Tiên Hồng Lộ

Chương 600 : Chí Bảo Long Khí chân chính

Ngày đăng: 20:50 22/04/20


Dương Phàm ngồi trên người cổ Thụ Tinh, trong lòng hắn cũng an tâm đôi chút.



Lúc trước, hắn ở dưới tầng nham thạch cũng chỉ thuần túy là vì kéo dài thời gian mà thôi. Từ trước khi hắn giao thủ với Tần Quang Đức thì đã đã cho Độc Hạt Vương hiện thân ở Băng Phách Tông, dẫn đường cho Cự Thạch Tinh lẻn về phía này.



Sự thật cũng chứng minh khi hắn kết hợp với Cự Thạch Tinh viễn cổ thì đủ để khiêu chiến với Hóa Thần kỳ.



Đặc biệt là lại ở tình huống đặt chân trên mặt đất.



Khi Tần Quang Đức còn nóng nảy thì đã bị một chưởng của Cự Thạch Tinh đánh văng đi, vòng bảo hộ bên ngoài bị phá, trên người bị một ít vết thương nhẹ.



Hắn lơ lửng giữa không trung, đưa tay lên lau vết máu trên miệng, lạnh lùng nhìn Dương Phàm và Cổ Thụ Tinh. Hắn không kinh không hỉ, nhắm mắt lại, giọng điệu như mang theo một tia hồi tưởng:



- Đã lâu rồi không bị thương, hình như cũng đã có một hai ngàn năm rồi



Một hai ngàn năm?



Nói như thế, đối phương ít nhất đã sống hai ngàn năm, thậm chí ngoài ba ngàn năm.



Dương Phàm không khỏi líu lưỡi. Luận về thời gian tu tiên, hắn sợ rằng chỉ mới bằng số lẻ của đối phương.



- Địa vị của Cực Bắc Tứ Thánh Tôn ngàn năm qua chưa từng dao động, ngươi có thể khiến bổn vương ôn lại tư vị bị thương., Hôm nay, cho dù ngươi chết trong tay bổn vương cũng đủ để tự hào rồi.



Tần Quang Đức từ trên cao, bễ nghễ nhìn xuống Dương Phàm, giọng điệu cao ngạo mà hờ hững.



- Chà trong tay ngươi còn cảm thấy vinh hạnh sao?



Dương Phàm thiếu chút nữa đã nhục mạ mười tám đời tổ tông của đối phương rồi, chẳng lẽ cao ngạo tự đợi tới độ coi trời bằng vung như thế là điểm đặc trưng di truyền của Tiên Tần Hoàng tộc sao?



Hoặc là nói đối phương đích xác có được thực lực tuyệt đối để nói được điều này?



Tuy nhiên, từ trước tới nay hắn không quen mắng mỏ, không quen dùng những từ thô tục. Trong chiến đấu, hắn luôn bảo trì sự bình tĩnh của mình.



Đối mặt với sự tự đại, cuồng ngạo của địch nhân, hắn chỉ lộ ra vẻ cười nhạo nhàn nhạt, thái độ sặc mùi khinh thường.



Vẻ mặt đó như đang nói rằng: Có bản lĩnh gì thì chứng minh cho ta xem?



Tần Quang Đức đang đắm chìm trong ý cảnh cao cao tại thượng của mình, khi đưa mắt nhìn thấy biểu tình của Dương Phàm thì vẻ mặt hơi lộ ra chút lo lắng.



Thân là Tiên Tần Hoảng tộc, từ nhỏ bọn họ đã có một cảm giác về sự ưu việt nhất đẳng.



Huống chi Tần Quang Đức thân là Cực Bắc Tứ Thánh Tôn, tu vi đạt tới Hóa Thần kỳ, đối mặt với bất cứ kẻ nào dưới Hóa Thần thì đều có tư cách nói ra lời này.



Nhưng mà tên Dương Phàm trước mặt hắn lại dường như là một ngoại lệ.



- Bổn vương thật muốn nhìn xem ngươi có bản sự gì mà dám khiêu chiến Hóa Thần kỳ.


Tân Quang Đức nghiêng đầu cười, chợt thanh âm lạnh lùng vang lên:



- Từ khi bổn vương đuổi giết ngươi tới nay, con bài chân chính còn chưa bao giờ sử dụng tới!



- Con bài chưa lật?



Dương Phàm nao nao.



- Xích Long Châu - Một trong Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí!



Chỉ thấy Tần Quang Đức há mồm một cái, phun ra một viên châu trong suốt màu đỏ, vô cùng tương tự như viên của Cổ Huyền Minh.



Nhưng trong một khắc này, thiên địa bỗng nổi lên một trận chao đảo.



Hống



Một tiếng rồng ngâm vang thiên vọng địa đột nhiên truyền ra.



Giờ khắc này, trong phạm vi mấy ngàn dặm, vô số sinh linh đều run rẩy cúi đầu, mấy vạn tu sĩ đều run sợ, thậm chí không thể đứng vững.



Trong hư không, một quang long màu đỏ không thể nắm giữ đang xoay quanh Tần Quang Đức, khiến hắn như thiên thần hạ phàm.



- Cái gì? Trên thế gian này sao lại có một viên Xích Long Châu thứ hai?



Dương Phàm kinh nghi bất định.



- ồ? Không đúng, viên Xích Long Châu lúc trước còn xa mới sánh bằng viên này.



Dương Phàm cảm giác được viên châu này ẩn chứa long khí huyền bí, câu thông thiên đại, soi sáng tinh thần, quả thật là bảo bối chiến thước cổ kim.



- Đây mới chân chính là Chí Bảo Long Khí, câu thông khí vận thiên địa, dữ thiên tranh mệnh, duy ngã độc tôn!



Thanh âm trang nghiêm của Tần Quang Đức phiêu đãng phạm vi ngàn dặm.



Giờ khắc này, dường như toàn bộ đại địa đều thần phục dưới chân hắn.



Dương Phàm cũng đột nhiên hiểu ra, đây mới chân chính là Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí!



Viên Xích Long Châu lúc trước vẻn vẹn chỉ là có đủ tài liệu Chân Long mà thôi, không có được huyền lực câu thông khí vận thiên địa, uy lực thậm chí không bằng một nửa của Chí Bảo Long Khí chân chính!



Câu thông khí vận thiên địa, chấn nhiếp Bát Hoang Vũ Nội, dữ thiên tranh mệnh, duy ngã độc tôn!



Đây mới là Chí Bảo Long Khí chân chính!



Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí - Xích Long Châu!