Tiên Hồng Lộ
Chương 594 : Trời giáng báo kiếp, tất có dị số
Ngày đăng: 20:50 22/04/20
Theo Đại tế sư tóc bạc dẫn trước, Dương Phàm tiến vào tòa Chiêm Tinh Tháp xa xưa to lớn này.
Chất liệu Chiêm Tinh Tháp hết sức đặc biệt, ngoại trừ cứng rắn ra, dường như còn kêu gọi lẫn nhau với bầu trời sao sáng lạn xa xa.
Dương Phàm không nói rõ được huyền ảo trong đó, theo Đại tế sư tóc bạc dẫn vào một gian phòng khách.
Trong phòng khách có chút bụi, có thể thấy đã lâu không tiếp đón khách.
Đại tế sư tóc bạc chỉ nói:
- Tinh Tôn đại nhân đang chuẩn bị nghi thức Tinh Tôn vào ngày mai, hôm nay có chút vội vàng, sợ rằng không thể lập tức tiếp đãi ngài được.
Dương Phàm gật đầu, cười cười, tùy tiện ngồi trong phòng khách, bắt đầu tĩnh tu.
Hắn cùng muốn thông qua thần thức hoặc cảm quan, dò xét toàn Chiêm Tinh Tháp.
Thế nhưng chất liệu tháp này rất là kỳ lạ, đồng thời được bao phủ trong một loại lực lượng khó nắm bắt được, ngay cả cảm quan của hắn cũng không thể kéo dài quá xa.
Nói chung, Chiêm Tinh Tháp này khắp nơi lộ ra thần bí, làm người ta nhìn không thấu.
Ngay cả cường giả Nguyên Anh đại tu sĩ, ở nơi này chỉ là phụ trách canh giữ.
Dương Phàm không thể hoài nghi, Chiêm Tinh Tháp này rốt cuộc có nội tình thế nào.
Hắn nhắm mắt lại, tâm thần bình tĩnh trở lại, bắt đầu tham ngộ thôi diễn cảnh giới Tiên Hồng.
Mỗi lần thôi diễn cảnh giới, thời gian đều sẽ trôi qua rất nhanh.
Thế nhưng, còn chưa qua mấy canh giờ, ngoài phòng khách truyền tới tiếng đập cửa.
- Mời vào.
Dương Phàm chậm rãi mở mắt ra, xẹt qua một tia sáng ngời.
Cửa phòng mở ra, một nữ tử mặc trường bào xanh nhạt, đáng người thon dài trác việt, nhìn bóng lưng cùng khí chất, làm người ta không hoài nghi vẻ chim sa cá lặn của nàng.
Thế nhưng, nữ tử này tóc hoa râm, trên mặt đã có chút nếp nhăn, vẫn còn nhìn rõ đã từng là một người khuynh thành tuyệt mỹ.
Cho dù là lúc này, nàng vẫn có khí chất thánh khiết siêu nhiên.
- Cô là
Dương Phàm nhìn chằm chằm nữ tử trường bào xanh nhạt trước mắt, không nhận ra đối phương.
- Ngài có thể gọi ta là Nguyệt tế sư.
Nữ tử trường bào xanh nhạt mỉm cười, giọng nói như nhạc trời mặc dù nhìn bề ngoài nàng cũng không trẻ tuổi.
- Xin chào Nguyệt tế sư.
Dương Phàm đứng dậy hành lễ, hắn cảm giác nữ tử này giống như Đại tế sư tóc bạc kia, có một ảo giác không thể nhìn thấu.
- Tại hạ
- Ta biết, ngài gọi Dương Phàm.
Ánh mắt Nguyệt tế sư sáng ngời mỉm cười, đóng cửa phòng lại, sau đó đối mặt nói chuyện với Dương Phàm.
- Từ lúc tám mươi năm trước, ta đã biết ngài tồn tại.
Nguyệt tế sư giọng nói rõ ràng dễ nghe, có một loại ma lực thu hút người ta vào đó.
Nguyệt tế sư khẽ thâm ý liếc nhìn hắn:
- Dương đạo hữu quá khiêm tốn, mời theo ta đi gặp Hâm nhi.
- Được.
Dương Phàm gật đầu.
Đi trên bậc thang tinh thần cỗ tháp, Dương Phàm sóng vai đi cùng Nguyệt tế sư, thần sắc trấn định.
Chẳng qua Nguyệt tế sư lại có chút gò bó hiếm thấy, lúc nói chuyện, ánh mắt sáng lại có chút tránh né. Mặc dù nàng có địa vị thân phận siêu phàm ở Chiêm Tinh Tháp, nhưng ngăn cách tránh đời nhiều năm, đối với chuyện nam nữ thậm chí còn có chút ngây thơ.
Dương Phàm nhìn loại vi diệu này ở trong mắt, trong lòng có chút buồn cười.
- Tinh Tôn ở tại tầng bốn mươi chín Chiêm Tinh Tháp.
Nguyệt tế sư mỉm cười nói.
- Tầng bốn mươi chín? Cao như thế.
Thần sắc Dương Phàm khẽ biến.
Tinh Thần Tháp này, mỗi một tầng đều cực cao, chừng mấy chục trượng, tương đương tám chín tầng lầu bình thường.
Thế nhưng, vì sao là tầng bốn mươi chín chứ?
Dương Phàm có chút khó hiểu, nhưng không hỏi nhiều. Nói chuyện liên quan tới bói toán, hắn không có hứng thú.
- Không phải đi bộ lên chứ?
Rốt cuộc Dương Phàm có chút phản kháng.
- Dương đạo hữu xin hãy cố chịu, đây là quy củ Chiêm Tinh Tháp, mỗi một tầng đều phải đi lên từng bước. Đây là biểu hiện thái độ thành kính.
Nguyệt tế sư mỉm cười nói.
Dương Phàm than thở, một tầng này cao mấy chục trượng, phải đi bốn mươi chín tầng, không biết phải đi tới bao giờ.
- Đi.
Dương Phàm bỗng nhiên nắm lấy cánh tay Nguyệt tế sư, trực tiếp bay lên trên.
- Dừng tay,
Nguyệt tế sư mặt cười trắng bệch, tiếp đó khẽ hô:
- Đừng làm loạn
- Ha ha, ta chỉ là muốn đi lên bằng phi hành, có làm loạn sao
Dương Phàm cười khẽ, tốc độ lại tăng nhanh hơn.
- Dừng tay, không được tổn thương đến Thánh cô đại nhân.
Đúng lúc này, từ khắp Chiêm Tinh Tháp bay tới mười mấy người, đều thuần một màu thị vệ giáp bạc.
Vù vù vù vù vù
Mười mấy thị vệ giáp bạc, đều là cấp bậc Nguyên Anh đại tu sĩ, vây quanh hai người Dương Phàm.