Tiên Hồng Lộ

Chương 499 : Đại tu sĩ nguy cơ (thượng)

Ngày đăng: 20:47 22/04/20


- Huyết Hồn Chú Ấn!



Dương Phàm thất kinh, từ lâu hắn đã không còn là tiểu tu sĩ kiến thức có hạn như năm đó.



Huyết Hồn Chú Ấn, chính là bí thuật thần thông huyền ảo chí cao Huyết Ma Đạo.



Một khi đánh ấn ký này lên thân người, kẻ thi thuật chỉ cần một ý niệm, là có thể làm người chịu thuật bạo thể mà chết, cực kỳ đáng sợ.



Bí thuật như vậy hết sức bá đạo ác độc, bị liệt vào cấm thuật; bình thường rất ít có người sử dụng, càng hiếm có người có thể tinh thông.



- Vũ Tịch, là ai hạ độc thủ với ngài ấy?



Dương Phàm biến sắc, ngữ khí hết sức ngưng trọng.



Cường giả có thể mạnh mẽ đánh hạ Huyết Hồn Chú Ấn lên người Dược Vương Nguyên Anh lâu đời này, phóng mắt khắp toàn bộ Bắc Tần, sợ rằng không có mấy người.



- Là



Vân Vũ Tịch vừa định trả lời, trong hư không bỗng truyền tới một cỗ áp lực khủng bố.



Không khí toàn một khu vực, bị một cỗ lực lượng vô hình áp bách.



Uy áp kinh thế hãi tục, từ xa xa mấy trăm dặm, đã làm hai người Dương Phàm cảm thấy kinh hồn khiếp vía.



- Nguyên Anh đại tu sĩ!



Dương Phàm cực kỳ hoảng sợ, kéo Vân Vũ Tịch ra phía sau, đồng thời thần thức truyền âm với Bồ Thiên Quân Vương:



"Mục Quân vương, ngài nhanh thông báo Độc Vương lão sư tới đây."



Bồ Thiên Quân Vương vừa cảm nhận được trong không khí tràn ngập máu tanh mơ hồ và áp lực vô cùng trịnh trọng nói:



"Ngài phải cẩn thận, người tới đây chỉ sợ là Huyết Luyện Lão tổ, Đại trưởng lão Huyết Luyện Tông"



Dứt lời, hắn cấp tốc rời đi, chạy tới Dương Gia Bảo.



Tuy rằng Nguyên Anh đại tu sĩ lợi hại, nhưng nếu đồng thời đối mặt mấy vị Nguyên Anh bậc cao, cũng không thể làm được gì.



Vù vù



Áp lực máu tanh tràn ngập khu vực gần đó càng lúc càng lớn, cả một bầu trời, trong tầng mây mơ hồ nhiễm một tầng huyết quang.



Trong khu vực hơn trăm dặm, các động vật có khứu giác linh mẫn bối rối bất an, chạy trốn khắp nơi.



Trong Vụ Liễu trấn, không ít rắn trùng kiến chuột đều kinh hãi bất an, chạy loạn không đầu, kinh hoảng vô cùng.



Người tu tiên gần đó càng cảm nhận được một cỗ áp lực làm người ta buồn bực, toàn thân không thoải mái.



Chân chính thừa nhận uy áp máu tanh này, lại là hai người Dương Phàm.
Huyết Luyện Lão tổ cười lạnh nói, ngữ khí bá đạo không thể phản nghịch.



Nghe hắn nói như thế, cuối cùng Dương Phàm cũng rõ ràng tám chín phần chuyện này.



Man di cửu tộc đánh Bắc Tần Thập Tam Quốc, hai đại siêu cấp thế lực bị kiềm chế, Huyết Luyện Lão tổ nhân cơ hội tới Ngư Dương Quốc khởi binh hỏi tội.



Chúc Phong gắt gao truy đuổi Vân Vũ Tịch, sau lại mất tích ở Dược Tiên Cốc, hai người một chết một mất tích, quả nửa Dược Tiên Cốc không thoát khỏi liên quan.



Vì vậy, Huyết Luyện Lão Tổ đầu tiên phải tìm tới Dược Tiên Cốc.



Sau khi đi tới Dược Tiên Cốc, hắn dùng thần thức đại tu sĩ quét nhìn, phát hiện Dược Vương tiền bối giả chết, cảm thấy chuyện này có kỳ quặc, liền hạ độc thủ, uy hiếp chất vấn.



Dược Vương cùng Vân Vũ Tịch may mắn chạy trốn tới đây, có thể cũng là Huyết Luyện Lão Tổ cố ý thả ra theo dõi.



Cho nên, cuối cùng liền đuổi tới Vụ Liễu trấn.



- Lão Tổ có chút quả võ đoán hay không, Dược Vương tiền bối giả chết là vì lánh đời, không tham dự vào Ngư Dương Quốc tranh đấu. Huống hồ trước đó, cầu hôn Dược Tiên Cốc cũng không phải chỉ một nhà Huyết Luyện Tông.



- Có ý gì?



Huyết Luyện Lão Tổ nhướng mày.



- Còn có Tam U Lão Ma Ma Dương Tông trong nước, cũng tới Dược Tiên Cốc cầu hôn. Dược Vương tiền bối không biết quyết định thế nào, mới dứt khoát giả chết, tránh cho mình rơi vào cục diện khó khăn.



- Ma Dương Tông? Tam U Lão Ma?



Trong mắt Huyết Luyện Lão Tổ hiện một tia dị sắc, rơi vào trầm tư.



Rất hiển nhiên, trình độ phức tạp chuyện này vượt quá mức tưởng tượng của hắn.



- Dương mỗ cùng Vũ Tịch cô nương sớm có tình cảm, sau khi tới Dược Tiên Cốc cùng nàng tâm đầu ý hợp, Chúc Phong công tử, còn có Liệt Vô Huyễn Ma Dương Tông, trước sau rời đi, về phần sau đó xảy ra chuyện gì, vãn bối không biết.



Dương Phàm phân tích lý lẽ nói:



- Ta cùng Tam U Lão Ma là quan hệ đối địch, đây là chuyện mọi người đều biết. Hắn rất có thể mượn chuyện này vu oan hãm hại, mượn đao giết người. Tiền bối không nên oan uổng người tốt, mà để cho hung thủ chân chính nhàn nhã ngoài vòng pháp luật.







Huyết Luyên Lão Tổ nghe xong, có chút di động, khẽ thở ra môt hơi, lấy tay xoa trán, tự nói:



- Nói như thế, Tam U Lão Ma Ma Dương Tông cùng đệ tử Liệt Vô Huyễn cũng có thể là hung thủ?



- Đúng đúng.



Dương Phàm vội vàng gật đầu, trong lòng mừng thầm, lại tiếp tục lừa dối:



- Tam U Lão Ma kia có tiếng là đa mưu túc trí, rất có thể là hung thủ chân chính. Muốn vu oan hãm hại, mượn tay Đại trưởng lão trừ bỏ ta là đại hận trong lòng hắn.