Tiên Hồng Lộ

Chương 644 : Tứ U Ma Diễm

Ngày đăng: 20:51 22/04/20


Tử Anh Thánh Quân cũng không làm khó Âm Hồn thượng nhân, hỏi hắn một số chuyện có liên quan đến Dương Phàm năm đó.



- Không nghĩ tới lời đồn dĩ nhiên là thật, thời gian trăm năm ngắn ngủi, người này từ một tu sĩ Kim Đan trở thành một trong năm đại Nguyên Tôn nhân loại hiện giờ.



Tử Anh Thánh Quân không khỏi thầm than, chính mình thân là nhân vật phong vân Nội Hải, nhìn như hô gió gọi mưa nhưng so với người này lại khác nào hạt gạo.



Nhìn theo Âm Hồn thượng nhân rời đi, Tử Anh Thánh Quân thì thào lẩm bẩm:



- Không biết hắn còn có thể sống trên đời bao nhiêu thời gian?



Thông qua hiểu biết vừa rồi, hắn mơ hồ phán đoán ra Âm Hồn thượng nhân tại năm đó từng cùng Dương Phàm có cừu hận rất lớn.



Với tiếng xấu rõ ràng của Âm Hồn thượng nhân tại Nội Hải, Tử Anh Thánh Quân thậm chí có thể đoán ra vài phần chân tướng chuyện đó.



Cho nên khi nhìn theo Âm Hồn thượng nhân rời đi, trên mặt hắn còn lộ ra vài tia thương hại.



Chờ sau khi trận phong ba này chấm dứt, Tử Anh Thánh Quân mặt lộ sát khí hùng hổ bức tới Lâm Phong Các.



- Đào đạo hữu, vừa rồi ngươi cố ý hãm hại bản quân sao?



Tử Anh Thánh Quân lạnh lùng nhìn chằm chằm lão già họ Đào.



- Thánh quân đại nhân hiểu lầm. Đào mỗ sao dám hãm hại ngài.



Lão già họ Đào ánh mắt thoáng run, thầm nghĩ không ổn.



- Nếu không phải cố ý hãm hại, vì sao ngươi chậm nhắc nhớ bản quân, trong ba người kia có nhân vật cấp bậc Nguyên Tôn Nội Hải.



Tử Anh Thánh Quân hùng hổ dọa người, trong mắt ẩn hiện sát khí.



Trên trán lão già họ Đào toát mồ hôi lạnh vẻ mặt chua xót bất đắc dĩ, liên tục giải thích:



- Đào mỗ đang muốn giải thích nhưng thánh quân đại nhân căn bản không cho cơ hội



Lão già họ Đào đích xác đủ đen đủi, giờ phút này gặp phải cường giả phong vân Nội Hải Tử Anh Thánh Quân chất vấn, có thể tưởng tượng trong vài chục năm sau khẳng định sẽ không sống yên ổn.



Nhưng mà so với hắn càng không may lại là một người khác.



Âm Hồn thượng nhân rời khỏi Tinh Lạc Thành trong thấp thỏm lo âu, dọc theo đường đi lo lắng đề phòng, rất sợ Dương Phàm nửa đường tới đuổi giết.



Cho nên, hắn chuyên môn bay ở những địa phương nhiều người, không lâu sau đi tới một động phủ.



- Sư huynh, mau mở cấm chế.



Âm Hồn thượng nhân vẻ mặt kinh hoảng, thần thức truyền âm.



- Sư đệ? Là ngươi



Trong động phủ truyền đến một giọng nói trầm thấp như từ vực sâu vọng ra, giọng điệu dường như có chút bất thiện.



Vừa dứt lời, bốn phía động phủ hắc khí âm tà như mây trên trời nhộn nhạo, lộ ra một lối vào.



Âm Hồn thượng nhân hơi thở nhẹ nhõm một hơi, đi vào trong động phủ.
Một giọng nói lạnh băng tận xương tủy từ bên cạnh Âm Hồn thượng nhân truyền đến.



Cái gì?



Âm Hồn thượng nhân sắc mặt đại biến, phát hiện phía sau mình trống rỗng xuất hiện một thanh niên ma đạo ma khí âm u.



- Là ngươiThạch Thiên Hàn.



Âm Hồn thượng nhân cả kinh thất sắc, thân hình cấp tốc nhoáng lên.



Ba



Trong không khí ma quang chấn động, Thạch Thiên Hàn như bóng theo hình cách không một chưởng đánh nát thân thể hắn, lập tức ngã xuống đương trường.



Huyền U Ma Quân vẻ mặt kinh hãi, không phải bởi vì thực lực đối phương.



Luận thực lực, hắn thân là tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn, không kém nhiều so với đối phương.



điều hắn chân chính khó hiểu chính là đối phương làm sao trống rỗng xuất hiện tại phía sau Âm Hồn thượng nhân.



- Huyền U Ma Quân sao? Hôm nay để Thạch mỗ tiễn ngươi về Tây thiên.



Thân hình Thạch Thiên Hàn nhoáng lên một cái, ma khí cuồn cuộn ép tới, triển khai đại chiến kinh thiên với Huyền U Ma Quân nhân vật phong vân Nội Hải.



Chiến đấu một lát, Huyền U Ma Quân không địch lại, lập tức chạy trốn. Nhưng mà Thạch Thiên Hàn có Tường Vân Ngoa, tốc độ nhanh hơn hắn, bất kể thi triển loại bí thuật nào đều không thể bỏ chạy.



Càng làm Huyền U Ma Quân bất an chính là, hắn mơ hồ cảm giác bộ dáng dư sức của Thạch Thiên Hản trong khi chiến đấu, khóe miệng dường như còn chứa vài tia đùa cợt.



Hắn thầm hạ quyết tâm, hôm nay chỉ có không tiếc giá nào cũng phải thương nặng đối phương, mới có thể giành một đường hy vọng sinh tồn.



Đột nhiên, hắn hít sâu một hơi, khí âm tà tím thẫm quanh thân tăng vọt, trong mắt lóe lên hàn quang u hồng, trong tay tế ra một ngọn ma hỏa lớn bằng chậu rửa mặt như Hồng liên nở rộ.



Đây đúng là tuyệt kỷ thành danh của hắn, Huyền U Ma Liên Hỏa một trong mười đại Chân Hỏa Ma Diễm Nội Hải.



Hỏa này vừa ra, ngay cả chí cường giả bình thường cùng sẽ cảm thấy khó giải quyết.



Ma hỏa yêu dị kia bốc lên khí tức kinh hãi linh hồn, "phốc" một tiếng, ép tới Thạch Thiên Hàn.



Thạch Thiên Hàn cảm thấy một cỗ nguy cơ thản nhiên, nhưng mắt lại lộ trào phúng, cười lạnh nói:



- Nếu là Long Tức Sí Kim Diễm, có lẽ còn có tư cách cùng ta liều mạng



Tiếng nói vừa dứt, trên người Thạch Thiên Hàn bỗng bùng lên ma diễm cao hơn trượng. Một đoàn ma diễm u ám mang theo một trang tim đập rõ ràng hiện lên trong lòng bàn tay.



Nơi trung tâm u ám ma diễm kia không ngờ có bốn vệt u quang quỷ dị, lúc sáng lúc tối làm cho người ta kinh hãi run gan.



Thình thịchThình thịchThình thịch



Con ngươi của Huyền U Ma Quân co rụt lại, linh hồn run rẩy, một tia sợ hãi trên mặt lan tràn, cực kỳ sợ hãi:



- Tứ U Ma Diễm