Tiên Hồng Lộ
Chương 504 : Quyết đấu đỉnh (2)
Ngày đăng: 20:47 22/04/20
Dương Phàm từ lúc các bậc cao Nguyên Anh chiến đấu dữ đội đã nấp dưới tầng đất Ma Dương Tông, triển khai cảm quan tìm tòi các nơi bảo khố mật thất ngầm.
Là đại phái ma đạo sừng sững vạn năm, Ma tông đứng đầu Ngư Dương quốc hiện giờ, của cải của Ma Dương Tông so với đại phái nhất lưu như Quỷ Huyễn Môn ít nhất phải hơn gấp mười lần có dư.
Sự thật cũng chứng minh dự đoán của Dương Phàm. Hai ba mật thất kho báu vừa vơ vét, tài liệu quý hiếm cùng thiên tài địa bảo chiếm được đã vô số kể.
Trong đó càng không thiếu bảo vật như Pháp bảo đỉnh cấp.
Thậm chí có một số kỳ vật cho tới bây giờ Dương Phàm cũng chưa từng gặp qua.
Vào lúc các bậc cao Nguyên Anh còn lại đại chiến, hàng ngàn hàng vạn tu sĩ hỗn chiến, Dương Phàm lật tung phía dưới Ma Dương Tông, thu hoạch thật dày.
Đến lúc Dương Phàm đã cướp đoạt gần hết các mật thất kho báu, Toàn Tri Cảm Quan đột nhiên phát hiện nguy cơ của đệ tử Thương Vân.
Dưới tình huống như vậy, hắn mới ngoại lệ lộ diện một lần, giải cứu nguy cơ.
Dương Phàm chỉ ló đầu ra giây lát, hóa đá những tu sĩ của bảy tông Tấn quốc, chúng bậc cao Nguyên Anh chiến đấu trên trời cao cũng không phát hiện ra.
Sau khi hóa giải nguy cơ của Thương Vân, Dương Phàm trở lại dưới lòng đất Ma Dương Tông, lại bắt đâu vơ vét vài kho hàng cuối cùng.
Trong những cái kho này chồng chất như núi các thứ tài liệu bậc thấp, Linh khí, Pháp khí.
Những thứ bậc thấp này tuy rằng không có giá trị lớn, nhưng được cái số lượng rất nhiều.
Bất kể là đồ vật cấp cao hay là bậc thấp, chỉ cần là tài nguyên tu tiên, Dương Phàm đều vơ sạch toàn bộ, một sợi lông cũng không chừa.
Sỡ dĩ hắn cướp đoạt mấy thứ này là muốn chuẩn bị ngày sau lớn mạnh thế lực của mình.
Một cái "Kế hoạch Tiên Thành" sẽ tiêu hao các loại tài liệu số lượng khổng lồ cùng với sức người.
Trong khi Dương Phàm siêng năng thăm dò vơ vét các nơi mật thất kho báu của Ma Dương Tông, chiến đấu giữa hai đầu sỏ rốt cục đã xảy ra chuyển biến gấp gáp.
Keng kengđinh đinh
Dưới công kích liên tiếp của Tam U lão ma, Thạch Thiên Hàn liên tiếp bại lui, tinh quang màu lam trong mắt dần trở nên ảm đạm, quầng sáng màu lam quanh thân cũng không ngừng yếu đi.
Thời gian liên tục của thứ phẩm Nghịch Linh Huyết đã gần tới.
Phốc!
Thạch Thiên Hàn bị một cổ lực lượng không thể ngăn cản đánh bay, may mắn khởi động Mật Quyển màu đen mới không bị thương tổn trí mạng.
Cho dù như thế, trong trận chiến đấu mãnh liệtThạch Thiên Hàn cũng bị thương không nhẹ.
Biến hóa thế cục chiến đấu của hai đầu sỏ khiến các cường giả Nguyên Anh còn lại chú ý tới.
Cực Phách lão ma lộ vẻ dị sắc, giọng nói lạnh băng bá đạo vang khắp toàn trường:
- Ha ha haTam U lão ma nhanh làm thịt người này, cho chúng ta lập tức lật ngược tình huống.
Hàn Băng cùng Huyết Ma lão tổ cũng lộ vẻ mừng như điên, chiến ý tăng cao.
Hơn ngàn tu sĩ còn lại lui về thủ tại nơi trọng yếu của Ma Dương Tông cùng thấy được hy vọng, mỗi người sĩ khí tăng cao, dựa vào nơi hiểm yếu chống lại.
Bọn họ vì một đường sinh cơ cuối cùng mà nỗ lực, đặt thân vào chỗ chết để tìm đường sống.
Dương Phàm nhìn loại tình huống này vào trong mắt, sắc mặt cũng hơi đổi.
Lúc này, tiến độ hắn vơ vét kho báu mật thất cũng tiến vào giai đoạn chót.
- Là lúc nên kết thúc
Dương Phàm trôi lên mặt đất, hít sâu một hơi, thì thào lẩm bẩm.
Dứt lời hắn hóa thành một bóng sáng màu lục nhạt, chợt ẩn vào trong hư không, lẻn về phía chân trời phương xa.
Khanh!
Bá Hoàng Mâu trầm trọng đen thui hung hăng chém xuống, đánh rơi Thạch Thiên Hàn xuống mặt đất.
Chỉ nghe "Thịch" một tiếng, Thạch Thiên Hàn chìm vào trong tầng đất, đập ra một hố to đường kính mấy trượng, bụi mù bay lên che lấp tầm mắt.
Khóe miệng hắn trào ra đầy máu, trên người lại thêm vết thương.
Tam U lão ma cười dài một tiếng, lấy khí thế bễ nghễ tung hoành ép xuống.
Nhưng chính vào lúc này, dưới hố đất bụi bốc mù trời kia truyền đến một thanh âm khủng bố dường như đến từ ma uyên vô tận:
- MaThầnPhụThể
Thanh âm đó không lớn, nhưng lạnh băng vang vọng, truyền khắp toàn trường khiến cho người ta rùng mình sởn tóc gáy.
Giờ khắc này, những bậc cao Nguyên Anh vẫn đang chiến đấu đều cảm thấy không rét mà run.
Đám Nguyên Anh gần như đồng thời ngưng chiến, nhìn bóng người như ma thần kia chậm rãi từ trong bụi bặm đứng lên.
Đây là một nam tử cao tới hai trượng, lớn gấp ba người bình thường, khuôn mặt giống Thạch Thiên Hàn như đúc.
Quanh thân hắn quanh quẩn hắc viêm rào rạt, bên ngoài thân bao phủ bộ giáp màu đen bóng, bốn phía nhộn nhạo từng ký hiệu cổ xưa hình dáng như nòng nọc.
Thạch Thiên Hàn tóc như kim chậm cứng, từng sợi đựng đứng lên, trên trán có một dấu ấn ký hình trăng cong màu tím thẫm, đôi mắt trên khuôn mặt anh tuấn lạnh băng lộ ra vẻ đạm mạc cùng lãnh khốc xâm nhập xương tủy.
Đồng thời trên đỉnh đầu của hắn còn xuất hiện một lốc xoáy màu đen giống như vực sâu tối om đang cấp tốc xoay tròn, truyền ra khí tức khủng bố lạnh vô cùng.
Ầm
Một Ma Ảnh viễn cổ cao hai mươi trượng mang theo ma khí âm u tang thương cổ xưa như bóng ma bám ở phía sau Thạch Thiên Hàn.
Đây là một cỗ lực lượng khủng bố khiến tất cả bậc cao Nguyên Anh tại đây đều phải run sợ.
- Ma Thần Phụ Thể?
Tam U lão ma đầu tiên là thoáng hiện vẻ kinh hãi, nhưng chợt cười lạnh nói:
- Còn là Ma Thân Phụ Thể trạng thái hoàn toàn, Chẳng lẽ ngươi không sợ
Lời nói của hắn còn chưa dứt, Ma Ánh viễn cổ cao tới hai mươi trượng theo Thạch Thiên Hàn phất tay mà chụp tới.
BA
Tam U lão ma không kịp trốn tránh bị một chưởng vỗ bay, hóa thành một điểm đen bắn vào tầng mây phương xa.
Phốc!
Hắn nhẹ phun ra một búng máu, chỉ cảm thấy xương sườn trên người bị gãy vài cái, sắc mặt hơi trắng, thần sắc biến đổi không ngừng.
Vù
Thạch Thiên Hàn mang theo Ma Ảnh viễn cổ thật lớnma khí cuồn cuộn kinh thiên, gào thét hóa thành làn gió đen bay về phía Tam U lão ma.
Tam U lão ma hít sâu một hơi, trong mắt hiện lên vài tia trào phúng:
- Dưới chênh lệch tu vi to lớn, ngươi cho là Ma Thần Phụ thể là có thể chiến thắng được ta? Chỉ cần lão phu kéo dài một lát, sau khi bí thuật phụ thể kết thúc, ngươi tiến vào trạng thái suy yếu, làm thế nào đấu cùng lão phu?
Đều là cường giả tu luyện Cửu U Ma Công, Tam U lão ma tự nhiên hiểu được hiệu quả của Ma Thần Phụ Thể.
Sự thật chứng minh, sau khi Thạch Thiên Hàn dùng Ma Thần Phụ Thể đại triển thần uy trong Thiên Lan tiên phủ, đã nằm ở trên mảnh đất xanh một đoạn thời gian thật dài mới khôi phục.
Ma Thần Phụ Thể chia làm hai loại trạng thái.
Loại thứ nhất là trạng thái không hoàn toàn, chỉ gia tăng pháp lực và khí lực với biên độ rộng.
Loại thứ hai là trạng thái hoàn toàn, có bóng Ma Thần viễn cổ tăng cường bản thân, chỉ giơ tay nhấc chân là có thể phát huy ra uy lực khó tin.
Thạch Thiên Hàn tự biết, cho dù sử dụng trạng thái Ma Thần Phụ Thể không hoàn toàn cũng rất khó chiếm tiện nghi trong tay Tam U lão ma.
Cho nên, hắn dứt khoát trực tiếp thi triển Ma Thần Phụ Thể hoàn toàn.
Có kinh nghiệm của hai lần trước, có thể nói hắn đã là xe nhẹ đường quen.
VútXoẹtBababa
Bay nhanh ép tới Tam U lão ma, Thạch Thiên Hàn phát động công kích phá núi nứt đất khiến cho gió mây rung chuyển, khiến mặt trăng mặt trời mất ánh sáng.
Tam U lão ma mặc dù thân là Nguyên Anh đại tu sĩ, nhưng cũng không cách nào chống lại chính diện.
Mỗi khi Ma Ảnh kia vung chưởng vồ xuống đều mang theo một cổ lực lượng vô hình áp bách như núi khiến hắn chật vật không chịu nổi.
Rất nhanh, dưới công kích liên miên của Thạch Thiên Hàn, Tam U lão ma tạm thời rơi vào thế hạ phong, liên tiếp bại lui.
Nhưng với tu vi Nguyên Anh hậu kỳ của hắn cũng không có khả năng dễ dàng bị đánh bại như vậy.
Thế cục lại một lần nghịch chuyển khiến sắc mặt đám người Cực Phách lão ma càng thêm âm trầm bất định.
Một khắc trước, Tam U lão ma còn chiếm hết ưu thế bọn họ đắc chí nghĩ đến thời cơ lật ngược đã tới rồi.
Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, tình thế biến hóa lại nhanh như vậy, Thạch Thiên Hàn sử dụng một bí thuật Ma Thần Phụ Thể khiến cho thực lực tăng mạnh.
Lấy tu vi sơ kỳ lực áp Nguyên Anh đại tu sĩ, Quả thực khó thể tưởng tượng.
Trước đó, bọn họ từng có muôn vàn giả thiết, nhưng lại chưa từng nghĩ đến Tam U lão ma thân là Nguyên Anh đại tu sĩ nhưng lại bị vây ở thế yếu.
Sắc mặt Huyết Ma lão tổ cùng Hàn Băng cũng cực kỳ khó coi, không nghĩ tới Ma Thần Phụ Thể lại cường đại như vậy.
Đám tu sĩ Ma Dương Tông phía dưới đang dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, dưới tình huống như vậy, sĩ khí giảm mạnh, cảm giác sinh cơ xa vời.
Cũng may Tam U lão ma chỉ vẻn vẹn rơi vào hoàn cảnh xấu, cũng chưa chân chính bị thua.
Hơn nữa, theo chiến đấu kéo dài, Tam U lão ma cũng phát hiện: Ma Thần Phụ Thể tuy rằng mang đến cho Thạch Thiên Hàn lực lượng to lớn khó tin, nhưng lực lượng này chung quy không phải thuộc về bản thân hắn.
Cho nên, vận dụng lực lượng cùng linh hoạt là chỗ thiếu hụt của Thạch Thiên Hàn.
Rất nhanh, Tam U lão ma thay đổi sách lược, lựa chọn phương thức du đấu mơ hồ không chừng.
Kể từ đó, áp lực của hắn giảm đi, tuy rằng vẫn bị ở thế hạ phong nhưng lại thoải mái không ít.
Trên mặt Tam U lão ma lộ ra nụ cười âm mưu thực hiện được.
Chiến đấu của bậc cao Nguyên Anh còn lại cũng vẫn đang tiếp tục, đang nằm trong thế cân bằng, chẳng phân biệt thắng bại.
Nhưng mà rốt cục bởi vì sự tồn tại của một người mà khiến thế cục cân bằng này xảy ra biến hóa.
Một bóng người màu lục nhạt trong suốt xuyên qua phía chân trời, xuất hiện ở trong phạm vi Hồ Phi cùng Cực Phách lão ma chiến đấu.
Chiến đấu của chúng cường giả trừ bỏ Tam U lão ma cùng Thạch Thiên Hàn, chính là bên này cường đại nhất.
- Người nào
Cực Phách lão ma đang chiến đấu cùng Hồ Phi, sắc mặt đột nhiên biến đổi, cảm thấy sự khác thường gần đó, thần thức đảo qua thấy một hư ảnh.
Trong trạng thái di động, bất kỳ trạng thái ẩn thân nào đều dễ dàng bị phát hiện, huống chi là cường giả Nguyên Anh trung kỳ đỉnh như Cực Phách lão ma.
- Ha haHồ Phi, để ta giúp ngươi một tay,
Dương Phàm khẽ cười, thân hình lộ ra, một tay vung lên. Một bức Sơn Thủy Họa Quyển trống rỗng xuất hiện.
Bá
Hình ảnh trước mắt bỗng dưng biến hóa, non xanh nước biếc, rừng đào hai bờ sông.
Tâm Thần Cực Phách lão ma lập tức bị hút vào trong ảo cảnh.
Nhưng với tu vi cảnh giới của hắn, gần như có thể thoát khỏi ảo cảnh trong nháy mắt.
Dứt lời, toàn thân hắn hóa thành một Ma Ảnh thật lớn, lóe lên chân trời, giơ tay nhấc chân giết chết từng tu sĩ còn chưa kịp trốn quá xa.
Trong lúc nhất thời, huyết quang đầy trời, chỉ khoảng giây lát, Tam U lão ma đã chém giết hơn trăm tu sĩ.
Đôi mắt hắn một màu đỏ thẫm, lại một lần nữa mất lý trí.
- Khặc khặc khặc
Thanh âm của bóng Ma Thần đắc ý dào dạt lại vang lên, cùng hoàn toàn khống chế thân thể Tam U lão ma.
Ông -
Bóng Ma Thần sau lưng Tam U lão ma càng ngày càng trở nên ngưng thật, cũng từng chút dung nhập vào trong cơ thể hắn.
Ầm Ầm Ầm
Đột nhiên, thân thể cao hai trượng của Tam U lão ma lại bành trướng, hóa thành hình thể Ma Thân cao mười trượng.
Thực lực lại tăng vọt, hoàn toàn siêu việt Nguyên Anh Kỳ, tiến vào một trình tự càng cao.
Tu vi không ngừng kéo lên, khí thế kinh thiên kia thậm chí đạt tới trình độ khiến Hóa Thần Kỳ cũng phải động dung.
Hơn nữa, xu thế này còn không đình chỉ, tiếp tục kéo lên.
Dương Phàm đã bay ra ngoài mấy chục dặm, chỉ cảm thấy tâm kinh đảm chiến, không nghĩ tới thi triển Ma Thần Phụ thể lại có hậu quả đáng sợ như vậy.
May mắn hắn tu luyện Cửu U Ma Công chỉ vẻn vẹn là một phân thân, bị bản tôn hạn chế rất lớn.
Cũng khó trách trước khi Tam U lão ma hoàn toàn tuyệt vọng không dễ dàng sử dụng trạng thái Ma Thần Phụ Thể hoàn toàn.
- Di? Không đúng
Bỗng nhiên, thân thể Tam U lão ma run lên, trong mắt lóe ra vẻ hoảng sợ.
Ngay khoảnh khắc sau đó, trên đỉnh đầu khoảng hư không này xuất hiện một vệt màu máu
Cảnh tượng đó, dường như khắp hư không bị nhuộm thành màu đỏ.
Tình cảnh như thế quả thực là nghe mà sợ run.
Trong phạm vi vạn dặm, tất cả sinh linh đều nhìn đến một vùng màu máu trên đỉnh đầu.
Ầm
Bỗng nhiên, màu máu trên đỉnh đầu run lên, lộ ra tầng tầng sương mù màu máu.
Sương mù màu máu kia thâm thúy vô hạn, giống như vực sâu, vô biên vô hạn.
Đột nhiên, sương mù màu máu run lên, một bàn tay khổng lồ rộng chừng trăm trượng, dài đến hai trăm trượng, từ hư không vươn ra, hung hăng chụp vào Tam U lão ma phía dưới.
- AKhông tốt
Tam U lão ma hoảng sợ một cách khó hiểu, thanh âm mơ hồ run rẩy.
Hoặc là nói, người sợ hãi không phải Tam U lão ma mà là Ma đầu thượng giới khống chế thân thể hắn.
Bàn tay khổng lồ kia đen thui, ẩn chứa lực lượng hủy diệt kinh thế, lúc một chưởng chụp xuống, ma khí trong phạm vi vạn dặm gào thét, thiên địa linh khí run sợ rung động.
Trong phạm vi ngàn dặm gần đó, tất cả tu sĩ đều bị khí tức áp lực khủng bố này làm rung động.
Bậc cao Nguyên Anh như Dương Phàm, ngay cả lực lượng để cử động cũng không có, hô hấp hoàn toàn bị áp chế.
Nhìn xuống sinh linh, hủy thiên diệt địa, một chưởng định càn khôn.
Đây là một cỗ lực lượng như thế nào, không nói đến người phàm giới, ngay cả Ma đầu thượng giới đều sợ hãi không hiểu.
Ba!
Một chưởng chụp xuống, toàn bộ đại địa văng tung tóe, lộ ra một cái khe dài đến ngàn trượng.
Vù
Trong khoảnh khắc chỉ mành treo chuông, Tam U lão ma hóa thành ô quang màu đen bay ra vài trăm trượng, suýt nữa bị bàn tay khổng lồ màu đen kia bắt được.
Lập tức, hắn thu liễm khí tức, thoái hóa đến ranh giới Hóa Thần kỳ.
Hô
Bàn tay khổng lồ màu đen kia vừa mới nâng lên, lại dường như mất mục tiêu, lại một lần nữa trở về trong sương mù màu máu.
Màu máu nhuộm hư không mấy ngàn dặm, cũng dần dần rút đi, áp lực vô hình biến mất.
Cùng lúc đó, ở một nơi phía nam Ngư Dương quốc cách mấy vạn dặm,
Một lão già mũi đỏ vì rượu, lưng đeo gùi thuốc, bỗng nhiên nhìn phía Ma Dương Tông, thì thào lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ là cường giả mới tấn chức Hóa Thần Kỳ
Ở Thanh Giang Hà xa xôi, một lão già hiền lành áo bảo lam tóc màu lam trôi lên mặt nước, nhìn về phương hướng Ma Dương Tông, mặt lộ vẻ trầm tư.
Bàn tay khổng lồ chỉ phát ra một kích dường như muốn bắt tam U lão ma, nhưng Ma đầu thượng giới phụ thể không giống bình thường, hiểm nguy tránh được.
- Không gian một giới này thật quỷ dị
Tam U lão ma thì thào lẩm bẩm, ngay sau đó, huyết quang trong mắt hắn biến mất, lại biến thành u ám sáng bóng tỉnh táo.
Lúc này, bóng Ma Thần thượng giới chỉ vẻn vẹn bám vào trên người Tam U lão ma, không còn bất kỳ động tác gì, dường như sinh ra kiêng kị đối với không gian quỷ dị này.
Tam U lão ma sau khi nắm quyền chủ động, thần thức đảo qua, lập tức tập trung lên người Dương Phàm.
Lấy lực lượng tiếp cận Hóa Thần Kỳ giờ phút này của hắn, lại thêm tinh thần uy năng của bóng Ma Thần, cho dù là gặp được Hóa Thần kỳ chân chính cũng có thể chiến đấu càng đừng nói là hạng Nguyên Anh.
- Hắn thanh tỉnh rồi
Sắc mặt Dương Phàm hơi đổi, lại thở phào một hơi.
Thần thức cảm quan của hắn bắt giữ đến một thi thể máu thịt mơ hồ ở một nơi.
Chính là Hồ Phi.
Cảm quan mẫn tuệ của hắn phát giác trên người Hồ Phi còn sót lại một tia dấu hiệu sinh mệnh rất nhỏ.
Nói cách khác, Hồ Phi cũng chưa chân chính chết đi.
Còn có hy vọng, Dương Phàm sắc mặt mừng rỡ.
Thân thể Hồ Phi rách nát không thành hình, nhưng trước người lại xuất hiện một viên lôi châu đang "ô ô" rung động.
- Dương Phàm, ngươi còn muốn trốn sao?
Tam U lão ma cười lạnh nói, trong mắt khôi phục trầm tĩnh, chăm chú nhìn Dương Phàm.
- Có ý tứ gì?
Dương Phàm nhìn phía hắn, mơ hồ cảm thấy vài tia không ổn.
- Trong phạm vi năm trăm dặm này, bậc cao Nguyên Anh trận doanh của ngươi đều bị ta đánh đấu thần thức ấn ký, lão phu có nắm chắc có thể trong thời gian một chén trà nhỏ giết sạch bọn họ, bao gồm người ngươi âu yếm
Khóe miệng Tam U lão ma nhếch lên.
Hắn rõ ràng tìm đúng tử huyệt của Dương Phàm.
Hơn nữa, cho dù Dương Phàm lãnh huyết vô tình, không để ý sinh tử mọi người. Chờ sau khi Tam U lão ma giết chết những bậc cao Nguyên Anh này, ở Ngư Dương quốc có thể "Đông sơn tái khởi", ngày sau đồng dạng có cơ hội giết chết Dương Phàm.
Lúc đang nói lời này, Tam U lão ma phi tới gần thi thể Hồ Phi.
Ánh mắt hắn dừng ở trên Lôi Linh Châu, hiển nhiên hiểu được nó không tầm thường, muốn đoạt làm của mình.
- Ha haVật này dường như là Lôi Linh Châu trong truyền thuyết.
Tam U lão ma lộ vẻ ý cười.
- Dừng tay!
Dương Phàm kinh hô một tiếng.
Bởi vì Ma đầu thượng giới làm rối, khiến tình thế phát triển vượt qua sự khống chế của hắn.
Nguyên lai kế hoạch của Dương Phàm không một kẽ hở.
Thận trọng từng bước, trước tiên chém giết các bậc cao Nguyên Anh khác, bức Tam U lão ma đến hiểm cảnh, thậm chí là tuyệt cảnh.
Tam U lão ma cũng bị buộc phải thi triển Ma Thần Phụ Thể, cũng nằm trong kế hoạch của Dương Phàm.
Trước tiên cho mọi người rút lui, để chính mình cùng Hồ Phi kiềm chế Tam U lão ma, chờ sau khi trạng thái Ma Thần Phụ thể qua đi, sau đó giết hắn có thể nói dễ như trở bàn tay.
Nhưng Ma đầu thượng giới làm rối khiến thế cục không khống chế được, càng làm cho Tam U lão ma giờ phút này có được thần thức có thể so với Hóa Thần kỳ, đánh dấu ấn kỳ trên người các tu sĩ Nguyên Anh.
Ma đầu thượng giới lẳng lặng bám sau lưng Tam U lão ma đang âm thầm quan sát không gian này, đồng thời cũng ngầm giúp Tam U lão ma một tay.
Thân thể Ma Thần cao tới mười trượng của Tam U lão ma, điều này cùng khiến hắn còn mạnh hơn Ma Thần Phụ Thể tình huống bình thường, lực lượng nắm trong tay càng cường đại.
Nghe tiếng kinh hô của Dương Phàm, Tam U lão ma lộ vẻ bất ngờ, dừng thân, mặt đầy ý cười nhìn phía hắn.
Dương Phàm mới là mục tiêu hàng đầu của hắn, người còn lại thật ra không để vào mắt.
Chỉ cần giết chết Dương Phàm, hết thảy đều dễ làm.
- Thật ra ngoài dự liệu, ngươi cam nguyện vì một cổ thi thể của bằng hữu mà bỏ qua tính mạng của mình. Chẳng lẽ ngươi cho rằng, giờ phút này còn có thể chống lại ta? Hiện tại lão phu giết ngươi cũng không khó hơn bao nhiêu so với một con kiến.
Tam U lão ma cười trào phúng, cũng không lập tức động thủ.
Vút -
Dương Phàm bay về phía hắn, khi tới gần Tam U lão ma khoảng mười dặm, thân thể hắn dừng lại, trong tay chậm rãi xuất hiện một thanh kiếm gãy,
Nửa đoạn kiếm gãy phía trước mũi thiếu một phần ba, thân kiếm bạc trắng, thoạt nhìn rất bình thường.
Tam U lão ma thấy cảnh này thiếu chút nữa cười rộ lên.
Tại thời khắc sinh tử này, Dương Phàm không ngờ lại lấy ra một thanh kiếm nhìn còn không bằng Pháp bảo bình thường, còn là kiếm gãy.
Tuy nhiên, ngay sau đó đồng tử hắn co rụt lại, gắt gao nhìn chằm chằm thanh kiếm gãy kia, không khỏi khẽ "a" một tiếng.
Thanh kiếm gãy này khiến hắn nhớ lại bóng người cao ngạo từng để lại bóng ma cho mình vài chục năm trước.
Vô Song,
Một bóng người yên lặng đã lâu, gợi lên trong đầu hắn, vết thương tâm linh sâu hoắm từng vất vả mới liền dường như lại xuất hiện một tia vết rách.
Dương Phàm tay cầm kiếm gãy, hai mắt nhắm chặt.
Bỗng nhiên, khí tức trên người hắn biến đổi, hai loại hào quang lục hoàng run lên rung động.
Hắn ở trong hư không nhẹ nhàng nện bước, mỗi một bước dường như đều nắm giữ tiết tấu thần bí.
Rốt cục, một bàn tay hắn chậm rãi giơ nửa thanh kiếm gãy lên.
Một cổ tín niệm chí tử tất thắng, chân chính vô địch siêu việt thiên cổ nảy sinh, trong lòng hắn, thanh kiếm gãy trong tay cũng theo đó hưng phấn run rẩy.
Tay cầm kiếm này, vô địch Bắc Tần.