phi không gặp phải kết cục như trong tưởng tượng. Dương Phàm hơi chút nhẹ nhõm. Đồng thời hắn truyền âm cho Bổ Thiên Quân Vương: Bổ Thiên Quân Vương, thủ hộ lối vào. thuận tiện hộ pháp giúp Hồ Phi.
Bổ Thiên Quân Vương mặc dù không rõ nguyên do trong đó lại không chút do dự thân hình nhanh chóng bay lên chỉ khoảng nửa khắc chạy tới lối vào. Vừa mới tiến vào liền cảm nhận được một luồng lực lượng kinh hãi run sợ, ánh mắt dừng trên thân Hồ Phi đang nhắm mắt ngồi xếp bằng ông không khỏi cười khổ nói: "Ta ngay cả gần người cũng không thể còn như thế nào bảo hộ hắn".
Đừng nói là ông cho dù là Nguyên Anh bình thường, cũng rất khó gần thân thể Hồ Phi.
Bổ Thiên Quân Vương ngược lại nhìn bầu trời phát hiện trong tay Dương Phàm nâng lên một tấm Sơn Thủy Họa Quyển vẫn không nhúc nhích. Một gã cường giả Nguyên Anh trung kỳ, đứng tại chỗ không ngừng đánh đấm chiến ý hừng hực lực phá hoại kinh người. Nếu tỉ mỉ quan sát sẽ phát hiện Sơn Thủy Họa Quyển trong tay Dương Phàm. cảnh vật từng chút tan biến lại từng chút hội tụ. Có một người trong bức họa rống giận gầm thét phát động từng đạo công kích hung mãnh nhưng vẫn không biết. Hơn phân nửa tâm thần Dương Phàm đều dung nhập vào trong bức họa hình thành ảo giác chiến đấu khó phân thắng bại với người đàn ông oai hùng mặc giáp đen. Chiến đấu một hồi người đàn ông oai hùng mặc giáp đen rốt cục cảm giác không thích hợp đột nhiên ngừng lại.
Bịch!
Dương Phàm lúc trước đây chiến đấu với hắn bỗng nhiên biến mất.
- Ha ha! Thân ở thế giới trong tranh, ngay cả thiệt giả hư ảo đều khó phân biệt, cho dù thực lực mạnh hơn mấy lần thì làm sao chứ?
Giọng trào phúng của Dương Phàm truyền đến.
- Đáng ghét!
Người đàn ông giáp đen kêu gào một tiếng, rốt cục bình tĩnh lại. Hắn hít sâu một hơi toàn lực vận chuyển thần thức hiểu rõ từng chi tiết chung quanh. Nhưng mà "thế giới trong tranh" của cổ bảo Dương Phàm ngay cả thần thức đều có thể lừa được. Đương nhiên lấy tu vi Nguyên Anh trung kỳ của đối phương, bức tranh này nhiều nhất có thể vây khốn hắn một hồi. Dương Phàm nhân dịp này, quan sát tình huống của Hồ Phi. Trên người Hồ Phi lại phóng xuất ra một loại khí tức cấm kỵ không thuộc nhân loại dần dần khuếch tán ra, khiến sinh linh trên QUỷ Thi Sơn không tự chủ được run lên.
Người đàn ông Nguyên Anh giáp đen nghe âm thanh thế thân hình dừng lại chợt nhìn chằm chằm về phía chân trời. Dương Phàm nhìn theo hắn rời đi ngưng trọng vô cùng. dường như cảm giác được tình thế nghiêm trọng.
- Ta sớm hay muộn cũng chết trong tay Tam u lão ma?
Hắn suy nghĩ lặp lại những lời này, sau đó thì thào nói: "Tam Ma MônMa Dương TôngHai đại phái ma đạo tồn tại ở Ngư Dương quốc lại yên ổn với nhau sao?"
Dương Phàm lờ mờ cảm giác hương vị âm mưu.
"Từ sau khi trở lại Ngư Dương quốc chưa từng thấy Tam u lão ma có bất cứ hành động gì với mình. Hơn nữa thực lực chân chính của lão trước sau là một ẩn số".
Ánh mắt Dương Phàm không ngừng lóe lên sau khi nổi lên một lúc, ngẩng đầu nhìn phía chân trời xa. Trong hai con ngươi của hắn lóe lên sáng bóng như lưu ly dường như thấy mây đen u ám cuồn cuộn tràn ngập Ngư Dương quốc. Nửa tháng sau Dương Phàm thủy chung ở lại QUỷ Thi Sơn.
Một là: hắn cùng Bổ Thiên Quân Vương trọng chấn Ám Huyết Vương Triều. Dưới Toàn Tri Cảm Quan của Dương Phàm những thành viên trong tổ chức gần như không ai có thể nói dối trước mặt hắn. Ngoài ra, hồn phách của Phệ Thiên Quân Vương, còn ở trong Ký Hồn Hồ, đồng thời còn có hai người sống. Khi thẩm vấn hai người này rất nhanh có được không ít tai họa bên trong, giết chết răn đe lập uy tại chỗ. Tổng cộng tiêu phí bốn năm ngày thời gian. Dương Phàm và Bổ Thiên Quân Vương, cuối cùng cũng rõ phản nghịch của tổ chức cao tầng.
- Trong tổ chức còn có một số người phản nghịch hạ tầng trung tầng lòng mang ý xấu làm phiền Mục Quân Vương đi xử lý.
Dương Phàm khẽ thở dài.
- Được! Những chuyện này giao cho ta.
Bổ Thiên Quân Vương cười lạnh nhạt lơ lửng bay đi. Dương Phàm chờ trước Thiên Niên Mộ Huyệt hộ pháp cho Hồ Phi. Hồ Phi nhắm mắt chẳng biết khí tức trên người lại tăng lên từng chút.
Dương Phàm có kiên nhẫn này, lẳng lặng chờ đồng thời cũng rất chờ mong sau khi Hồ Phi tỉnh lại. Nhưng một ngày sau nửa tháng, một bóng dáng quỷ mị chớp động trước mặt Dương Phàm. quỳ xuống thi lễ:
- Báo Quân Vương! Độc Vương tiền bối hiện thân đích thân tới Vụ Liễu trấn