Tiên Hồng Lộ

Chương 527 : Hội hợp

Ngày đăng: 20:47 22/04/20


Ngay khi Dương Phàm bế quan luyện hóa Ma Hoàng Kiếm cùng Khô Lâu Huyết Thư, trên Thiết Hỏa Sơn cũng tới một vị khách không mời mà đến.



Một thiếu niên tướng mạo xấu xí vô cùng, không kiêng nể gì xông vào Thiết Hỏa Sơn, gần như không người trị được.



- Ta tới tìm Dương Phàm.



Hổ Phi hai tay khoanh trước ngực, làm ra vẻ ta đây nhìn ba vị bậc cao Nguyên Anh trước mặt.



Ba vị bậc cao Nguyên Anh Phượng Hi, lão già huyết bào, Lam bào đạo sĩ đưa mặt nhìn nhau.



Thực lực thiếu niên trước mắt biến thái đến mức làm cho bọn họ run sợ, lại cố tình không hề thu liễm khống chế khí tức, hành sự kỳ quái.



Tu sĩ bản thổ trên Thiết hỏa Sơn đã sớm bị dọa không dám ra, mới mời ba vị cường giả Nguyên Anh này ra mặt.



- Xin hỏi tôn tính đại danh các hạ, đến từ phương nào?



Ba người Phượng Hi hết sức kiêng kị thiếu niên cực kỳ xấu xí trước mắt này, hoài nghi hắn có thể là tu sĩ man di.



Bởi vì diện mạo Hổ Phi cực kỳ xấu xí, khí tức trên người cùng phi thường cỗ quái cho nên mới khiến bọn họ nảy sinh ý nghĩ như vậy.



- Hổ Phi, tới từ Tiên Thành.



Hổ Phi đáp lời, trong giọng nói có chút không kiên nhẫn.



- Nguyên lai là Hổ đạo hữu đến từ Tiên Thành.



Lão già huyết bào khẽ thở nhẹ một hơi.



Hai người còn lại cũng yên lòng, thậm chí cũng nghe nói qua danh hiệu Hổ Phi.



Nghe đồn, Hổ Phi là nhân vật thực lực gần với Dương Phàm tại Ngư Dương quốc, thực lực dị thường cường đại, rất nhiều Nguyên Anh cùng cấp đều hết sức e ngại hắn.



Về phần Tiên Thành đã sớm trở thành tượng trưng của Ngư Dương quốc, bọn họ tự nhiên biết đến.



- Các ngươi rốt cục có biết Dương lão đại ở nơi nào hay không?



Hổ Phi bĩu môi, làu bàu một tiếng, rất có ý tứ một lời không hợp là vung tay chiến đấu.



Thắv bộ dạng này của hắn, ba người Phượng Hi cảm thấy hết sức khó giải quyết.



Lam bào ngược lại thở dài:



- Dương đạo hữu đang bế quan luyện hóa Linh bảo, giai đoạn hiện tại chỉ sợ không thể ra.



- Không bằng Hổ đạo hữu ở nơi này chờ sau mấy tháng? Nếu Dương đạo hữu xuất quan, khẳng định sẽ gặp người.



Phượng Hi khách khí nói.



- Điều này



Tròng mắt Hổ Phi khẽ chuyển hừ lạnh một tiếng:



- Không được.



Không được.



Ba vị Nguyên Anh không khỏi cười khổ, còn chưa từng gặp được kẻ nào không biết phải trái như vậy.



- Vậy dám hỏi đạo hữu, có gì chỉ bảo? Chẳng lẽ muốn dùng sức mạnh hay sao?



Lão già huyết bào có chút tức giận.



Ba người bọn họ đều là cường giả Nguyên Anh lâu đời của Bắc Tần, khi nào đến phiên một hậu bối khi dễ đến trên đầu mình.
Từ đó về sau, Hổ Phi cùng ba cường giả Nguyên Anh quen thuộc, quan hệ dần dần không tồi.



Duy nhất khiến ba Nguyên Anh đau đầu chính là Hổ Phi này cứ cách một đoạn thời gian đều tìm tới bọn họ thử tay nghề.



Điều này đối với bọn họ mà nói, quả thực như là tra tấn.



- Dương Phàm a Dương PhàmLàm sao ngươi còn chưa xuất quan.



Trong lòng ba vị Nguyên Anh âm thầm kêu khổ, thật sự không biện pháp gì với Hổ Phi, thầm mong Dương Phàm xuất quan từ đó thoát khỏi tra tấn như ác mộng này.



Rốt cục, ngay tại ngày hôm sau. một đạo thần thức đảo qua Thiết hỏa Sơn.



- Hahangươi rốt cục tới đây rồi.



Tiếng cười khẽ của Dương Phàm vang lên ở Thiết Hỏa Sơn.



Vừa dứt lời, thân hình lóe ra tinh quang màu vàng nhạt của Dương Phàm từ dưới nền đất bắn ra.



Lúc dung nhập ở nơi sâu trong đại địa, thần thức của tu sĩ khác rất khó phát hiện.



Hơn nữa, khi thần thức gặp phải tầng đất nham thạch, sẽ bị cản trở rất lớn.



Tu sĩ Nguyên Anh bình thường, thần thức đại khái có thể rà quét phạm vi tám mươi đến một trăm dặm.



Nhưng nếu rà quét không gian dưới đại địa, nhiều nhất chỉ có thể kéo dài bốn năm dặm.



- Ha hạ Dương lão đại, ngươi rốt cục ra rồi. Ta chờ ngươi đã nhiều ngày. Ba người này thật sự không biết đánh.



Hổ Phi lập tức vội vàng bay tới, có chút hưng phấn.



Ba vị Nguyên Anh theo sau bay tới nghe nói lời ấy, không khỏi lộ ra vẻ cười khổ.



Hẳn là Hổ Phi này thực sự coi ba người bọn họ thành bồi luyện.



Dương Phàm nhìn chằm chằm Hổ Phi, cười nói:



- Mấy tháng không gặp, ngươi hiện tại sau khi thôn phệ một cái Nguyên Anh liền tấn chức Nguyên Anh trung kỳ, thật đúng là làm cho người ta hâm mộ.



Thôn phệ Nguyên Anh?



Ba vị Nguyên Anh nghe nói lời ấy, mặt lộ vẻ khiếp sợ, sau đó bộ dạng có chút chết lặng.



Từ ngày đầu tới giờ, Hổ Phi ở trong mắt bọn họ không khác gì quái thai.



Trên thực tế, Hổ Phi có thể tấn chức Nguyên Anh trung kỳ cũng bởi vì tu vi bản thân đạt tới sơ kỳ đỉnh, tới gần cảnh giới trung kỳ.



Nếu không, cho dù cho hắn thôn phệ thêm vài cái Nguyên Anh cũng không có khả năng trong mấy tháng ngắn ngủi liền tấn chức cảnh giới trung kỳ.



Hổ Phi cười hắc hắc, xoa xoa tay, có chút không kiềm chế được nói:



- Dương lão đại. Chúng ta nhanh một chút đi đánh tu sĩ man di đi.



- Lập tức khởi hành.



Dương Phàm gật gật đầu, sau đó thần thức truyền âm nói lời từ biệt với mấy vị Luyện Khí đại sư Lăng Thiết cùng Mạnh Pha của Thiết Hỏa Sơn.



Toàn bộ bảy vị Luyện Khí đại sư của Thiết Hỏa Sơn nhìn theo bọn họ rời đi, vẻ mặt đều hết sức phức tạp.



Lăng Thiết nhìn theo năm điểm đen biến mất phía xa xa, đôi mắt hơi ươn ướt, dường như gửi gắm loại tâm tình khác, lẩm bẩm:



- Sư tôn. Kiệt tác ngài hoàn thành năm xưa, được chúng đồ nhi nối tiếp, đã tạo ra kiệt tác truyền kỳ nhất trong lịch sử Ngư Dương. Ngài trên trời có linh thiêng, có nhìn thấy hay không?