Tiên Hồng Lộ

Chương 619 : Lại tới Tam Linh Sơn

Ngày đăng: 20:51 22/04/20


- Cảm ứng càng ngày càng mạnh?



Ánh mắt Dương Phàm thoáng ngưng, nhìn chằm chằm Hồ Phi, trên mặt hắn lộ ra hồi hộp không yên hiếm thấy.



-Là Lôi Linh Châu.



Hồ Phi kiệt lực thu liễm khí tức, cố hết sức nói.



Dương Phàm nghe vậy, nhắm mặt lại triển khai cảm quan.



Một hồi lâu sau, hắn mở to mắt, một vệt tinh quang lóe lên, sắc mặt lộ vẻ âm trầm.



- Dương đại ca, rốt cục là xảy ra chuyện gì?



Vân Vũ Tịch không kìm nổi dò hỏi.



- Không nghĩ tới lời Khổng Nhạc lại nhanh ứng nghiệm như vậy.



Dương Phàm chậm rãi phun ra một hơi:



- Chúng ta tiến vào địa bàn hải vực của Thiên Dực Vương. Theo Khổng Nhạc nói, trong tay Thiên Dực Yêu Tôn có một viên truyền thừa linh châu, trước khi xuất phát đã nhắc nhở chúng ta phải cẩn thận người này.



- Thì ra là tên tiểu thí yêu Thiên Dực Vương này làm cho Hồ gia ta trên đường tâm thần không yên. Đợi tới địa bàn, tìm hắn "luận bàn" một chút.



Sau khi biết được nguyên nhân, Hồ Phi đầu tiên là nổi giận đùng đùng, rồi lập tức nhe răng trợn mắt, rục rịch nói.



- dừng nói quá tự tin như vậy. Thiên Dực Vương thân là một trong bảy đại Yêu Tôn của Nội Hải, lại có được truyền thừa linh châu, thực lực so với đám Khổng Nhạc, Tam Sát Nam Đế chỉ sợ còn cường đại hơn nhiều.



Dương Phàm thản nhiên liếc mắt nhìn hắn.



- Lợi hại như vậy?



Hồ Phi nghe vậy, giật mình một cái.



Nửa năm trước lúc ở trên Thiên Nho Đảo, thực lực của Tam Sát Nam Đế cùng Khổng Nhạc khiến hắn cảm thấy kinh hãi đáng sợ.



Hồ Phi tuy thực lực không tầm thường, có thể áp chế Nguyên Anh đại tu sĩ bình thường. Nhưng là ở trước mặt chí cường giả Nội Hải chân chính, vẫn như trước có một chênh lệch không nhỏ.



- Hắc hắc, ta chỉ mới nói vậy thôiTuy nhiên, Hồ gia cũng không sợ tên tiểu thí yêu này.



Da mặt Hồ Phi càng ngày càng dầy, không ngờ đem nhân vật cấp bậc Yêu Tôn của Nội Hải so sánh với "Tiểu thí yêu" (Tiểu yêu cùi bắp).



Nếu để Thiên Dực Vương thân là người trong cuộc biết được việc này, không biết sẽ sinh ra cảm tưởng gì.



- ồ? Cỗ cảm ứng kia đột nhiên biến yếu đi.



Hồ Phi đột nhiên khẽ kêu một tiếng.
Một vị yêu tu Hóa Hình kỳ khác cũng lộ vẻ kinh ngạc.



- Phiền DươngDương PhiềnDương Phàm



Dương Phàm.



Đột nhiên, một yêu tu Hóa Hình kỳ trong đó nhẩm đọc ngược danh từ này.



- Chẳng lẽ thật sự là hắntân chí cường giả của Nội Hải.



Dực Vân không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh.



Phiền Dương, đúng là cái tên Dương Phàm lúc trước dùng khi tới hòn đảo này giao dịch tài liệu.



Sau khi đọc ngược tên này, chính là Dương Phàm - chí cường giả mới của Nội Hải hiện giờ.



Dực Vân chìm trong trầm tư, thì thào lẩm bẩm:



- Lúc trước hắn sở dĩ ẩn giấu tên họ, là bởi vì tu vi chỉ có Nguyên Anh sơ kỳ, mà trên người mang trọng bảo Lôi Linh Châu, bị cừu gia nhìn vàoMà hiện tại, hắn trở thành tân chí cường giả của Nội Hải, vậy không cần cố kỵ điều này nữa.



Trải qua một phen phân tích, hắn hoàn toàn có thể kết luận Dương Phàm cùng Phiền Dương chính là một người.



- Thật không nghĩ tới, một tiểu nhân vật vô danh lúc trước có thể trở thành chí cường giả Nội Hải kinh sợ bát phương hiện giờ.



Dực Vân không khỏi cảm thán.



Rời khỏi đảo, ba người Dương Phàm dựa theo đấu hiệu trên bản đồ ngọc giản, rất nhanh tìm được một tòa Linh Sơn linh khí tỏa ra bốn phía ở trong hải vực mênh mông.



Đúng là Tam Linh Sơn, cũng chính là thành lũy trên biển nơi những môn phái Nho đạo Tam Hiền Môn dừng chân.



Lần này, Dương Phàm cũng không ẩn giấu tu vi, ba người dùng tu vi Nguyên Anh kỳ phi thẳng tới Tam Linh Sơn lập tức khiến tu sĩ trên đảo chú ý.



Vút Vút Vút



Từ Tam Linh Sơn lập tức bay ra một hai chục vị bậc cao Nho môn, trong đó cũng có ba vị cường giả Nguyên Anh phân biệt là hai nam một nữ.



Trong đó một nữ tu cung trang xa hoa Dương Phàm thoạt nhìn có chút quen mắt, đột nhiên nhớ tới chính là Niệm Vi tỷ tỷ ngày trước nói chuyện trong động phủ của Thi Dao.



Nhớ rõ lúc ấy, nữ tu cung trang tên Niệm Vi này khuyên Đặng Thi Dao từ bỏ Thái Thượng Vong Tình quyết, gả cho đệ đệ nàng Niệm Băng.



- Ba vị đạo hữu tới Tam Linh Sơn không biết có gì chỉ bảo?



Niệm Vi ung dung bình tĩnh, lời nói tao nhã không kiêu không nịnh, làm cho người ta có một loại cảm giác cao quý thoát tục.



Nhưng mà khi nàng phi đến trước mặt ba người, cảm nhận được cỗ khí tức vượt xa Nguyên Anh bình thường trên người Dương Phàm, trong mắt xẹt qua một tia kinh dị, vẻ mặt lập tức trở nên ngưng trọng.