Tiên Hồng Lộ
Chương 590 : Máu huyết Tiên Tần
Ngày đăng: 20:50 22/04/20
Chỉ khoảng nửa khắc, ba trang Khô Lâu Huyết Thư đều mở ra, không gian huyết cấm độc hữu che phủ phạm vi mấy dặm.
Những đám mây máu trên đỉnh đầu quay cuồng, vô số lệ quỷ rít gào đánh tới, rung chuyển tâm thần đối phương.
Phía dưới sóng máu bắt đầu sôi sục cuồn cuộn, từ bên trong đi ra từng bộ xương khô màu máu.
Sóng máu chấn động, lực lượng màu máu tuôn ra cuồn cuộn, chống đỡ cùng lĩnh vực xích luyện do Chí Bảo Long Khí Xích Long Châu hình thành, áp lực trên Dương Phàm lập tức giảm đi rất nhiều.
Đồng thời, hắn khống chế lực lượng không gian màu máu, đè ép tới hướng Cổ Huyền Minh.
- Lực lượng Huyết Ma Đạo?
Cổ Huyền Minh cười khinh miệt, Xích Long Châu trước người buông bỏ lực lượng vầng lửa màu đỏ thẫm, cùng toàn lực thúc dục lĩnh vực xích luyện.
Bỗng nhiên, bốn phía hào quang màu đỏ tăng mạnh, vô số vầng lửa sáng màu đỏ bắt đầu đốt cháy sóng máu trong không gian huyết cấm.
Dương Phàm biến sắc, chỉ cảm thấy lĩnh vực huyết cấm bắt đầu lay động, đồng thời dần dần có xu hướng ảm đạm xuống.
Luận uy lực của hai kiện Pháp bảo này: Huyết cấm Luyện Ngục Thư thân là Thông linh Pháp bảo danh tiếng không nhỏ, cùng Xích Long Châu chênh lệch cũng không lớn.
Trong trường hợp đó, là Chí Bảo Long Khí, viên châu này ẩn chứa lực cực nóng của Xích Long, lại mang theo uy lực của long khí, có thể thiêu cháy vạn vật trên thế gian, có hiệu quả khắc chế ma đạo tà đạo trong thiên hạ.
Huyết Ma Đạo, lệ thuộc chi nhánh ma đạo, lực lượng thần thông như cũ vẫn bị Xích Long Châu áp chế.
Thấy vậy, Dương Phàm lại cắn răng, rót máu huyết trong cơ thể vào trong Khô Lâu Huyết Thư.
"Rầm"
Trong sóng máu nhảy vọt ra một bộ xương khô to lớn cao tới ba trượng, cầm trong tay liễm đao màu máu, trong hốc mắt lấp lóe ngọn lửa màu tím.
Mang theo sóng máu cuồn cuộn, bộ xương khô Tử hỏa huyết này đụng mạnh vào lĩnh vực xích luyện, đánh tới hướng Cổ Huyền Minh.
- Cái gì.
Cổ Huyền Minh kinh hãi, trong lòng hoảng sợ: "Đây đúng là tử vật tà đạo của cấp bậc đại tu sĩ."
Ở trong Huyết cấm Luyện Ngục, thực lực của bộ xương khô Tử hỏa huyết này có thể tăng phúc, còn cường đại hơn nhiều so với đại tu sĩ Nguyên Anh bình thường.
"Vù! Vù!"
Bộ xương khô Tử hỏa huyết múa may liễm đao trong tay, gió lốc màu máu cuốn tới phủ trùm Cổ Huyên Minh, nhưng mới vừa tiếp cận, đã bị Xích Long Châu tản phát ra lực nóng chí cực làm bốc hơi lên.
Thế nhưng công kích của nó không ngừng lại chút nào, từng luồng kiếm khí màu máu, giống như dòng sông dài, đổ trút công kích xuống.
Cổ Huyền Minh lập tức cảm nhận được một áp lực đè mạnh.
Ngay tức khắc, hắn lại rót thêm máu huyết vào Xích Long Châu, sắc mặt hắn trắng bệch.
"Phù! Vù!"
Cổ Huyền Minh thở hổn hển, trong lòng cảm giác có điều không đúng thực tế, dường như mình đã bỏ qua vấn đề gì.
Trong lúc nhất thời hắn cũng không nghĩ tới chuyện có liên quan máu huyết của mình bị Dương Phàm thu lấy.
Cổ Huyền Minh ngồi xếp bằng tại chỗ hai ngày, pháp lực đã khôi phục hơn phân nửa.
Sự khôi phục sức khỏe như thế cũng đủ để tự hào, chính là nhờ tác dụng của huyết mạch hoàng tộc Tiên Tần.
Thế nhưng nếu so sánh cùng thể chất biến thái của Dương Phàm, đâu chỉ kém một hai lần?
Lúc này, hắn dần dần khôi phục bình tĩnh, bắt đầu hồi tưởng lại tình cảnh chiến đấu cùng Dương Phàm.
"Đối phương lấy tu vi Nguyên Anh trung Kỳ mà có thể chất và pháp lực thần thông thế này, hơn phân nửa cũng kế thừa máu huyết Thần Ma thời thượng cổ, nhưng hắn không tự biết huyết mạch cao quý của bản thân mà thôi!" Cổ Huyền Minh rốt cục đưa ra một cái suy đoán, hắn tự cho là kết luận hợp lý nhất.
Có lẽ trong đó có vài phần lừa mình dối người, nhưng nghĩ lại là phụ trợ của công pháp nghịch thiên giống như Tiên Hồng quyết, đích xác khó có thể tưởng tượng.
Thử nghĩ, một nhân loại bình thường, như thế nào có thể có được thể chất và sự khôi phục sức khỏe còn muốn biến thái hơn so với Thần thú.
Bởi vì trong lòng Cổ Huyền Minh không muốn chấp nhận sự thật mình thất bại, nên mới phân tích từng chi tiết trận đấu vừa rồi, và hắn chợt nhớ.
- Máumáu huyết của ta.
Bất chợt, trong mắt Cổ Huyền Minh chợt lóe sáng, sắc mặt đại biến.
"Vù!"
Hắn lập tức bay ra Băng Tuyết Tiên Vực, bay tới trường chiến đấu lúc nãy.
Trong tầm nhìn của hắn hiện trường đổ vỡ lỗ chỗ, mặt đất gồ ghề, thậm chí còn có hố sâu phạm vi mấy dặm, sâu tới mười trượng lớp băng trên mặt đều tan rã.
Đổi lại là bất cứ bậc cao Nguyên Anh nào đích thân tới nơi đây, nhìn thấy dấu vết của trận chiến như thế, nhất định sẽ kinh hồn bạt vía.
Cổ Huyền Minh cũng không phải đến quan sát vết tích chiến trường, hắn đảo thần thức nhìn quét phạm vi mười dặm, cẩn thận kiểm tra tỉ mỉ.
- Không thấy máu huyết của ta!
Cổ Huyền Minh cả kinh.
Hắn biết rất rõ ràng, máu huyết hoàng tộc Tiên Tần không tầm thường, mặc dù ở dưới tình huống nhiệt độ cực kỳ thấp này, trong mấy ngày cũng không thể đông đặc nó được.
Cho dù máu đông lại, hắn vẫn có thể cảm nhận được tồn tại máu huyết của mình.
- Máu huyết hoàng tộc takhông ngờ bị hắn lấy đi rồi!
Cổ Huyền Minh liên tục đổi sắc mấy lần, trong lòng càng ngày càng bất an, thì thào lẩm bẩm:
- Chỉ mong hắn chỉ là tò mò thu thập, chỉ cần không có Chí Bảo Long Khí, cho dù hắn có máu huyết hoàng tộc ta, cũng không có chỗ dùng.