Tiên Hồng Lộ

Chương 598 : Hóa Thần kỳ chân chính

Ngày đăng: 20:50 22/04/20


Dương Phàm rốt cuộc xác định được, mình phải đối mặt chính là Thánh Tôn chí cao vô thượng tu tiên giới cực bắc.



Tứ Thánh Tôn cực bắc, ngàn vạn năm qua, địa vị của bọn họ chưa từng bị dao động.



Cũng như mười hai đại Chí Cường Giả Thiên cầm Nội Hải, đặt chân trên đỉnh mây, coi rẻ tồn tại dưới Hóa Thần kỳ.



- Bản vương vẫn cho ngươi một cơ hội, giao ra Chí Bảo Long Khí, thả ngươi một đường sống.



Tần Quang Đức chắp tay ngạo nghễ nói.



Cùng lúc nói chuyện, cỗ long khí xông thẳng trời cao tản mát ra uy hiếp đặc hữu của hoàng tộc Tiên Tần, lập tức bắt đầu suy yếu tinh khí thần cùng ý chí chiến đấu của Dương Phàm.



Thế nhưng Dương Phàm chân đạp mặt đất, có kinh nghiệm một lần, lực miễn dịch tăng vọt.



Đồng thời, hắn cũng cảm giác được sau khi luyện hóa Hoàng Long Quan, trong cơ thể xuất hiện một cỗ lực lượng không thể nắm giữ, vô hình tăng lên khả năng chống lại cỗ long khí này.



Trong mắt Tần Quang Đức lóe lên, vô cùng kinh ngạc.



Dưới chênh lệch cảnh giới tu vi lớn như vậy, đối phương còn có thể chống lại long khí hoàng tộc của mình, điều này cũng quá khó tin được, khó trách Huyền Minh lại thua hắn.



- Miễn bàn.



Trong mắt Dương Phàm một mảnh kiên định, chiến ý kéo lên, thái độ cứng rắn cực điểm.



Muốn đoạt bảo vật trong tay mình? Không có cửa đâu.



- Đã như vậy, đừng trách bản vương hạ thủ vô tình.



- Đánh -



Một tiếng hét như sấm vang lên, nương theo đó là một trọng lực huyền bí.



Ầm



Thân thể Tần Quang Đức ở giữa hư không chợt nhoáng lên, trong mắt kinh dị, không ngờ tới đối phương ở tình huống yếu thế, còn dám chủ động ra tay.



Chớp mắt khi trọng lực phủ xuống.



Chỉ thấy hai chân Dương Phàm bỗng nhiên đạp mặt đất, toàn mặt đất như một chiếc lò xo, đưa tốc độ hắn tăng đến cực điểm.



Bùm vù



Giống như một trái đạn pháo, Dương Phàm mượn lực mặt đất, nháy mắt bùng phát lực Hồn Căn.



Tần Quang Đức chỉ thấy trước mắt chợt lóe lên, đối phương liền xuất hiện trước người mình.



Bùm bùm bùm!



Không nhiều lời, hai bàn tay rung chuyển hoa văn vàng, liên tục hai chưởng một quyền đánh tới trước mặt Tần Quang Đức.



Tần Quang Đức ánh mắt co rút, lệ mang bùng phát, vung tay lên trong khoảng khắc chớp giật, đánh lên cùng Dương Phàm.



Nhất thời, hư không xung quanh hai người từng tiếng nổ vang, một mảnh sông băng trong phạm vi trăm trượng đều bị san bằng, kinh thế hãi tục.


Giờ phút này, trong lòng Dương Phàm chỉ còn lại một ý niệm: "Trốn."



Nếu thực lực chênh lệch lớn như vậy, có đánh tiếp cũng không còn ý nghĩa.



Nghĩ tới đó, hắn tế ra Bằng Vũ Phiến, thừa nhận hai lần trọng kích, hừ nặng một tiếng.



Xoạt xoạt



Sau lưng Dương Phàm xuất hiện một đôi cánh ánh sáng vàng kim dài hai trượng, dưới chân chớp động ánh sáng bạc.



Xoạt xoạt



Cánh vàng run lên, tia sáng bạc rung động.



Dương Phàm hóa thành một ảnh vàng bạc, khoảng khắc biến mất tại chỗ.



Từ khi trở về từ nội hải đến nay, Dương Phàm lần đầu tiên bỏ chạy.



Bóng ảnh vàng bạc nhoáng lên, Dương Phàm biến mất khỏi tầm mắt Tần Quang Đức.



Tần Quang Đức cười trào phúng, thần thức mở ra, nhìn rõ toàn bộ phạm vi mấy trăm dặm.



Không thấy lão sử dụng Pháp Bảo gì, xoạt một tiếng, chợt lóe biến mất ở chân trời.



Dương Phàm toàn lực khống chế hai kiện Pháp Bảo chạy trổi chết, vừa bay ra mười mấy dặm, bỗng nghe được tiếng rít ở phía sau.



Vù xoạt



Tốc độ Tần Quang Đức kinh khủng, bằng thực lực Hóa Thần trực tiếp đuổi tới.



Dương Phàm cắn răng một cái, pháp lực mạnh mẽ rót vào Tường Vân Ngoa, cả người hóa thành một dải sao Băng màu bạc, khoảng khắc đi ra xa bảy tám chục dặm về phía chân trời.



Đây là bí thuật Tường Vân Thiên Lý.



- Tường Vân NgoaDường như cũng không hoàn chỉnh.



Ánh mắt Tần Quang Đức chợt ngưng, quang mang màu tím trên người chấn động, hóa thành một dải đỏ thẫm, mãnh liệt chấn động, như mũi tên rời cung, khoảng khắc nhảy ra bốn năm chục dặm.



Tiếp đó, ánh sáng tím đậm rung lên lần nữa, mỗi lần rung lên, đều có thể kéo lại khoảng cách.



Dương Phàm liên tục thi triển hai ba lần Tường Vân Thiên Lý, phát hiện đối phương vẫn có thể đuổi kịp.



Bằng tu vi Hóa Thần của đối phương, hắn muốn so duy trì khôi phục, không có phần thắng lớn.



Bay đến một chỗ, Dương Phàm khẽ động linh quang, cả người hóa thành ảo ảnh vàng bạc, chui vào mặt đất dưới tầng băng.



Tiến vào mặt đất, hắn lập tức lặn sâu xuống bên dưới.



Nếu bay trên trời không được, như vậy thì độn xuống đất.



Xoạt vù



Một lát sau, Tần Quang Đức hạ xuống, thần thức đảo qua, chau mày.