Tiên Hồng Lộ
Chương 639 : Tấn Thần Đan
Ngày đăng: 20:51 22/04/20
- Ngưng chiến!
Thế cục chuyển biến vượt qua dự đoán trước của Dương Phàm.
Đặng Thi Dao dưới trạng thái tuyệt đối bình tĩnh tỉnh táo phân tích lý tính nhất tự biết không thể đồng thời lực kháng hai tông sư.
Dương Phàm nao nao, cười nói:
- Ngưng chiến cũng có thể. Tuy nhiên sau đó Thi Dao nhất định phải trả lời câu hỏi của ta, hơn nữa tiếp nhận trị liệu.
- Trị liệu?
Trong đôi mắt sáng của Đặng Thi Dao thoáng hiện một tia hàn mang.
Nàng suy tư một lát, mặt đẹp có thêm vài tia giãy dụa, trong đôi mắt sáng có thêm vài tia dịu dàng, cuối cùng cũng có vài phần thần vận ngày trước của Đặng Thi Dao.
Nàng rốt cục đáp:
- Thi Dao hiện giờ có được tu vi như vậy cùng với tu luyện Thái Thượng Vong Tình quyết đều là nhờ đại ca ban tặng.
- Do ta ban tặng?
Thân hình Dương Phàm hơi chấn động. Tu luyện Thái Thượng Vong Tình quyết, điểm ấy hắn có thể hiểu được, nhưng là có được tu vi hiện giờ vì sao lại có liên quan với mình?
- Thi Dao không làm gì được Dương đại ca, hết thảy lại là người ban tặng. Như vậy xin Dương đại ca kết thúc Thi Dao hoặc là rời khỏi Nội Hải.
Lúc Đặng Thi Dao nói lên lời này, trên mặt đầy vẻ thống khổ, không ngừng giãy dụa.
- Ta ở Nội Hải còn có chuyện quan trọng trong người, chỉ sợ sẽ không rời đi. Tốt nhất là mang nàng về.
Dương Phàm thần sắc bình tĩnh nói.
- Nếu không chịu rời đi, xin Dương đại ca kết thúc Thi Dao, xóa khỏi thế gian này
Đặng Thi Dao chậm rãi nhắm mắt lại, vẻ giãy dụa đau đớn trên mặt biến mất, bộ dạng đầy an tường giải thoát.
- Đặng cô nương. Từ đây có thể thấy được Thái Thượng Vong Tình quyết của cô cũng không tu luyện đến chân chính quên tình quên nghĩa, trong cảnh giới vẫn như cũ có một tia sơ hở.
Thanh âm đạm mạc của Thiên Thu Vô Ngân vang lên.
Trên mặt Đặng Thi Dao lại là một phen giãy dụa, không có mở mắt, một làn hơi nước ở khóe mắt bốc hơi lên.
- Nếu Dương đại ca không đến Nội Hải, cảnh giới của Thi Dao vĩnh viễn không có sơ hở.
Nàng lộ ra một tia ý cười chua xót:
- Hiện giờ Dương đại ca trở lại Nội Hải, không chút lưu tình đánh phá cảnh giới của ta. Mà ý nghĩa thâm ảo của Thái Thượng Vong Tình quyết không thể nghịch chuyển, một khi hồi tâm chuyển ý không quá trăm ngày ắt phải chết thảm. Nếu không giết chết chàng, Thi Dao sẽ phải chết, mà Dương đại ca lại không chịu rời đi.
Trải qua năm tháng dài đòng, lịch sử chân tướng của nó mới từ từ vạch trần
Vì sao lúc ấy Ô Cấm không tiếc tất cả mọi giá ra tay, điên cuồng như mất lý trí, thậm chí tất cả con bài đều lấy ra, liều chết với Thạch Thiên Hàn thực lực cường đại.
Việc này, sau hành trình Thiên Lan điện Dương Phàm vẫn chưa nghĩ thông suốt.
Mà giờ phút này, đáp án rốt cục vạch trần. Vì Tấn Thần Đan, đừng nói là Ô Cấm, cho dù là Nội Hải chí cường giả đều có thể vì nó mà đánh nhau đầu rơi máu chảy.
- Quả nhiên, đây là nhờ ta ban tặng.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Dương Phàm thở dài thật dài.
Thiên Lan điện vẫn là địa phương thần bí nhất, hấp dẫn nhất Nội Hải. Từng có người nhặt được Hóa Anh Đan ở nơi này, cũng có người được đến Cổ Bảo, truyền thừa linh châu.
Nhưng là chưa từng đoán trước, trong Thiên Lan điện ngay cả loại linh đan nghịch thiên như Tấn Thân Đan cũng có, mà lại còn từng ở trước mặt Dương Phàm lấy được dễ như trở bàn tay.
Tình cảnh lúc đó lại hiện ra.
- Bất kể là linh đan gì, chỉ cần ngươi có thể tận lực cứu ta một mạng, hoặc là đưa ta mang về Bắc Tần xuống mồ yên ổn, Thi Dao đều có thể đưa nó tặng cho ngươi.
Trong đôi mắt sáng của Đặng Thi Dao một mảnh trong suốt ngập nước.
Thạch Thiên Hàn cho nàng ăn mấy viên Hồi thần Đan, thản nhiên nói:
- Không cần. Ta cứu nàng một lần, coi như trả một cái nhân tình.
Dương Phàm hiện tại hồi tưởng, chính mình lúc đó tại tình huống không biết, không ngờ cự tuyệt Tấn Thần Đan, và cũng bỏ lỡ dịp may.
Nhân sinh là kỳ diệu như vậy, rất nhiều lúc một quyết định lơ đãng đều sẽ thay đổi vận mệnh ngày sau.
Nếu lúc trước Dương Phàm có được Tấn Thần Đan, hắn có còn lựa chọn thôi diễn cảnh giới hay không, mà tu luyện đạo Nguyên Anh Hóa Thần?
Đối với điều này, Dương Phàm cũng không hối hận.
- Hiệu quả của Tấn Thần Đan tốt hơn trong tưởng tượng của Thi Dao. Tấn chức Nguyên Anh hậu kỳ lại dùng đan này, linh Hồn cảnh giới tăng nhiều, đối với Hóa Thần đại đạo đã có lĩnh ngộ. Trong đó tuy có chút gian nan hiểm nguy nhưng lại rất may mắn bước vào Hóa Thần kỳ.
Đặng Thi Dao đem tiền căn hậu quả từ từ nói ra.
- Khụ khụ
Nói đến cuối cùng, mặt hoa lại trắng bệch, liên tục ho khan phun ra một búng máu nhỏ.
Dương Phàm sắc mặt đại biến, thi triển tất cả bản lĩnh chỉ vì giữ lại một mạng của nàng.
- Đại ca, ta giúp người một tay.
Vân Vũ Tịch vẻ mặt không đành lòng, cũng tiến lên liên thủ cùng Dương Phàm cứu Đặng Thi Dao.