Tiên Hồng Lộ
Chương 678 : Chịu đòn nhận tội!
Ngày đăng: 20:52 22/04/20
-Hắn?
Trong mắt Lam Ngọc tiên tử lộ vẻ kinh nghi, còn Bạch Linh sư tôn của Nam Cung Hạm thì sắc mặt đầy nghi ngờ và khinh thường.
- Hạm nhi! Ngươi đưa hắn về đi thôi! Chuyện ngay cả sư tổ ngươi đều làm không được, huống gì một tu sĩ Nguyên Anh nho nhỏ? Không cân thử...
Khi Bạch Linh nói lời này. cũng nháy mắt ra hiệu cho Nam Cung Hạm.
Bởi vì mặc kệ Dương Phàm thử kết quả như thế nào. đều là không hề có chỗ tốt.
Nếu không thể thành công, tất nhiên là làm trò cười cho mọi người, làm mất mặt Nam Cung Hạm, Bạch Linh này làm sư tôn cũngphải có một phần trách nhiệm.
Mà nếu thành công, lại làm cho Lam Ngọc tiên tử thân là đại tu sĩ Hóa Thẩn, một trong trướng lão Tiên Đạo Tông, mất hết mặt mũi.
Dù sao nàng vừa rồi mới nói ra. chính mình có nắm chắc chữa khói bệnh cho Kim Lý Vương, không cần người ngoài nhúng tay vào.
Nam Cung Hạm vốn là người thòng minh cơ trí. đã biết việc này không còn mảy may hv vọng, nàng mim cười nhìn Dương Phàm, trong mắt đây vẻ áy náy. đang định dẫn hắn rời đi.
Nhưng vào lúc này.
- Không bằng để cho vị Dương dược sư này thử xem, cứ coi như lấy ngựa chết mà chữa như ngựa sống, ý của Lam Ngọc tiên tử thế nào?
Mặc trưởng lão cười híp mắt nói.
Từ lúc tiến vào động phủ, lực chú V của lão hơn phần nửa tập trung trên người tiểu tu sĩ này. điêu này đúng là làm cho Dương Phàm không được tự nhiên.
- Nếu Mặc trướng lão nói như vậy. cứ theo ý ngài đi.
Lam Ngọc tiên tử lạnh nhạt cười, rất tùy tiện nói.
Nàng vốn không có nhiều lo lắng Dương Phàm có cơ hội chữa khói chứng bệnh của Kim Lý Vương, trước mắt cứ tạm thời vui đùa cho hết thời gian.
Thấy vậy, Nam Cung Hạm hơi lộ vẻ ngạc nhiên và vui mừng, không nghĩ tới sự tình lại xuất hiện chuyểnbiển.
- Dương dược sư, mời...
Mặc trưởng lão khẽ giơ tay mòi, bộ dáng dường như có chút chờ mong.
Lam Ngọc tiên tử, Bạch Linh thì rất kỳ quái, đoán không ra dụng ý của Mặc trướng lão.
Nhưng Lam Ngọc tiên tủ cũng biết rõ Mặc trưởng lão này không phải xuất thản từ bản tông, nhung ớ lại nơi đây đã mấy trăm năm, trong các trướng lão là một người thân thòng pháp lực cao thâm không lường được.
- Còn sững sờ làm gì.
Giọng điệu của Bạch Linh hơi có vẻ tức giận.
Nam Cung Hạm luôn luôn thanh nhã tươi đẹp, thập phần kính ngưỡng Dương Phàm, thậm chí có vài phần tình cảm ớ bên trong.
Sau khi Dương Phàm cố ý thu liễm, vốn không có lộ ra khí chất mị lực thu hồn đoạt phách, nhưng hắn không kiêu ngạo không siểm nịnh, ônnhưtao nhã, thậm chí thi thoảng toát ra vẻ tươi cười tự tin. trong vô tình sinh ra lực hấp dẫn rất lớn vói người khác phái.
Nhưng thời gian gần nhau ngắn ngủn, chi là làm cho Nam Cung Hạm đối với hắn hám mộ. có chút hào cám, còn chua nói tới yêu thích, nhưng nếu thời gian ớ gần nhau tiếp tục kéo đài. ai cũng nói không chinh xác được nữa.
- Ha ha! Dương mỗ cũng không tính toán ròi nơi này.
Dương Phàm nhẹ nhàng cười.
- hay là ngài muốn trú lại Tiên Đạo Tông, làm Dược Sư khách liêu ờ nơi này?
Nam Cung Hạm sáng mắt lên.
Với V thuật của Dương Phàm vừa thi triển, chi cẩn nàng để nghị vói sư tôn sư tổ. đảm nhiệm một chức vị Dược Sư ớ trong tông môn. cũng rất dễ dàng.
Đang lúc hai người nói chuyện, bén ngoài truyền tới một thanh âm kiên nghị mà bi thương:
- Tạ Vũ đến đây chịu đòn nhận tội!
Thanh âm không lớn không nhỏ. nhưng cũng truyền khắp toàn bộ động phủ.
Chi thấy ngoài động phủ, một vị nam nhân tuấn mỹ mà không mất anh khí. quỳ ỡ trước động phủ không nhúc nhích.
- Tạ sưhuynh! Ngài như thế nào lại tới nơi này. vì sao thinh tội?
Nam Cung Hạm lập tức kinh hoảng không thôi.
Quy gối ngoài động phủ chính là Vương tử hoàn mv một trong bốn đại Kỳ tài bán tông, mà vô số nữ tu thâm mến hướng tới trong mộng.
Thậm chí từng có một đoạn thời gian, Ngay cà Nam Cung Hạm cũng có vài phẩn hướng tới Tạ Vũ. nhưng từ trước đến nay nàng luôn là người thực tế. nên thật lâu trước đây đã đoạn tuyệt ý niệm này.
- Chịu đòn nhặn tội?
Dương Phàm thật có hơi bất ngờ, mắt thấy Nam Cung Hạm đi tới hòi thăm Tạ Vũ. lại bị khi thể cường đại cuồn cuộn trên người hắn đánh vãng ra.
- Tạ mỗ vì để biểu đạt thành ý. cũng cầu mong được Dương đại ca lượng thứ, đặc biệt đến chịu đòn nhận tội.
Tạ Vũ lộ vẻ mặt kiên nghị, bộ dáng kiên nhẵn quyết không bó cuộc.
Dương đại ca?
Dương Phàm thoáng nao nao. có vẻ như người này còn lớn hơn mấy ruổi so với hắn, còn nữa với lòng dạ hẹp hòi của đối phương, sao có thê làm ra chuyện chịu đòn nhận tội khiến cho người ta cảm phục bực này?