Tiên Hồng Lộ

Chương 569 : Thạch lâm cấm địa

Ngày đăng: 20:49 22/04/20


Khi Dương Phàm lấy ra Lôi Long Mật Quyển, tên trung niên mặc hoàng sâm lập tức lộ ra vẻ lấy lòng:



- Tiền bốitiền bốivừa rồi chỉ là một hồi hiểu lầm mà thôi!



Tên thanh niên tóc màu lam kia sắc mặt cũng cứng ngắc, không thốt ra được chữ nào cả!



Dưới sự uy hiếp của Lôi Long Mật Quyển, hai người bị bóng ma tử vong hoàn toàn bao phủ.



Chỉ cần Dương Phàm khởi động Mật Quyển này thì có thể nháy mắt diệt sát hai người.



Không trung phía sau, sắc mặt của tu sĩ Băng Phách Tông cũng rất phấn khích, kinh ngạc, cổ quái và cảm giác rất khó tin.



Tình thế phát triển hoàn toàn nằm ngoài dự tính của bọn họ.



Đám người Liễu Tuyết Cầm, Tần tiên tử, Lâm Thành đều lộ ra vẻ kinh hỉ.



Sự khác nhau chính là Lâm Thành cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, ở cùng Dương Phàm một chỗ mấy năm qua, dường như không có chuyện gì có thể gây khó dễ cho vị bằng hữu thần bí của hắn này.



Lâu ngày, dù Dương Phàm lại làm ra chuyện gì kinh thế hãi tục, hắn cũng không cảm thấy bất ngờ nữa.



Còn mấy người kia, như Kiều Phong, trên mặt lại hồi hộp lo lắng, có chút sợ hãi.



Lúc trước, hắn có thành kiến, thậm chí sinh ra địch ý đối với Dương Phàm.



Nhưng hắn không ngờ được đối phương căn bản sâu không thể lường, đa dạng đến độ này.



Giờ phút này, cầm Lôi Long Mật Quyển trong tay, chỉ cần một ý niệm là Dương Phàm đã nắm sinh tử của Kim Đan bậc cao trong tay.



Trong số tu sĩ này, người lo lắng nhất chính là nam tử họ Phương kia.



Tên họ Phương này thần tình kinh hãi, cảm giác khó có thể tin nổi, trong lòng vô cùng sợ hãi, thân mình cùng run run.



Sự hoảng sợ của hắn thậm chí không thua kém hai vị cường giả Kim Đan của Băng U Cung đang bị Lôi Long Mật Quyển uy hiếp kia.



Giờ phút này, không khí nơi này vô cùng khẩn trương và áp lực, rất nhiều người đến thở mạnh cũng không dám,



- Dương đạo hữu, vẫn là buông tha cho hai người bọn họ đi! Dù sao bọn họ cũng là người của Băng U Cung, nếu giết bọn họ thì Băng Phách Tông chúng ta cũng sẽ gặp phiền toái lắm!



Đôi môi Liễu Tuyết Cầm khẽ nhúc nhích, truyền âm nói cho Dương Phàm.



Dương Phàm nghiêng người quay đầu lại, khẽ gật đầu với nàng.



Gần đây cũng không phải không có những tu sĩ khác thăm dò. Nếu muốn thần không hay, quỷ không biết giết chết hai người này thì sợ rằng là điều không thể!



Nhưng, ngay khi Dương Phàm quay người thì hàn quang trong mắt tên thanh niên tóc lam kia chợt lóe lên, lam quang trên người đại thịnh, khuất chỉ điểm về phía Dương Phàm.



- Muốn chết!



Dương Phàm hừ lạnh một chút, dường như đã sớm dự liệu, cũng không quay đầu lại, Lôi Long Mật Quyển trong tay hắn bỗng nhiên run lên, phóng xuất ra một cỗ khí tức hủy diệt kinh hãi. Mọi người nơi này không tự chủ được phải run lên.




- Chẳng lẽ Cấm phủ thượng cổ trong Kỳ ThạchLâm này đã xảy ra suy suyển hay sao?



- Cấm phủ thượng cổ?



Dương Phàm nhướn mày, đột nhiên phát hiện con người Kỳ Thạch Lâm tuyệt đối không đơn giản.



- Kỳ thật, ta lần này theo các ngươi tới cũng là sự sắp đặt của sư phụ. Trong Kỳ Thạch Lâm này kỳ thật có một nơi cấm kỵ. Nơi đó chính là cấm phủ thượng cổ, di chỉ do tu sĩ đại thần thông từ thời thượng cổ lưu lại, ở một vạn năm trước, từng có nhiều cường giả bậc cao xâm nhập vào trong đó, nhưng đều phải chết trong phủ đệ này. Lâu dần, nơi này liền trở thành một chỗ cấm địa, lúc trước mấy đại Thánh Tôn liền thị, phong cấm lại cấm phủ kia lại. Mà thời gian gần đây, Kỳ Thạch lâm liên tiếp truyền ra dị động, cũng có sự hiện thân của cổ Thụ Tinh với lai lịch không rõ, sư phụ nghe nói các ngươi đi Kỳ Thạch Lâm chấp hành nhiệm vụ thì khiến ta tới chiếu ứng cho các ngươi.



Liễu Tuyết Cầm giải thích.



- Thì ra là thế



Dương Phàm gật đầu, nhưng lại khó hiểu hỏi:



- Chỉ là, khi chúng ta đi vào Kỳ Thạch Lâm thì từng phát hiện ra rằng có rất nhiều tu sĩ chạy vào bên trong, rốt cuộc có gì hấp dẫn?



Lời này vừa ra, mọi người đều cảm thấy kỳ quái.



Kỳ Thạch Lâm bình thường rất vắng vẻ, giờ phút này sao lại có nhiều tu sĩ xuất hiện như thế thậm chí ngay cả tu sĩ bậc cao của Băng U Cung cũng xuất hiện.



Khi mọi người đang vô cùng nghi hoặc thì toàn bộ Kỳ Thạch Lâm lại rung lên, đột nhiên rung động như có động đất vậy.



Ầm -



Đại địa dưới chân không ngừng lay động, mặt đất xuất hiện vô số vết nứt.



Hưu



Phía trước có mấy chục đạo độn quang đang lao về phía nơi này, bộ dáng vô cùng chật vật.



- Chạy mau



Trong đám người này cũng có cả số tu sĩ bậc cao, giờ phút này bộ dáng vô cùng sợ hãi.



Chúng tu sĩ Băng Phách Tông cảm thấy vô cùng khó hiểu.



Ngay sau đó, một đạo bóng ma từ trên bầu trời quét tới, kinh phong rào rạt.



Phanh



Một đạo bóng ma cao tới hai mươi trượng, trên bầu trời đang không ngừng khua tay, đuổi theo đám tu sĩ chay trốn kia.



Thịch



Chốc lát, có bốn năm tên tu sĩ đã bị bóng ma thật lớn kia đảo qua, trực tiếp bị chụp thành đống thịt, không còn hình hài con người nữa.



Trong đó có một gã Kim Đan bậc cao cũng bị bóng ma này phá nát tầng phòng ngự, thân thể tứ phân ngũ liệt, lập tức tử vong.