Tiên Hồng Lộ

Chương 641 : Vĩnh Hằng Đảo

Ngày đăng: 20:51 22/04/20


Nội Hải mênh mông vô biên vô hạn.



Một hàng sáu người phi hành mấy tháng, khí tức hải vực phía trước đã xảy ra biến hóa tinh tế.



Cảm quan Dương Phàm hiểu rõ thiên địa lập tức cảm thấy được manh mối trong đó.



Thiên Cầm Nội Hải ít nhất 90% địa bàn trở lên đều thuộc liên minh yêu tộc. Đại đa số hải vực cùng hòn đảo đều bị bảy đại Yêu Tôn và phần đông đời sau, thủ hạ thống trị.



Ở trong hải vực yêu tộc, trong địa bàn khác nhau khí tức có khác biệt.



Tỷ như hải vực Thanh Giao Long, yêu tộc khác hoặc bậc cao tiến vào địa bàn này có thể nhận ra khác biệt giữa các phạm vi thế lực.



Mà tới hải vực này, Dương Phàm linh mẫn nhận thấy được không có cỗ khí tức này.



Thậm chí yêu khí nơi đây rất nhạt.



Phi hành về trước vài canh giờ; yêu khí càng lúc càng nhạt, gần như không cảm ứng được. Liền sau đó, Dương Phàm triển khai thần thức không ngờ không thấy bóng dáng yêu thú trong hải vực.



Loại tình huống này khiến hắn ngạc nhiên vô cùng. Tình huống tương tự chỉ gặp ở Thất Cầm Hải nơi Thiên Lan điện.



Nhưng là hai nơi có sự khác biệt, Thất Cầm Hải là nơi nguồn gốc Địa Mạch Chi Tích bùng nổ, khí tức hủy diệt đáng sợ, mỗi khi Đại hải nạn bùng nổ đủ để gạt bỏ sinh linh hải vực.



Mà nơi nàychỉ sợ do người tạo thành.



Khi sáu người đi sâu vào mảnh hải vực này, lại phát hiện tu sĩ nhân loại càng ngày càng nhiều, tiếng xé gió không ngừng.



Mức độ dày đặc của tu sĩ nhân loại ở đây vượt qua tưởng tượng.



Dương Phàm đương nhiên có thể đoán được, đây hết thảy đều bởi vì Vĩnh Hằng Đảo.



- Sắp tới rồiVĩnh Hằng Đảo.



Thiên Thu Vô Ngân không mở mắt, thanh âm bình tĩnh hờ hững, chợt thì thào lẩm bẩm:



- Hai trăm năm trước bại bởi Bất Tử Tiên Sinh lúc này có lẽ có cơ hội lại khiêu chiến một.



Khổng Tước Vương nghe vậy, hơi biến sắc động dung:



- Thiên Thu tông sư, Bất Tử Tiên Sinh nắm giữ truyền thừa Mộc Linh Châu, thọ nguyên không chỉ hơn tu sĩ cùng cấp mấy lần, tu vi ít nhất đạt tới Hóa Thần kỳ.



- Vẫn là có cơ hộiNhưng ta cùng hắn so tay nghề phải sau khi phong ấn U Ảnh Ma Chủ.



Thanh âm Thiên Thu Vô Ngân nhẹ nhàng, gợn sóng không sợ.



Dương Phàm nghe hai người đối thoại, trong lòng hơi rung động. Bất Tử Tiên Sinh chủ nhân Vĩnh Hằng Đảo này, tu vi ít nhất đạt tới Hóa Thần kỳ, ngay cả Thiên Thu Vô Ngân đều từng bại bởi hắn.



Tuy nhiên Thiên Thu Vô Ngân chỉ là tu sĩ Nguyên AnhKỳ, có thể so tay nghề với cường giả cấp bậc này có thể thấy được sự cường đại của hắn.



Mà nếu Thiên Thu Vô Ngân Tam Linh Hóa Nhất thành công, trực tiếp từ Nguyên Anh đỉnh bước vào Hóa Thần Hậu kỳ, trăm năm sau nhất định là Nội Hải đệ nhất nhân. Nhưng là đến lúc đó chính hắn chỉ sợ không ở lại được Nội Hải.




Mấy ngày sau, tu sĩ chấp pháp của thiết Phủ đưa lệnh bài động phủ, cũng đưa tin tức chủ nhân động phủ vào. Trong đó bao gồm độ lớn động phủ, vị trí, tình trạng linh khí



Sau khi Dương Phàm đưa tên vào, tên tu sĩ chấp pháp nao nao, mí mắt đột nhiên nhảy dựng, nhưng lại rất nhanh khôi phục bình thường, thầm nghĩ: "Có thể là trùng hợp thôi."



Kể từ đó, Dương Phàm có một động phủ riêng của mình ở trên Vĩnh Hằng Đảo. Đây là vô số tu sĩ Nội Hải trong mơ cũng mong có được nhưng đại đa số người chỉ sợ không thể chịu đựng nổi số linh thạch khổng lồ như vậy.



Dương Phàm đưa thần thức rót vào lệnh bài động phủ, rất nhanh chiếm được tin tức tương quan:



Chủ nhân động phủ: Dương Phàm.



Vị trí địa lý: góc đông Huyền La Sơn Mạch.



Thế lực quản hạ: Thiết phủ.



Độ lớn động phủ:



- Ha ha, Huyền La Sơn Mạch? Không biết ngày sau còn có cơ hội lại tới động phủ này không.



Dương Phàm mỉm cười, thu lệnh bài động phủ vào túi trữ vật.



Sau đó, ba người hoặc tĩnh tu, hoặc nhàn hạ nói chuyện phiếm, chờ đợi tụ hội của chí cường giả.



Kết quả, mới qua bốn năm ngày, ngoài động phủ truyền đến tin tức, một vị trưởng lão Nguyên Anh trong Thiết Phủ cầu kiến.



- Không gặp.



Dương Phàm bâng quơ nói, cho Hồ Phi đuổi người nọ đi.



Lại qua một ngày, Thiết Phủ Phủ chủ cầu kiến, người tới là một trung niên huyền y vẻ mặt uy nghiêm, tu vi đạt tới Nguyên Anh trung kỳ đỉnh, bị Hồ Phi đuổi ra khỏi cửa:



- Không gặp.



Rốt cục việc này khiến toàn thể trên dưới Thiết Phủ lâm vào khủng hoảng.



Ngày khác, một trưởng lão Nguyên Anh của Thiết Phủ đem số linh thạch lúc trước Dương Phàm nộp lên, trả lại nguyên xi.



- Nếu đã thu, làm sao phải trả lại.



Dương Phàm lạnh nhạt cười.



Ngày hôm sau, lại có trưởng lão Thiết Phủ đưa tới linh thạch gấp đôi.



Như trước không thu.



Ngày thứ ba, Thiết phủ Phủ chủ tự mình bái kiến, hoàn trả gấp mười linh thạch.



Lúc này, không đợi Dương Phàm lên tiếng, Hồ Phi mặt mày hớn hở, giành trước thu linh thạch.