Tiên Hồng Lộ
Chương 482 : Ma đạo tranh phong (Thượng)
Ngày đăng: 20:46 22/04/20
- Xoẹt!
Một tia tử điện u ám từ phía chân trời chợt lóe qua, tốc độ nhanh đến khó tin, tốc độ tu sĩ Nguyên Anh bình thường thậm chí không bằng một phần mười nó
Nếu có Nguyên Anh bậc cao tại đây, thần thức nhất định có thể thấy được một Nguyên Anh nhỏ lóng lánh ánh tím
Viên U Thanh bỏ qua nhục thân, lấy Nguyên Anh chạy trốn, suýt nữa liền mất mạng, có thể nói là mạo hiểm vạn phần
Nếu không phải vào thời khắc mấu chốt Tam U lão ma hiện thân, có lẽ hắn đã bị ma đầu đáng sợ kia bắt giết
Nghĩ đến Thạch Thiên Hàn lôi đình bá đạo cùng ma công cường đại, hắn nghĩ lại vẫn còn thấy sợ
"Tam U lão ma đáng giận, không ngờ chậm chạp không ra tay, khiến nhục thân của ta bị hủy, xem ra đành phải tìm một túi da mới"
Viên U Thanh trong lòng mắng thầm
Tam U lão ma này là bá chủ ma đạo, quả thật là con cái già
Ầm ầm ầm
Đúng lúc này, ở một nơi cách hắn vài chục dặm, thiên địa linh khí chấn động, ma khí cuồn cuộn tản ra bốn phía, tiếng giao kích kinh sợ tận trời, tiếng nổ vang như sét đánh, kinh hồn bạt vía
- Hai ma đầu này đánh nhau rồi
Viên U Thanh miễn cường dùng thần thức đảo qua, lộ vẻ kinh sợ
Bất kể là Thạch Thiên Hàn hay là Tam U lão ma đều là người hắn kiên quyết không thể trêu chọc
Một người là ma đạo tông sư kinh sợ Ngư Dương quốc mấy trăm năm, một người là ma đạo tân tú quật khởi kỳ tích như sao chổi
Thắng bại giữa hai người này quan hệ trọng đại, đủ để khiến bất kỳ người nào chờ mong cùng tò mò
Viên U Thanh cũng không ngoại lệ, nhưng hắn vẫn như cũ không chút do dự bay về phía Quỷ Linh Bảo
Nếu hắn không nhanh trở về khôi phục, vạn nhất bị chiến đầu của hai ma đầu này lan đến, hoặc là bị Nguyên Anh bậc cao khác đánh tới, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi
Vút
Chỉ là khoảnh khắc hắn liền về tới Quỷ Linh Bảo
Nhưng khi vừa về tới đây, Nguyên Anh ảm đạm của hắn bỗng dưng cứng đờ, rồi lập tức trong mắt thiêu đốt lửa giận
Nhìn qua, toàn thể Quỷ Linh Bảo dường như trở thành một vùng đất chết
Tòa thành trống rỗng không hề có sinh cơ, khắp nơi là thi thể thối rữa, giống như một tòa thành chết
Nửa câu đầu, Thạch Thiên Hàn châm chọc hắn lẫn lộn đầu đuôi, thực lực không bằng âm mưu tâm kế
Nửa câu sau, điểm cao tâm linh Tam U lão ma cố ý tạo ra cũng tự sụp đổ
- Chẳng lẽ các hạ đã quên, hai mươi tám năm trước, một võ giả Kim Đan kỳ, một kích phát ra trước khi chết lại suýt nữa đánh thương nặng gần chết Nguyên Anh bậc cao ngươi
Khóe miệng Thạch Thiên Hàn hơi nhếch lên
- Vô Song?
Tam U lão ma sắc mặt khẽ biến, lập tức hơi khinh thường nói:
- Một Võ tu nhỏ bé không đáng kể
- Thật vậy chăng?
Thạch Thiên Hàn như cười như không nhìn về phía hắn
Tam U lão ma nao nao, sâu trong tâm linh hắn vĩnh viễn không quên một kiếm chí tử kinh thiên địa, khiếp quỷ thần, siêu việt thiên cổ
Một kiếm đó không chỉ đánh hắn bị thương nặng, càng xâm nhập vào tâm linh hắn, thậm chí để lại một khe hở về mặt cảnh giới
Sau khi bị một kiếm của Vô Song thương đến linh hồn, hắn thậm chí tốn mất mười năm mới bù lại hoàn thiện khe hở về cảnh giới kia
Giờ phút này lại bị Thạch Thiên Hàn nhắc tới, trong mắt đối phương dường như có thâm ý
- Tam U lão ma, ngươi khổ chờ Thạch mỗi hai mươi tám năm, không phải là muốn cắn nuốt U Minh Ma Diễm của ta, cho dù thực lực ngươi tăng mạng, tu vi tăng tiến một tầng, bất kể ngươi mạnh bao nhiêu, chung quy chỉ có lực lượng cùng trí tuệ của một người. Mà ta không phải một người chiến đấu
- Không phải một người?
Tam U lão ma biến sắc, thân thức vội vàng đảo qua bốn phía
- Vô Song tuy chết, tinh thần ý chí mãi bất diệt. Giờ phút này, hắn đang cùng ta kề vai chiến đấu. Ý chí và quyết tâm ta giết ngươi càng mạnh, thậm chí từng thề độc linh hồn, càng thêm không có bất kỳ đường lui. Cho nên, mặc kệ ngươi mạnh bao nhiêu, cho dù có thể lấy được ưu thế nhất thời, nhưng sớm muộn sẽ chết trong tay chúng ta
Tín niệm cùng ý chí chiến đấu trong mắt Thạch Thiên Hàn bừng bừng tăng lên, mơ hồ đột phá một gông cùm xiềng xích nào đó
Giờ khắc này, ý chí chiến đấu của hắn bước vào một tầng khác, ma khí quanh thân vận chuyển càng thêm trôi chảy như ý, tinh thần ý niệm càng thêm nhạy bén thông suốt
Trong giao phong tinh thần áp lực lớn lao như vậy, không ngờ ý cảnh của Thạch Thiên Hàn lại tăng thêm một tầng
Tam U lão ma trộm gà không được còn mất nắm gạo, chỉ sợ hối hận không kịp
- Đến đây, cùng ta đường đường chính chính đánh một trận. Thạch Thiên Hàn ta không sợ trời không sợ đất, trong thiên địa này không có bất cứ người nào có thể khiến ý chí của ta lùi bước, cho dù ngươi có mạnh hơn chục lần.