Tiên Hồng Lộ
Chương 616 : Huyền Linh Chân Kiếm
Ngày đăng: 20:50 22/04/20
Khi Khổng Nhạc sử dụng linh bảo kế thừa Thanh Thiên Y, cổ hạo nhiên chính khí thiên địa kia rung chuyển khắp bốn phương tám hướng, đại biểu cho trời xanh thanh liêm công chính, đại biểu cho lưới trời lồng lộng tuy thưa mà không lọt.
Luồng lực lượng bàng bạc mênh mông cuồn cuộn này, không phải sức một người có thể sánh bằng.
Thánh hiền Khổng Nhạc, tu vi thân mình đã đạt tới Nguyên Anh đỉnh, cảnh giới cực cao, giờ phút này cộng thêm vào uy lực của Thanh Thiên Y, tu vi cảnh giới lại tăng lên trên diện rộng, nửa chân bước vào Hóa Thần kỳ.
Dưới tầng mây dông tố cuồn cuộn phía chân trời, ngàn vạn tu sĩ Thiên Nho Đảo thật sâu rung động.
Bao gồm không ít Nguyên Anh bậc cao, khi rơi vào tình cảnh này, đều sinh ra một loại cảm giác như vô lực.
Mười hai đại chí cường giả Nội Hải đứng trên hàng tỉ sinh linh bọn họ cao cao tại thượng, thực lực không thể khiêu chiến, địa vị không thể lay động.
- Bái kiến Thánh hiền!
Không ít tu sĩ Nho môn, vẻ mặt hưng phấn cuồng nhiệt, quỳ bái về phía Khổng Nhạc trên chân trời như quỳ lạy sùng bái Thánh nhân.
Dương Phàm mắt thấy những tu sĩ Nho môn này cuồng nhiệt sùng bái, trên mặt lộ vẻ cổ quái nhưng vẫn giữ trầm mặc.
Lúc này, hắn quan tâm nhất chính là Tam Sát Nam Đế, hắn phải ứng phó như thế nào?
- Trời ạ! Lão nhân này thật là lợi hại, chỉ sợ tên tiểu tử đầu bạc kia không phải là đối thủ rồi!
Hồ Phi nhìn chằm chằm trên không, trên mặt cũng có vài phần kinh sợ, hiển nhiên đã thập phần khiếp sợ thực lực của Khổng Nhạc.
- Ha ha ha
Tam Sát Nam Đế đột nhiên ngửa mặt lên trời cười dài:
- Khổng Nhạc! Luận tu vi, trình độ pháp lực, ngươi cùng ta ở cùng một mức độ!
Khổng Nhạc thần sắc bình tĩnh, thản nhiên nói:
- Đúng vậy! Thời gian một trăm năm, tu vi của ngươi tiến nhanh, tấn chức Nguyên Anh đại viên mãn đỉnh cao, cũng ta ngang hàng, cũng không kém gì chí cường giả Nội Hải bình thường.
- So sánh lực công kích, tốc độ, ta thậm chí mạnh hơn ngươi.
Trong mắt Tam Sát Nam Đế sáng rực đầy ý cười, không có chút ý sợ hãi nào.
- Ngươi là Kiếm tu, dưới tình huống đồng cấp bậc, lực công kích cùng tốc độ so với ta mạnh hơn thì có gì kỳ quái chứ?
Khổng Nhạc thần sắc an tường, không ngờ không có một chút lòng tranh cường hiếu thắng.
- Ngươi
Tam Sát Nam Đế rơi vào bế tắc, cảm giác có chỗ nào đó không đúng.
Trong mắt Dương Phàm chợt lóe sáng, nhìn chằm chằm vào Thánh hiền Nho môn Khổng Nhạc, dường như nhìn ra một ít manh mối.
- Trước đây, sở dĩ ta bại dưới tay ngươi, chủ yếu bởi vì ở vào tình cảnh pháp bảo không thuận lợi!
Tam Sát Nam Đế nghiêm mặt nói, rồi đưa tay chậm rãi rút ra thanh bảo kiếm sau lưng.
Xôn xao!
Theo sau đó, tại hiện trường ồ lên chấn động.
Chí cường giả của Thiên Cầm Nội Hải cao cao tại thượng, không ngờ bị đánh bại.
"vèo!"
Vầng sáng ba màu nhoáng lên một cái, Tam Sát Nam Đế sắc mặt tái nhợt, cầm trong tay Huyền Linh Chân Kiếm, hạ xuống bên cạnh Khổng Nhạc, thân hình hơi lảo đảo.
Một kiếm vừa rồi kia, hắn thúc động hai lần, đã tiêu hao hơn phân nửa pháp lực của hắn.
- Ta nói rồi! Đây là một lần khiêu chiến cuối cùng của Nam mỗvị trí của năm đại Nguyên Tôn Thiên Cầm Nội Hảitừ nay về sau cũng sẽ đổi chủ đổi vị trí.
Tam Sát Nam Đế chậm rãi nâng kiếm lên, giọng nói hơi run run.
Chỉ cần giết chết Khổng Nhạc, hắn sẽ thay thế đối phương, trở thành tân chí cường giả của Thiên Cầm Nội Hải.
- Khổng mỗ sớm đoán được, sẽ có một ngày hôm nay.
Khổng Nhạc vẫn là vẻ mặt an tường bình tĩnh, thậm chí khóe miệng còn có một tia vui vẻ mỉm cười:
- Ngươi mặc dù giết chết ta, nhưng vẫn như trước không trở thành chí cường giả Nội Hảibởi vì Nho môn ta, xuất hiện một kỳ tài có một không hai vạn năm khó gặp,
- Cái gì?
Tam Sát Nam Đế biến sắc.
Đồng thời, trong lòng Dương Phàm bỗng nhiên cũng nhảy dựng lên.
- Trước giết chết ngươi nói sau.
Tam Sát Nam Đế hừ lạnh một tiếng, Huyền Linh Chân Kiếm từ từ chém xuống, mà Khổng Nhạc vẫn an tường như cũ, không hề né tránh.
"Vù!"
Mắt thấy một kiếm này sắp chém xuống.
- Chậm đã!
Đột nhiên, truyền đến một thanh âm cực kỳ bình thản/
Chỉ có điều dường như hắn tới chậm một chút, Huyền Linh Chân Kiếm đã chém xuống.
Người nọ chắn ở trước mặt Khổng Nhạc, vươn ra một bàn tay, nhưng lại nắm chặt Huyền Linh Chân Kiếm.
"Keng!"
Đốm lửa văng khắp nơi, bàn tay như tinh thạch màu vàng đất kia, vậy mà tay không nắm chặt kiếm này.