Tiên Hồng Lộ
Chương 5 : Tiên Hồng Không Gian
Ngày đăng: 20:30 22/04/20
Chỉ sau một đêm pháp lực Dương Phàm mất hết, trở thành một phế nhân. Một đầu tóc bạc của hắn ở trong sương mù nhạt và gió sớm phất phơ có vẻ già nua cùng vô lực.
Một thiếu niên 18 tuổi lại có một đấu tóc bạc rối tung. Đây là loại tình cảnh thê lương cỡ nào?
Dương Phàm run rẩy đứng ở cửa, ánh mắt ảm đạm vô thần. Nhưng mà trong lòng hắn lại không có một tia tuyệt vọng.
Trong thế giới tối đen dường như vô tận kia, có một ngọn đèn sáng ngời khiến hắn có được sự bình tĩnh cùng trấn định trước nay chưa từng có.
Ở sâu trong thức hải, một đoàn ánh sáng ngọc bao vây lấy công pháp nghịch thiên "Tiên Hồng Quyết" xưa nay chưa từng có, đang chậm rãi dung nhập cùng linh hồn hắn.
Đồng thời, Dương Phàm cũng có thể nhìn tinh cảnh của Tiên Hồng Không Gian vô cùng rõ ràng.
Ở trên thổ địa màu đen vô tân tử tịch (chết chóc tĩnh mịch) kia, hắn chiếm một nơi chật hẹp nhỏ bé, dưới chân là một mảnh đất màu xanh.
Sau khi được bản mạng nguyên khí Dương Phàm rót vào, diện tích đất màu xanh mở rộng lên hai thước vuông.
Diện tích nhà tranh không thay đổi, con chó nhỏ lúc trước thái độ khác thường, vô cùng cung kính nhìn chủ nhân Dương Phàm này.
- Chủ nhân! Đất màu xanh dưới chân ngài đại biểu cho lãnh địa ngài khai hoang. Hiện tại ngài là Tiên Hồng cấp 0, có được một ít năng lực khai hoang.
Con chó nhỏ chủ động giải thích.
- Một mảnh đất xanh như vậy, ta có thể làm gì? Nếu không đoán sai, một khi tiến vào thổ địa màu đen tử tịch kia chắc chắn là ta sẽ chết trong nháy mắt.
Dương Phàm thản nhiên nói.
- Chủ nhân nói không sai. Ngà không thể đi vào thổ địa màu đen. Với quyền hạn của ngài ở Tiên Hồng cấp 0, có thể gieo trồng thiên tài địa bảo sinh trưởng ở bất kỳ môi trưởng nào trên mảnh đất xanh. Trước mắt, thời gian gia tốc đất màu xanh là gấp đôi.
Con chó nhỏ không phiền nói.
- Ồ? Nói cách khác, mảnh đất xanh dưới chân ta có thể thích ứng thực vật của bát kỳ môi trưởng nào, nếu đem tuyết liên trên núi băng trên đỉnh vạn trượng gieo trồng nơi đây cũng có thể sinh sống?
- Đúng vậy! Đừng nói là tuyết liên núi băng, cho dù là đem thiên tài địa bảo tới nơi đây cũng có thể sinh trưởng rất tốt.
Con chó nhỏ cười nói:
- Bởi vì giới hạn bởi cấp bậc Tiên Hồng, mảnh đất xanh trước mắt năng lực có hạn. Theo cấp bậc ngài đề cao, đừng nói thực vật, mà cho dù là kim loại khoáng sản cũng có thể gieo trồng.
- Đúng rồi. Thời gian gia tốc là ý gì? Dương Phàm khó hiểu hỏi.
- Thời gian gia tốc chính là hiệu quả tăng nhanh tốc độ sinh trưởng của thực vật trên đất màu xanh. Nếu ngài trồng một gốc linh thảo nơi này, nguyên bản cần mười năm mới có thể trưởng thành, nhưng dưới tác dụng của thời gian gia tốc, ngài chỉ cần năm năm. Theo cấp bậc Tiên Hồng của chủ nhân đề cao, tỷ lệ thời gian gia tốc càng lúc càng lớn.
- Đương nhiên! Nếu chủ nhân dùng "Tiên Hồng Quyết" phụ trợ thì có thể nâng cao tỷ lệ thời gian gia tốc một khoảng lớn trong thời gian ngắn.
- Thời gian gia tốc, điều này quá khó tin!
Dương Phàm bị raug động thật lớn. Đất màu xanh không chỉ có khả năng thích ứng thực vật bất kỳ môi trưởng nào, còn có thể gia tăng tốc độ sinh trưởng.
- Còn nói không việc gì. Xem sắc mặt của huynh giống một người chết, khảng định là luyện công xảy ra sai lẩm. Không bằng để đệ đi xin tộc trưởng cho huynh được nghỉ.
Dương Lỗi vọt tới trước mặt đại ca, kéo hắn đi vào trong viện.
- Ha ha! Đệ đệ, dừng lại, đại ca có lời muốn nói. Dương Phàm nhẹ nhàng cười.
- Phàm ca, huynh đây là
Dương Lỗi cẩn thận quan sát đại ca, đột nhiên phát hiện một sự thật tàn khốc.
- Đúng vậy. Đại ca hiện tại là một phế nhân.
Dương Phàm đưa tay vỗ vai đệ đệ, giọng điệu bình thản dị thường.
Dương Lỗi vừa nghe không khỏi giật mình, ánh mắt nhìn phía đại ca hắn đầy vẻ phức tạp. Có quan tâm, có thương hại, có lo lắng
Sau một lát, hai mắt Dương Lỗi đỏ lên, thấp giọng nói:
- Đại caKhông bằng huynh về nhà ở cùng mẫu thân cùng muội muội đi. "Vấn Thiên đại hội" này huynh cũng chẳng cần tham gia, tránh bị đối xử lạnh nhạt.
- Chuyển về nhà ở? Dương Phàm gật gật đầu:
- Đây là một lựa chọn không tồi. Nhưng trước đó, ta còn muốn tham gia "Vấn Thiên đại hội" một lần.
Trên thực tế, Dương Phàm có một g đình kỳ quái.
Phụ thân hắn Dương Thiên mười tám năm trước mang hắn về Nam Lĩnh Dương gia, Dương Phàm chưa từng gặp qua mẹ đẻ của mình.
Sau khi phụ thân Dương Thiên trờ về, không ngờ cưới một người thường làm vợ, sinh ra đệ đệ Dương Lỗi này.
Ngoài ra Dương Phàm còn có một muội muội, là Dương mẫu nhặt về, tên là Dương Tuệ Tâm.
Bởi vì sợ chậm trễ huynh đệ Dương Phàm tu hành, Dương thị cùng con gái ở lại một trấn nhỏ gần Dương gia bảo.
- Phàm ca! Vì cái gì huynh còn muốn tham gia "Vấn Thiên đại hội" này chứ? Không bằng để đệ xin sư tôn
- Không cần, ý ta đã quyết. Nếu ta không đi tham gia "Vấn Thiên đại hội" lần này, ngược lại là một loại hành vi trốn tránh sự thật của người nhu nhược.
Đôi mắt Dương Phàm trong suốt bình lặng như nước hồ thu.
Dương Lỗi bị sự trấn định cùng dũng khí của đại ca cuốn hút. Nếu đổi lại là bất kỳ người nào, khi đối mặt sự thật tàn khốc như vậy e là đã sớm hỏng mất.
Hắn bắt lấy tay Dương Phàm, hít sâu một hơi, vẻ mặt chân thành nói:
- Đại ca! Đệ tin tưởng sẽ có ngày huynh quật khởi một lần nữa!