Tiên Hồng Lộ
Chương 610 : Lôi đình xuất kích
Ngày đăng: 20:50 22/04/20
- Dĩ nhiên là hắn
Dương Phàm nhìn chằm chằm về phía Quan Trường Thiên lúc này đã bị ma khí bao phủ, âm thầm kinh hô một tiếng.
Gần trăm năm trước, ở Thiên Lan điện, Dương Phàm cũng với Linh Nguyệt, Khổng Tước tiểu yêu liên thủ, đánh cho ma đầu này bị thương nặng thì lần này lại gặp lại.
U Ảnh Ma Chủ
Điều chân chính khiến Dương Phàm đưa ra nhận định này không phải là ma khí quỷ dị không thể đoán định kia mà là thanh âm độc đáo của đối phương.
Lúc trước, khi Thạch Thiên Hàn ở Thất Linh hồ thì thanh âm này đã vang lên rõ ràng bên tai:
- Ha ha haHơn một vạn năm! Bản ma chủ rốt cục xuất thế! Ta muốn cho những kẻ từng là địch nhân của ta phải trả giá gấp chục lần! Thiên Cầm Nội Hải, mày đã không nên tồn tại trên đờinữa! Theo sự thức tỉnh của ta, tất cả đều phải chấm dứt
Thanh âm xa xưa kia tràn đầy sự bá đạo và cuồng vọng, vang khắp Thiên Lan điện.
Ma đầu này chính là cường đại và thần bí nhất trong số những kẻ mà Dương Phàm gặp.
Vừa xuất thế đã muốn hủy diệt Thiên Cầm Nội Hải, kết thúc hết thảy.
Điều này đã cho thấy tên này đáng sợ như thế nào?
Giờ phút này, không biết U Ảnh Ma Chủ kia thi triển thủ đoạn nào, không ngờ lại phụ thân lên người Quan Đại trưởng lão Quan Trường Thiên.
Bản thân Quan Trường Thiên là tu sĩ ma đạo Nguyên Anh hậu kỳ, giờ phút này, một thân ma khí không chịu khống chế, ngay cả ý thức cũng không thể tồn tại, khuôn mặt dữ tợn, hai mắt đầy lệ khí.
- Không ổn, hắn muốn luyện chế Quan Trường Thiên thành Ảnh Ma khôi lỗi! Xem ra truyền thuyết quả nhiên không giả, ma đầu này đã khống chế rất nhiều cường giả ma đạo ở Nội Hải.
Ngân Thiên Yêu Hoàng khiếp sợ kinh hô, ánh mắt liếc nhìn Tào Đại trưởng lão một cái.
- A a a
Lúc này, trong Thiên Khung Thành, lôi quang hủy diệt cường đại quét ngang, tu sĩ quân Tào gia đã bị đánh giết tan rã.
- Không ổn!
Tào Đại trưởng lão hô lên một tiếng, nhanh như tia chớp lao về phía Thiên Khung Thành.
- Tên tiểu tử dã man kia từ đâu tới?
Đại trưởng lão Tào gia kinh hô một tiếng, bay tới ngăn Hồ Phi lại. Hai ngươi ở trên bầu trời triển mở một trận chiến kịch liệt.
Những bậc cao còn lại của hai nhà đều tránh lại, tạm thời ngưng chiến.
- Hắc hắc, cũng coi như là một dạng đối thủ.
Hồ Phi hưng phấn cười lớn, chiến ý toàn thân dào dạt, cũng không sử dụng pháp bảo gì, xông lên, sử dụng vù khí tối nguyên thủy là quyền cước đấm đá.
Trải qua vô số lần ma luyện chiến đấu, công kích của Hồ Phi dường như không hề hoa mỹ, càng trực diện hữu lực, không ngờ đẩy Tào Đại trưởng lão vào những tình huống cực kỳ nguy hiểm.
- Tiểu tửNgươi lại phá hỏng kế hoạch của bản ma, sẽ có một ngày ta sẽ lột da luyện hồn ngươi!
Đúng lúc này, trong hư không truyền tới một âm thanh tuyệt lãnh, tràn đầy oán hận.
Ầm
Trong phạm vi trăm trượng bỗng nhiên ẩn hiện một mảnh u quang rồi bùng nổ.
Dương Phàm vẫn đứng trong hư không, dưới trận nổ bùng thật lớn này, tinh quang màu vàng đất lưu chuyển quanh thân, tay áo vẫn phiêu động như thường.
- Rời đi Nội Hải gần trăm năm, không ngờ rằng ma đầu này đã ngày càng đáng sợ!
Dương Phàm lẩm bẩm.
Sau khi giải quyết việc này, ánh mắt Dương Phàm đảo qua toàn trường.
Ngân Thiên Yêu Hoàng và Thanh Giao Long đứng yên bất động, thân hình ngây ra như phỗng, vẻ mặt rung động.
- Xin hỏi danh hào của các hạlà vị nào trong mười hai đại chí cường giả của Nội Hải?
Quan Trường Thiên vô cùng cung kính hỏi, trong mắt cũng tràn ngập cảm kích.
Hắn bị U Ảnh Ma Chủ quấn thân, tự nhiên biết được sự lợi hại của ma ảnh này. Hắn không ngờ rằng ma ảnh với thực lực áp đảo đại tu sĩ lại không hề có lực hoàn thủ trước mặt người này.
Thực lực đáng sợ như thế, chỉ sợ là một trong mười hai đại chí cường giả truyền kỳ của Nội Hải mới có thể làm được.
- Tại hạ Dương Phàm, cũng không phải là chí cường giả của Nội Hải.
Dương Phàm cười khẽ, chợt phát ra một chưởng về phía Quan Trường Thiên.
Khi một chưởng này đánh ra, Quan Trường Thiên đột nhiên sinh ra một loại ảo giác rằng hắn không thể nào tránh né được.
Bốp
Một chưởng này đánh thẳng vào ngực hắn, một mảnh lục mang nở rộ thành một đóa hoa, dung nhập vào cơ thể Quan Trường Thiên.
Quan Trường Thiên chỉ cảm thấy thương thế rất nặng của mình lập tức tốt đi vài phần, ngay cả nguyên khí cũng khôi phục lại được vài phần, nhất thời không biết thốt nên điều gì.
Ầm ầm phốc phốc
Nhưng vào lúc này, cuộc chiến giữa Hồ Phi và Tào Đại trưởng lão càng thêm mãnh liệt. Ưu thế của Hồ Phi đã ngày càng lớn, còn người kia thì chật vật vô cùng, liên tục bại lui.
Tuy nhiên, hai người muốn phân thắng bại thì cũng không phải là chuyện đơn giản.
- Chậm quá!
Dương Phàm nhướn mày. Lời này vừa dứt đã lan xa cả trăm trượng, thân hình hắn sau đó biến mất tại chỗ.