Tiên Hồng Lộ

Chương 534 : Dùng dao mổ trâu cắt tiết gà (Thượng)

Ngày đăng: 20:48 22/04/20


- Truyền tống phù!



Bạch quang sáng chói mắt từ trận đồ phức tạp dưới chân nam tử kia chiếu lên, bao phủ toàn thân hắn.



Lập tức, một cỗ dao động không gian huyền ảo khó lường truyền đến.



Dương Phàm từng dùng Truyền tống trận, tự nhiên quen thuộc cỗ dao động này.



Mọi người cả kinh thất sắc, mắt thấy nam từ gầy kia vẻ mặt đắc ý sắp truyền tống chạy trốn khỏi nơi đây,



Dưới tình huống như vậy, ngay cả Huyết Luyện lão tổ cùng Tam Thanh tán nhân đều không kịp ngăn cản.



Nhưng chính vào thời khắc nguy cơ vạn phần, một cỗ khí tức cấm kỵ tràn ra trong mật thất.



Lập tức, hết thảy linh khí trong cả khu vực dường như đọng lại.



Chúng tu sĩ cũng đột nhiên cảm giác pháp lực trong cơ thể bị giam cầm, không thể động đậy.



Cấm pháp



Cấm pháp lĩnh vực!



Trận đồ phức tạp lóe sáng dưới chân nam tử gầy kia cũng đột nhiên ảm đạm tắt ngấm.



Hết thảy hình thức năng lượng có liên quan đến pháp lực linh khí đều bị giam cầm.



Nếu muốn hỏi sự khác nhau giữa linh khí cùng pháp lực thì có thể dùng hoang dại và không hoang dại để phân biệt.



Linh khí tự nhiên tồn tại trong thiên địa có thể cho là hoang đại, bình thường khó thể trực tiếp khống chế.



Linh lực hình thành sau khi tu sĩ chuyển hóa, được bản thân nắm giữ, có thể vận chuyển nhuy thì gọi là "pháp lực".



Kỳ thật, về bản chất hai thứ này là cùng một dạng.



- Cấmcấm pháp



Nụ cười trên mặt nam tử gầy kia đọng lại, vẻ kinh hãi hoảng sợ lan tràn ra.



Khi trận đồ dưới chân hắn biến mất, truyền tống phù quý báu vô cùng kia xem như báo hỏng.



Ngọc phù quỷ hiếm như truyền tống phù này đều hiếm thấy trên thế gian, độ hiếm thấy không thua gì "Phá cấm Phù".



Hai thứ đều có liên quan đến không gian.



Chẳng những hắn bị kinh hoảng biến sắc, ngay cả tu sĩ còn lại trong phòng trong khoảnh khắc đó đều kinh hoảng không hiểu.



Đối với người tu tiên mà nói, không có gì nghiêm trọng hơn so với cấm chế pháp lực.



Không thể sử dụng pháp lực, người tu tiên nhiều nhất là thể chất mạnh hơn phàm nhân, lại mất đi nâng lực phi thiên độn địa cùng với tất cả thần thông pháp lực.




Một bậc cao Kim Đan kinh hô một tiếng, vội vàng báo lên cho Chấp Pháp trưởng lão Nguyên Anh cách đó không xa.



VỊ trưởng lão Nguyên Anh kia nhìn hắn vài cái, thản nhiên nói:



- Hai người này không trong phạm vi ước thúc của liên minh mười ba nước, kệ bọn họ thôi.



- Cái gì không ở trong phạm vi ước thúc của liên minh?



VỊ bậc cao Nguyên Anh canh giữ ở tường thành gần đó, bộ mặt dại ra.



Thật lâu sau, vị trưởng lão Nguyên Anh kia mới thản nhiên nói:



- Một người trong đó chính là Dương Phàm có đủ sắc thái truyền kỳ Bắc Tần.



- Dương Phàmdĩ nhiên là hắn.



Bậc cao Kim Đan phụ trách canh giữ có chút thất thần.



Ánh mắt vị trưởng lão Nguyên Anh kia cũng nhìn chằm chằm phương hướng Dương Phàm rời đi, thì thào lẩm bẩm:



- Ta thật muốn nhìn, rốt cục hắn có năng lực gì.



Hắn phân ra một bộ phận tâm thần chú ý động tĩnh của Dương Phàm.



Có cùng hành động đó cũng tuyệt đối không chỉ mình hắn.



Vút vút!



Dương Phàm cùng Hồ Phi, hai đạo độn quang một xanh một tím xẹt qua phía chân trời, chuyển động ở phụ cận cô Lương Thành.



Chỉ đi một lát liền gặp được một tiểu đội du kích man di, tổng cộng tám người, chỉ có một bậc cao Nguyên Anh, bảy người kia đều là bậc cao Kim Đan.



Vừa nhìn thấy Dương Phàm cùng Hồ Phi, vị Man di thủ lĩnh dẫn đội không ngờ không kinh hoảng.



- Nhanh chuẩn bị chiến đấu.



Thủ lĩnh man di này hết sức bình tĩnh, lập tức lệnh bảy người khác, lấy ba vị Kim Đan đại tu sĩ cầm đầu tạo thành một đội đối phó với Dương Phàm.



Mà chính hắn thì cầm song giản màu bạc trong tay chủ động xông tới Hồ Phi.



Tình huống như thế khiến Dương Phàm cảm giác sâu sắc sự dũng mãnh thiện chiến cùng ý chí chiến đấu của tu sĩ Man di.



Dưới tình huống gặp được hai vị bậc cao Nguyên Anh, trận doanh đối phương chỉ có một vị cường giả Nguyên Anh không ngờ còn dám chiến, không lập tức bại lui.



Nếu đổi là tu sĩ Bắc Tần, e là sớm đã nghe tin mất mật.



Tuy nhiên, hôm nay gặp được Dương Phàm cùng Hồ Phi đi dạo, cũng quyết định bất kỳ tiểu đội Man di nào gặp phải bọn họ đều là vận khí không tốt.