Tiên Hồng Lộ

Chương 691 : Hấp thu Long Hồn!

Ngày đăng: 20:53 22/04/20


Mắt thấy Vạn Quy Khổn Tiên Trận kia không ngừng thu nhỏ lại. năng lực trói buộc gia tăng thật lớn. cơ hội đào thoát của Dương Phàm càng Ngày càng nhỏ.



Giờ này khắc này, Dương Phàm thậm chí có thể nhìn thấy mấy vạn gương mặt hung hồn lệ quỷ dữ tợn đáng sợ bên ngoài quầng sáng màu đen.



Trong con mắt của Độc Nhãn Quy Long Vương lóe lên quang diễm tối đen. trên người phóng xuất ra một cổ quỷ long khí cường đại, nhìn chẳm chẳm vào hắn như hổ rình mỗi.



Cho dù Dương Phàm dựa vào chân hỏa hoặc là pháp bào cường lực. có thể tạm thòi phá vỡ một lồ hổng của đại trận này, cũng tuyệt đối khó qua khòi cửa ái của hắn.



Nên biết rẳng Độc Nhãn Quy Long Vương này. chính là chân long từ thượng cồ biến thành, thực lực so với trinh độ Phủ chủ Huyết Linh Vương, đều phái thắng hơn một bậc.



Lục Hồn Tiên Tử lo lửng ớ một bên. trong đôi mắt sáng đầy vẻ tĩnh mịch, giờ khắc này dường như có chút đồng tình thương hại.



Tuy nhiên khi nàng nghĩ đến nam nhân trước mắt này, ỡ trong Dịch Quy Lâm đã chém giết hơn mười vạn đồng đạo. ý niệm chợt lóe trong đẩu này liền biến mất.



- Khặc khặc khặc... bắt giữ người này, lột da rút gân, chậm rãi tra tấn, báo thù cho đồng đạo đã chết đi!



Vô số quỷ vật ngoài trận pháp, giương nanh múa vuốt, quy khí ngút trời, các loại thanh âm xen lẫn cùng một chỗ. thực khiển cho người ta sởn tóc gáy.



"Phù!"



Dương Phàm hít sâu một hơi, trong mắt chợt sáng lên thẩn quang, trên người nổi lên vầng hào quang màu xanh biếc cao cả trượng, khiến cho quỷ vụ ớ bốn phía cùng tất cả công kích của quy đạo hóa thành làn khói mờ.



Độc Nhãn Quy Long Vương biến sắc, âm thẩm vận chuyển lực Thần Hư cùng quỷ long khí cường đại.



- Hắn sắp phán kích rồi...



Lục Hôn Tiên Tử và đám Quy Vương, gần nhưđẻu ngừng lại hô hấp.



Bên ngoài trận pháp, mấy vạn quỷ vật đểu nhìn chằm chẳm vào Dương Phàm, giờ khắc này cả khu vực im lặng một cách đáng sợ.



Đột nhiên, chi thấy Dương Phàm phất tay một cái, ngưng tụ ra một đám nhỏ Thái Hư Thiên Hóa.



Đám ngọn lửa lốm đốm vàng đó. mới vừa lóe lên đi ra, liền làm cho đám quỷ vật tại trường, đêu không tự chủ được rùng mình run bân bật.



- Ngọn lửa này thật đáng sợ. chí viêm chí cương, dường nhưđến từ vầng mặt trời viễn cổ trên bầu trời kia, hoàn toàn khắc chế quỷ đạo chúng ta...



Độc Nhãn Quy Long Vương cả kinh, không ngờ chi trong nháy mắt, nhìn ra vài phần lai lịch của Thái Hư Thiên Hòa.



Dương Phàm bay nhanh đi tới trước quầng sáng màu đen bán trong suốt, "phốc" một tiếng, Thái Hư Thiên Hòa đánh trúng kết giới cường đại ở lóp bên ngoài trận pháp.



Đó là tầng phòng ngự cường đại lấy cái giá phải trả bẳng hy sinh mấy vạn quỷ vật hình thành.



Giờ phút này, cũng có mấy trăm Quy Vương bậc cao và mấy vạn quỷ binh quỷ tướng cùng dùng toàn lực khổng chế.



"Vù!"



Thái Hư Thiên Hóa mới vừa chạm đến quảng sáng màu đen kia, liền nổi lên một mảng khói đen đáng sợ.



Quảng sáng chắc chắn không thể phá kia, không ngờ nin rẩy nhè nhẹ. tạo nên tầng tầng gợn sóng, hào quang ảm đạm xuống, trờ nên càng thêm mỏng manh.



Dưới hai thứ này tương giao sinh ra biến hóa. khiến mọi quy vật tại trường, đểu suy sụp thần kinh xuống tới cực điểm.



- Ha ha ha... Vạn Quỷ Khốn Tiên Trận này đã tiến thêm một bước thu nhỏ. lực phòng ngự và lực trói buộc cường đại hơn gấp mấy lân so với vừa rồi. Nếu ngươi là nhân vật cấp Vương hầu. còn có cơ hội đột phá khói nó!



Độc Nhãn Quỳ Long Vương ngửa mặt lên trời cười dài nói.



- Quả nhiên...



Dương Phàm đương nhiên biết tầng phòng hộ kia đã trờ nên mạnh hơn gấp mấy lần.



"Nếu tiếp tục xu thế này. ta hao hết tất cà Thái Hư Thiên Hòa. mới có thể phá vỡ một cái lỗ hổng." Nhìn quầng sáng màu đen kia dẩn dẩn àm đạm, Dương Phàm thầm nghĩ trong lòng.



"Ầm!"



Độc Nhãn Quỷ Long vung trảo đánh rạ một cổ quỷ long khí hùng hậu rót vào bộ vị dẩn dần ảm đạm kia, lập tức giúp nó khôi phục bình thường.



Sắc mặt Dương Phàm có vẻ âm trầm, đột nhiên phất tay một cái. trước người xuất hiện một mặt cổ kính ảm đạm.



Đây là pháp bào gì?



Còn không chờ đám quỷ vật thấy rõ ràng, cổ kính kia bồng nhiên nớ rộ ra tinh quang màu trắng, một chùm tia sáng hủy diệt oanh kích tới. "phốc" một tiếng, đánh trúng vị trí mới vừa bị Thái Hư Thiên Hỏa công kích.



"Rắc!"



Quầng sáng màu đen kia chấn động mạnh, khòng ngờ bị xé mớ một khe nứt. đồng thời hiện ra một vết rạn hình vòng tròn.



Độc Nhãn Quỳ Long Vương kinh hãi, vội vàng rót quỷ lực mênh mông vào chỗ vết nứt.



- Ha ha! Chậm rồi!



Truyền đến tiếng cười khẽ của Dương Phàm, một ngọn lửa lốm đốm vàng quanh quần trên tay hắn, "ầm" một tiếng, đánh trúng chỗ rạn nứt kia, lập tức xé mờ một cái lỗ thủng.



Đám người Lục Hồn Tiên Tử thẩm nghĩ không xong, sắp để hắn chạy thoát rồi.



- Đừng mơ tướng!



Độc Nhãn Quy Long vương canh giữ ớ trước chỗ lỗ thủng, như thế nào để Dương Phàm thông qua.



Chi thấy trên long tráo đen sì của hắn nổi lên một cổ Long Viêm tối đen như mực. nhung lại ẩn chứa lực cực nóng đáng sợ.



"Ầm!"



Thái Hư Thiên Hóa cùng Long Viêm đen như mực cổ quái kia giao kích cùng một chỗ. bới vì Thái Hư Thiên Hóa phá vỡ trận pháp, đã tiêu hao hết bảy tám phần, lập tức bị Long Viêm ngăn trờ thôn tính mất tiêu.



Độc Nhãn Quy Long Vương lộ vẻ mặt tươi cười của người thắng, chi cần hắn có thể ngăn chặn Thái Hư Thiên Hòa của Dương Phàm, ớ dưới chủ trì của hắn, mấy vạn quy vật khác muốn chữa trị lỗ thủng này. chăng qua cũng chi trong chốc lát.



Nhưng mà Ngay tại khoárứi khắc đó. đột nhiên phát sinh dị biến.



Dương Phàm duỗi ra một bàn tay khác, hiện lên một đoàn quang diễm màu xanh lục mờ ảo. truyền đến một luồng khí tức sinh mệnh cường đại.



Quang diễm này vừa ra, đám quỳ vật càng thêm nin rẩy không yên, phát ra từ linh hồn.



- Đây là chân hóa gì?



Đám người Lục Hôn Tiên Tử đêu sửng sốt, không nghĩ tới Dương Phàm còn có ngọn lửa thứ hai cường đại như thế. mà còn sử dụng sau Thái Hư Thiên Hóa.



"Vù!"



Chi thấy quang diễm màu xanh lục mờ ảo kia, ngay lúc tiếp xúc với màn qui" vụ ớ bổn phía, liền nớ rộ ra một vầng hào quang màu trắng chói mắt.



"Phù phù!"



Chi trong phút chốc, màn quỷ vụ trong cả khu vực trổng rỗng tan rã, xuất hiện một vùng chân không.



Trông thấy tình cảnh như thế, khiển mấy vạn quy vật ngâv ra như phồng.



Ngay cà Dương Phàm thân là chủ nhân của quang diễm này cũng cực kỳ bất ngờ.



Khai Quang Tịnh Thế Diễm khắc chế đổi với vật chết qưv đạo. không ngờ còn cường đại hơn gấp mấy lân so với Thái Hư Thiên Hỏa.



- Phá cho ta!



Dương Phàm vô cùng mừng rỡ, chi cảm thấy tương lai sáng rực.



Khai Quang Tịnh Thế Diễm hóa thành một vầng hào quang màu trắng thẩn bí, chạm đến lỗ thùng sắp khép lại kia.



Thoáng chốc, quầng sáng màu đen vô cùng kiên cố kia. như băng tuyết dưới ánh mặt trời, nhanh chóng hòa tan, xé mờ một chỗ hồng thật lớn. đường kinh cả trượng.



Từng bước bước ra Vạn Quy Khốn Tiên Trận.



Giờ khắc này. Dương Phàm càng cảm nhận được pháp lực tăng trướng.



Mà Độc Nhăn Quy Long Vương, vẻ tươi cười trên mặt cứng ngắc, vừa mới trong kinh ngạc lại hoảng hổt.



"Phù!"



Hắn vừa mới hoàng hốt. ánh mắt liền nhìn thấy Khai Quang Tịnh Thế Diễm đánh thẳng tới trước mặt.



Dọa cho hắn toát ra một thân mỗ hôi lạnh, vội vàng bật lui về phía sau. đồng thời lấy Long Viêm đen như mực kia kia ngăn càn.



Nhưng mà, Long Viêm của Độc Nhãn Quy Long Vương ớ dưới một mảng lớn hào quang màu trắng kia. nhưđóa hoa héo rũ.



Thậm chí. hắn cảm giác được Long Hồn lục cùng Long nguyên trong cơ thể trôi đi.



"Phù!"



Hắn vừa định chạy trốn, bên hông Dương Phàm bay ra một bóng đen. cuốn lấy hai chân của hắn.



- A...



Thân mình Độc Nhãn Quy Long Vương tê rẩn, chờ hắn kịp phản ứng lại, đã bị Hấp Huyết Hắc Long Tiên trói gô lại.



Đương nhiên vói thực lực của hắn, hoàn toàn có năng lực giãy thoát long tiên này.



Nhưng vào lúc này. từ cái nhẫn trên ngón tay trái Dương Phàm, lóe ra vầng hào quang bảv màu lốm đốm, khiến pháp lực của hắn đọng cứng lại không đến thòi gian nửa hơi thớ.



Nhân cơ hội này, Hấp Huyết Hắc Long Tiên càng trói chặt hắn.



Dương Phàm ngưng tụ Khai Quang Tịnh Thế Diễm tung một quyển, hung hăng đánh thủng ngực hắn.



Thản thể hắn cứng đờ. nguyên khi tinh phách long hồn trong cơ thể xói mòn một lượng lớn. liền rất nhanh héo rũ.



- Mau cứu Quy Long Vương đại nhản!



Lúc này, đám quỷ binh quy tướng chủ trì trận pháp, mới hoảng hốt chạy tới.



Dương Phàm cười lạnh một tiếng, một tay nắm cổ chế trụ Độc Nhãn Quy Long Vương, bàn tay kia xò xuyên, qua trong ngực hắn, hai người dính chặt vào nhau.



Mà Hấp Huy á Hắc Long Tiên kia phần phật một cái, nhưng lại trói chặt hai người cùng một chỗ.



Đương nhiên, thuộc tính ma túy hấp huyết của long tiên này chi nhẳm vào Độc Nhãn Quy Long Vương.



- A...



Đám người Lục Hồn Tiên Tử, chân tay luống cuống, không dám tùy tiện công kích.



Khi Khai Quang Tịnh Thế Diễm, dung nhập trong cơ thể Độc Nhãn Quy Long Vương, thản thể quỷ hồn của hắn đã héo rũ, rất nhanh bị Dương Phàm cùng Hắp Huyết Hắc Long Tiên liên thủ phong ấn pháp lực.



Kế tiếp, Hấp Huyết Hắc Long Tiên điên cuồng hấp thu, hung phấn nói:



- Đây... đây lại là long hồn. còn có long khí!



Dương Phàm thu lại Khai Quang Tịnh Thế Diễm, để Hắp Huyết Hắc Long Tiên tận tình hấp thu long hồn lực.



Độc Nhãn Quy Long Vương là hồn phách chán long thượng cồ biến thành, thuộc loại long quỷ đạo, không có long huyết, nhưng là hồn của chán long, lại bị Hấp Huyết Hắc Long Tiên hấp thu.



Không đến một khắc, thân thề của Độc Nhãn Quy Long Vương hóa thành một đổng bột phấn màu đen.



Quy vật ờ bốn phía đều ngây ra như phồng, chân tay luống cuống, trơ mắt nhìn Độc Nhãn Quy Long Vương bị cây hắc tiên quy dị kia từng chút một cắn nuốt.



"Xoạt! Xoạt! Xoạt!..."



Thản hình Hắp Huyà Hắc Long Tiên tăng vọt tới mấy chục trượng, hóa thành một con hắc long trông rất sống động, quay chung quanh Dương Phàm, thậm chí kèm theo từng tràng tiếng long ngâm và long uy.



Giờ phút này bất kể theo ngoại hình, hay là khí tức uy thế, Hấp Huyết Hắc Long Tiên cùng thượng cổ chân long, có vài phần tương tự.



Có điểu bất đồng chính là, Hấp Huyết Hắc Long Tiên này càng quy dị càng lộ ra một loại tính cách lưu manh.



Đám quỷ vật ờ bốn phia đểu thẩn phục dưới long uy của Hấp Huyết Hắc Long Tiên, cà người nan bẳn bật.



- ít khoe khoang đi! Trờ về tiêu hóa một chút!



Dương Phàm vẫy tay một cái. thu hỗi cây long tiên, ném vào Tiên Hồng Không Gian.



Tiép theo sau, hắn đảo ánh mắt lạnh lùng nhìn đám quỷ binh quy tướng.



- Đại nhân tha mạng!



Đám Lục Hồn Tiên Tử có được trí tuệ cao. đêu đông loạt quỳ trên mặt đất cầu xin tha



thứ.



- Ngươi lưu lại, những người khác toàn bộ đi đi!



Dương Phàm dừng ánh mắt trên gương mặt xinh đẹp tái nhợt của Lục Hồn Tiên Tử, còn các quy vật khác như được đại xá, bó chạy tứ tán.



- Khôngbiết đại nhản có gì phán phó!



Lục Hôn Tiên Tử thấp thỏm lo âu nói.



- Giúp Dương mỗ dẫn đường, dẫn ta tiến vào chỗ sâu nhắt trong Dịch Quỷ Lâm này.



Dương Phàm dường như không có gì quan trọng, nói.



- Ngài... Ngài là muốn đi tới đầm lầv nguyền rùa. nơi Quỷ Vương Tông chủ đòi trước ngã xuống?



Lục Hồn Tiên Tử quá sợ hãi.



- Đúng! Chính là nơi đó!



Trong mắt Dương Phàm sáng ngời thản quang.



- Nơi đó là cấm địa, một khi tiến vào trong đó. chi còn có đường chết!



Lục Hồn Tiên Tử mặt hoa thất sắc cổ nói với Dương Phàm.



- Dương mỗ chết đi, không phái đúng như các ngươi mong muốn sao?



Dương Phàm như có thảm ý liếc mắt nhìn nàng một cái.



Lục Hồn Tiên Tử phát lạnh toàn thân, đột nhiên sinh ra một loại cảm giác hoàn toàn bị nhìn thấu.



- Nếu không dẫn đường, chẳng những ngươi phải chết. Dương mỗ còn có thể tinh lọc hết sạch tất cả quy vật trong khu vực Tây Quỷ Lâm này.



Dương Phàm nói với giọng điệu dân dân tăng mạnh thêm.



- Tuyệt đối khỏngthể!



Lục Hồn Tiên Tử cắn chặt hàm răng trắng tinh, rốt cục nói:



- Tiêu nữ sẽ dẫn đường cho ngài!



- Chậm đã!



Dương Phàm bất thình lình kêu nàng.



- Cấm địa Dịch Quỷ Lâm, Ngay cả cường già cấp Phủ chủ đều ngã xuống trong đó, Dương mỗ cũng sẽ không qua loa!



- Ý của ngài là?



Lục Hồn Tiên Tử sắc mặt tái nhợt, điềm đạm đáng yêu hỏi.



Sau một lát. Dương Phàm ỡ trên người Lục Hồn Tiên Tử không hề chống cự. đánh hạ dấu vết linh hồn chủ tớ.



- Chủ nhản! Ta dẫn đường cho ngài!



Lục Hồn Tiên Tử lộ thần sắc phúc tạp liếc mắt nhìn nam nhản này một cái.



Cứ như vậy, Lục Hồn Tiên Tử trên danh nghĩa trờ thành nữ hầu quỷ đạo thứ nhất của Dương Phàm.



Mà kế tiếp. Dương Phàm sẽ tiến vào quy cành tử vong chân chính của cấm địa Dịch Quy Lâm. ngay cả Phủ chú tiến vào đêu đã ngã xuống.



Dưới sự dẫn đường của Lục Hồn Tiên Tử, Dương Phàm bớt đi một đoạn đường vòng, cũng đi vòng qua không ít cấm địa, băng tốc độ nhanh nhất đi về phía sâu trong Dịch Quy Lâm.



Lục Hồn Tiên Tử nói với Dương Phàm:



- Chủ nhân. Dịch Quy Lâm chia làm ba khu vực lớn. Một cái là Quy Lâm Ngoại Vi, hội tụ một ít cô hồn dã quy không có bán lĩnh gì. Thứ hai là Độc òn Tử Địa. chia làm bốn khu vực Đông Quy Lâm. Tâv Quỷ Lâm... đêu có Quy Vương cường đại thống trị. Độc ôn Tử Địa nẳm trong nội bộ quy lâm. gần như ngăn cách với bên ngoài, ỡ một trình độ nhất định bị ảnh hường lực nguyền rủa trước khi chết của Quy Vương Tông chủ đời trước...



- Chờ một chút, lực nguyển nia theo như lời ngươi rốt cục là thứ như thế nào?



Dương Phàm cắt ngang Lục Hồn Tiên Tử tự thuật.



- Cái gọi là lực nguyển nia là một loại cấm thuật thẩn bí của Quy Vương Tông bí mật truyền thừa, quy dị bá đạo, khó lòng phòng bị, kHuyết điêm là cái giá phải trả đê thi thuật rất lớn. Một vạn năm trước. Quy Vương Tông chủ đời trước cùng Yêu Long Hoàng ờ nơi đây tiến hành sinh tử quyết chiến, đó là một trận đại chiến có một không hai, không ai nhìn đến quá trình. Chi biết là, cuối cùng Yêu Long Hoàng lấy được thắng lợi, nhưng Quy Vương Tông chủ trước khi chết dùng cái giá tiêu hao quỷ đạo pháp lực một đời cùng thiêu đốt sinh mệnh linh hồn, thi triển nguyền nia đáng sợ ớ nơi đây. Nghe nói, lúc ấy Ngay cả Yêu Long Hoàng đêu bị nguyền rùa quấn thân, sau khi trờ về Vạn Yêu Điện điêu dưỡng một ngàn năm cùng không hoàn toàn thoát khói thống khổ do nguyển rùa mang tới...



Lục Hồn Tiên Tử giải thích.



- Như vậy. nội dung cụ thể của nguyền rùa này là cái gì?



Dương Phàm đối với loại pháp thuật quỷ dị như nguyên rùa này cám thấy rất xa lạ, tối thiêu ớ những nơi như Bắc Tản cho tới bâ giờ chua từng nghe nói qua.



- Trừ Yêu Long Hoàng, không có người thứ hai biết được nội dung Quỷ Vương Tông chủ đời trước nguyển rùa. Nhưng là nơi hắn táng thân, hồn phách cùng Thông Thiên quy lực cũng không chân chính tan biến, hình thành một vùng "Đảm lầv nguyên rùa". Phàm là sinh linh đi vào đầm lầy này đểu sẽ bị nguyền rùa quẩn thản, chi có trở thành quy vật. ỡ trong khu vực Dịch Quỷ Lâm mới có thê kéo dài hơi tàn. Nếu như ròi Dịch Quy Lâm. sẽ bị độc ôn bệnh dịch quấn thân, cuối cùng chết đi trong thống khổ vô tận.



- Nói như vậy, lời đồn năm đó có vị vêu tộc Phủ chủ từ Dịch Quy Lâm chạy ra, cuối cùng chết trong vòng mười năm cũng không phải là lời đôn nhám, mà là bới vì trúng lực nguyển rùa của "Đầm lầy nguyền rủa" này?



Tâm thần Dương Phàm chấn động, đối với địa phương minh sắp tới có một hiểu biết nhất định.



- Theo thòi gian trôi qua, lực nguyền rùa của Quy Vương càng ngày càng mạnh, cùng dân dân ảnh hướng đến toàn bộ Dịch Quy Lâm. Yêu tu và nhản loại binh thường cho dù không tiến vào Đầm lầy nguyển rùa này, tiến vào Độc òn Tử Địa trong Dịch Quy Lâm cũng sẽ bị nguyên nia ảnh hướng, bị nhiễm độc ôn bệnh dịch. Một khi ròi khói quỷ lâm. không quá mấy ngày sẽ thống khổ mà chết đi.



Lục Hồn Tiên Tử nói tới đây. ngầm quan sát Dương Phàm vài lẩn.



- Nói như vậy. Dương mỗ cũng trúng nguyền nia?



Dương Phàm đùa cợt nói.



Thán là một vị Dược sư cao minh, hắn đương nhiên rõ ràng trạng huống thân thể của mình, không có khả năng bị nguyển rùa quấn thân.



- Chủ nhân phập lực cao cường, lực nguyền nia của khu vực Độc ôn Tử Địa vếu kém, ảnh hướng không đến ngài.



Lục Hồn Tiên Tử nói đến chỗ này, trong lòng cũng thẳm tắc lưỡi.



Theo nàng biết, muốn ngăn cản lực nguyển nia của Độc òn Tử Địa. ít nhất cẩn đạt tới trinh tự Hóa Thần đại tu sĩ.



Cho dù là Hóa Thẩn đại tu sĩ. ớ đây thòi gian quá dài cũng sẽ bị nguyền rùa quấn thân.



Nàng cũng kokhônbià, Dương Phàm căn bản không phái vấn đề bị ánh hưởng hay không, mà là trực tiếp miễn dịch nguyên rùa cùng độc ôn trình độ này.



Lại đi sâu về phía trước mấy Ngày, cấp bậc quy vật gặp phải cũng trờ nên khá cao. cồ tử khí cùng độc ôn tản mát khắp hư khôngbắt đầu ăn mòn thản thẻ Dương Phàm.



Vô hình trung hắn cảm ứng được cỗ lực nguyền rủa không thể nắm lấy kia. cùng loại nhưg lực lượng tinh thẩn, cũng ẩn chứa một loại âm tà lực khó thể lý giải, quanh quẩn nơi này. ngàn vạn năm không tiêu tan càng tích càng dày đặc.



Thản thể Dương Phàm hơi có chút không khòe. bên ngoài thân tự nhiên vây quanh một tầng quang lưu màu lục nhạt, bài trừ độc ôn trải rộng bốn phía.



Nhưng cái loại nguyển rùa trong vỏ hình không thể nắm lấy này lại là vô hình, Dương Phàm chi có thê lấy sinh mệnh lực cường đại của bán thân cùng thân thê Thánh Nông đê chống cự lại.



Hai người bay đến một nơi. phía trước truyền đển một cồ quỷ khí kinh thiên, cũng truyền đến một tràng tiếng kêu quái dị:



- Khặc khặc khặc... Khí tức tu sĩ nhản loại...



- Dừng tay.



Lục Hồn Tiên Tử còn không kịp ngăn cản, một tên Quy Vương mắt đó toàn thân tối đen



trống rỗng xuất hiện bên cạnh Dương Phàm, một cái quỷ tráo trắng ớn chụp vào Dương Phàm.



Tốc độ thật nhanh.



Người bén ngoài căn bản không thấy rõ Quỷ Vương mắt đó này là như thế nào tới gần người.



Ba~~



Quy tráo kia lập tức đánh trúng Dương Phàm, thản hình hắn ớ trong hư không ổn vững như Thái Sơn, không ngờ không một tia thương tôn.



Ngược lại là Quy Vương mắt đó kia, sau khi quỷ trảo chạm vào thản thể Dương Phàm, bốc lên một làn khói nhẹ.



- A...



Quy Vương mắt đó hét lẻn một tiếng, tâm thản run rẩy, thẩm nghĩ không ồn.



Còn không chờ hắn chạy trốn, trên người Dương Phàm dâng lên một đám xúc tu màu lục nhạt quấn quanh hắn tầng tầng lóp lớp.



Quy Vương mắt đò liên tục kêu thám thiết, toàn bộ thản thể bị khói nhẹ bốc lên bao phủ, chi vài hô hấp liền tan rã.



Khi Dương Phàm động thủ. Lục Hồn Tiên Tử liền âm thầm thớ dài. biết Quy Vương mắt đò này tất nhiên không có cơ hội sống sót.



Quy Vương cấp bậc Hóa Thẩn đại quỷ tu ớ trước mặt Dương Phàm căn bản không chổng đỡ được một hai chiêu.



Ngay cả nhân vật thực lực nhưĐộc Nhãn Quỵ Long Vương đểu bị Dương Phàm sống sờ sờ rút sạch Long hồn, Long khí càng không nói đến Quy Vương khác.



Dọc theo đường đi, Dương Phàm bình thường không trêu chọc quy vật. nhung nếu có kẻ khỏngbiết tốt xấu, sẽ dùng thủ đoạn lôi đinh chém giết, không chút lưu tình.



Mỗi khi có quy vật xuất hiện. Lục Hồn Tiên Tử đểu âm thẩm mặc niệm.



Có vài lần gặp phải đồng đạo quen biết. Lục Hồn Tiên Tử còn không kịp giải thích, Dương Phàm cũng đã "Tinh lọc xong".



Có thể nói, Dương Phàm ớ trong Dịch Quy Lâm gặp thẩn giết thần, gặp quỷ diệt quy. không gì cản nổi.



Bới vì khắc chế về công pháp, cho dù là Quy Vương cảnh giới Thẩn Hư đích thán tới, Dương Phàm đều không chút sợ hãi.



Càng khó tin chính là, Dương Phàm dọc theo đường đi không ngừng diệt sát quy vật, khí mạch kéo dài đáng sợ. pháp lực vĩnh viễn không cạn, chăng những không thấy kiệt lục ngược lại càng Ngày càng tinh thẩn phấn chấn, càng đánh càng mạnh.



Vào lúc diệt sát quỷ vật, Lục Hồn Tiên Tử có thể cảm nhận được hưng phấn trong mắt Dương Phàm.



... Đây hoàn toàn là một tên thị sát cuồng biến thái.



Lúc mới đẩu Lục Hồn Tiên Tử kinh hãi run sợ. nhưng theo sau cũng chết lặng.



Nàng cũng kỳ quái phát hiện, mặc dù Dương Phàm đang không ngừng diệt sát quy vật, nhưng trên người không có sát khí chán chính.



Nhưng cái loại cảm xúc hung phấn siêng năng, coi đây là việc vui khiến nàng thân là nguời hầu lại ngổn ngang trăm mối không thể nào hiểu nổi.



Lại đi về trước mười mấy vạn dặm, cũng không biết diệt sát bao nhiêu quỷ vật. Dương Phàm giết đến tay đêu tê, trong mắt ngẫu nhiên còn thoáng hiện một tia hưng phấn cùng ý mừng.



Nhưng vào lúc này. thẩn sắc Dương Phàm đột nhiên biến đổỊ Hoán Thiên Nha rung động không hiểu.



Một cỗ tử khí to lớn đáng sợ khiến quỷ thân kinh sợ từ một vùng tối đen phía trước vọt



tới.



Lúc này, cỗ lực lượng vô hình không thể nắm lấy tồn tại trong hư không kia không nhìn pháp lực thủ hộ, rót vào trong cơ thể Dương Phàm.



Toàn thán Dương Phàm phát lạnh như lọt vào hố băng, thán thể Thánh Nông vạn độc bất xâm vào lúc này tự nhiên sinh ra sức phản kháng, hóa giải cỗ nguyền rùa không thê chạm đến này.



Lục Hồn Tiên Tử ớ bén cạnh Dương Phàm sắc mặt tái nhợt, thân thể mềm mại phát nin.



Cỗ tử khí to lớn kinh khủng kia ẩn chua vô số cảm xúc mặt trái, liên kết với quỷ lực vùng thiên địa này. cũng hình thành một loại lực lượng quy dị khiến tâm thân run rẩy.



- Chủ... Chủ nhân. Phía trước chính là Đẩm lầy nguyển nia, càng là cấm địa của Dịch Quy Lâm. Ngay cả Quy Vương tu vi cường đại cũng không dám xông vào.



Sắc mặt Lục Hồn Tiên Tử trắng bệch, có chút nói năng lộn xộn.



- Nếu xông vào. sẽ có hậu quả đáng sợ gì?



Dương Phàm lạnh nhạt nói.



- Tuy rằng thân thể quỷ hổn chúng ta đối với lực lượng độc ôn này trời sinh có được lực miễn dịch cường đại, nhưng lực nguyẻn nia này không phải tâm thường, nếu đi vào cùng chi có thể trọn đời ỡ lại bên trong. Một khi rời Đầm lầy nguyền rùa, bị nguyển rùa quấn thản không làu sau sẽ chết đi.



Lục Hồn Tiên Tử lòng còn sợ hãi. vé đáng thương nói.



- Vậy được rồi. ngươi ở lại chỗ này chờ. ta vào xem.



Dương Phàm dựa theo cảm ứng đến từ Hoán Thiên Nha, ánh mắt nhìn về phía khu vực một mánh tối đen phía trước.



Hắn chậm rãi đi về phía trước, mỗi lần bước một bước, lực nguyền rủa trong hư không đều sẽ cường đại âm độc thêm một phần.



Chi vẻn vẹn là độc ôn bệnh dịch bao phủ bốn phái này có thể khiến cấp bậc Hóa Thần bình thường tử vong trong giây lát.



Bệnh dịch quấn thản, nguyền rùa gia thân.



Dương Phàm dựa vào thản thể Thánh Nông của mình miễn dịch bệnh dịch, hóa giải lực lượng nguyền nia.



Rốt cục, khi hắn đi đến một nơi. Hoán Thiên Nha nhanh chóng nhảv lên.



Dương Phàm bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ hàn ý nguy cơ, thản thể lại sinh ra cảm giác không khỏe.



Đồng thòi lực lượng nguyển nia không thể chạm đến kia xâm nhập vào trong cơ thể Dương Phàm.



Trên trán hắn đổ mỗ hôi lạnh, thán hình nhoáng lẻn một cái, nhin xuống phía dưới, phát hiện dưới chân là một vùng đầm lầv tối đen như mực, phóng ra tử khí khiến linh hồn run rẩy.



- Khặc khặc khặc... Đã lâu không gặp tu sĩ nhân loại xông vào.



Trong khu vực tối đen này. cảm quan của Dương Phàm bị hạn chế rất lớn. chi có thể nghe được thanh âm quỷ vật nắp trong chỗ tối.



Lúc này. lực nguyển rùa vô cùng vô tận kia lấy xu thể không thể ngăn cản giẳng co ỡ nơi sâu trong cơ thể Dương Phàm. Càng đáng sợ chính là. cỗ lực lượng này còn ăn mòn linh hồn.



Sinh cơ dồi dào vô tận trong cơ thể Dương Phàm lập tức cùng cồ lực lượng này quấn vào cùng một chỗ.



- Máu thịt nhản loại thật tươi mói...



Lại một cỗ quỷ lực cường đại bức tới, Dương Phàm phát hiện quỷ vật bốn phía nơi này cấp bậc đểu cực cao. ít nhất là cấp Thòng Huyền, cấp bậc Hóa Thẩn đại quỷ tu cũng không phải số ít.



Phốc... Xuy~



Một khuôn mặt trắng ớn xuất hiện ớ trước mặt Dương Phàm, nhe răng nanh cắn vào cổ hắn.



Đổi với quy vật đánh lén như chóp, Dương Phàm luôn luôn không trốn tránh. Hắn cười lạnh một tiếng, một tay nắm lấy cổ tên Quy Vương cấp Hóa Thẩn đại quy tu này. một tấm lưới ánh sáng lục nhạt bao phủ.



Lập tức, một tiếng kêu thẻ lương thám thiết vang vọng nơi Đầm lầy nguyển rùa.



Chợt lại có mười mấy tên Quy Vương đánh tới.



Dương Phàm hoàn toàn không nẻ, ai đến cũng không cự tuyệt, lần lượt tinh lọc, phập lực lại tăng trướng rõ ràng.



Không bao lâu, Quy Vương bậc cao xung quanh bị tiêu diệt không còn. hoặc là đã chạy trốn chết.



Lúc này. lục nguyển nia đến từ sâu trong đầm lầy tối đen đã lan tràn toàn thân Dương Phàm, Ngay cả Hỏn Căn đêu đã bị ăn mòn, chi còn lại hai cái Hoán Thiên Nha còn có thê miễn cưỡng chống cự.



Thân thể truyền đến một cảm giác không khỏe rất nhỏ.



- Nếu hiện tại lui lại, với y thuật của ta hoàn toàn có thể hóa giải nguyền nia này. toàn thản trờ ra...



Dương Phàm lộ vẻ chần chờ, trong lòng đang đấu tranh tư tường.



Hoán Thiên Nha thòng hiểu thiên cơ. cảm ứng nói cho hắn đây là một lần kỳ ngộ. một lẩn chuyển biến to lớn.



Nhưng nếu xâm nhập trong đó. kỳ ngộ cùng phiêu lưu có tỷ lệ thuận.



Nguy hiểm không biết khác trước tiên không đề cập đến, chi vẻn vẹn lực nguyền rùa này, nếu tiếp tục xâm nhập, ớ lại thời gian dài đêu sẽ hình thành uy hiêp đối với Dương Phàm.



Hô—~



Thật lâu sau. Dương Phàm hít sâu một hơi. ánh mắt kiên định:



- Nếu đã đến đây. há có thể thấy khó mà lui. Nếu Ngay cả một cửa này đểu không thể vượt qua. nào có tư cách vấn đinh Thông Thiên tam giai, thậm chí là Chứng Quà Kỳ...



- Nếu đã đến đây. há có thể thấy khó mà lui. Nếu Ngay cả một cửa này đểu không thể vượt qua. nào có tu cách vấn đinh Thông Thiên tam giai, thậm chí là Chứng Quá Kỳ...



Dương Phàm sau khi làm ra quyết định, tâm tình đột nhiên sinh ra chuyển biến tinh tế.



Chậm rãi đi về phía trước.



Nhưng mà hắn vừa mới bước ra một bước, một bàn tay khổng lồ trắng ớn "Hô... lạp" một tiếng từ trong Đầm lầy nguyển nia vươn ra, nắm lấy cả người hắn.



Cái gì?



Con ngươi Dương Phàm co rụt lại. hô hấp thoáng ngừng, sinh khi toàn thản bị áp chế. bàn tay khổng lồ trắng ớn kia kéo hắn vào trong đầm lầy tối đen.



Một cỗ hàn khí âm trầm lạnh đến xương khiến hắn sờn tóc gáy, chìm vào trong hiểm cảnh khôngbiết.



Từ sau khi tiến vào Dịch Quỷ Lâm. cảm quan của Dương Phàm bị hạn chế rất lớn.



Sau khi tới Đầm lầy nguyền rùa này, cảm quan thậm chí bị hạn chế tới cực hạn, không thể có được cái loại bán lĩnh không gì khôngbiết không gì không thể.



Bới vì Dịch Quy Lâm này cơ hỗ ngăn cách lực lượng sinh mệnh tuyệt đổi, trừ bó những quy vật này không có sinh linh tôn tại.



Công pháp của Dương Phàm khắc chế những quỷ vật này, ngược lại Dịch Quy Lâm này đặc biệt là Đầm lầv nguyền rùa cũng áp chế hắn rất mạnh.



Chìm vào trong Đầm lầy nguyền nia, trong tẩm nhìn của Dương Phàm như trước là một mảnh tối đen. thẩn thức bắt giữ đến một bàn tay xương trắng khổng lồ nắm lấy hắn.



Bàn tay xương trắng khổng lồ kia không ngờ dài đến mấy chục trượng, nhìn lực lượng sét đánh vừa rồi có thê một chưởng chụp nát một ngọn núi nhỏ.



- Tử khí thật cường đại...



Dương Phàm khó có thể giãy khòi bàn tay khổng lồ này. chi thấy nơi đây cỗ tủ khí âm lãnh to lớn nhưbiển, thảm hậu như vực sâu. vô cùng vô tận.



Tử khí cùng lực nguyển nia nơi này so với ngoài đầm lầy gấp mười gấp trăm có dư.



- Tiệp tục như vậy... sinh cơ trong cơ thể ta đều sẽ bị cướp đoạt, mà cỗ lực lượng nguyền rùa này giẳng co khắp toàn thân, cực kỳ không khóe, suy yếu rất lớn tinh thản trạng thái của ta...



Dương Phàm nôn nóng như lửa đổt.



Bàn tay xương trắng khổng lồ này không biết là vật gì không ngờ mạnh mẽ như vậy. hắn căn bản không thể giãy khỏi.



Hô... Bá~



Hắn ý đồ sai sử Hắp Huyết Hắc Long Tiên, nhung cây roi này sau khi hiện thản tại vực sâu nguyên rùa cũng run rẩy một hôi, trên bàn tay xương trắng thật lớn kia ngưng kết ra tử khí cùng lực nguyển rùa cường đại. nó căn bán không dám tới gần. Cho dù tới gần cũng không thể hấp thu tử khí.



Hấp Huyết Hắc Long Tiên chủ vếu là nhẳm vào sinh mệnh có huyết khi, đổi mặt vói loại vật chết tuyệt đối này. nó cũng bất lực. nin rẩy không ngừng thống khổ rên ri:



- Chủ nhân... cứu ta.



- Không tổt!



Dương Phàm biến sắc. vội vàng cho Hắp Huyết Hắc Long Tiên tiến vào Tiên Hồng Không Gian tĩnh dưỡng.



Nguyẻn lai lực nguyền nia nơi này không ngờ còn ảnh hướng đến Hắp Huyết Hắc Long Tiên thân thểbán sinh linh.



Không chi khắc chế công pháp của Dương Phàm, lại Ngay cả Hấp Huyết Hắc Long Tiên dĩ vãng mọi việc đêu thuận lợicũng bị khắc chế gắt gao.



Trên thực tế, lực nguyển rùa này chẳng những nhằm vào sinh linh, Ngay cả Pháp bảo đều không ngoại lệ. Đặc biệt là những Pháp bảo có linh tính.



Mà Tu Tiên giới này, phàm là Thông linh Pháp bảo ít nhiều đểu có vài phần linh tính.



- Địa phương thật đáng sợ, khó trách Ngay cả Phủ chủ đểu ngă xuống nơi đây.



Dương Phàm thầm hiểu sự đáng sợ của nơi đây. lập tức tinh táo lại. suy tư đối sách.



Hiện tại, khí lực và lực khỏi phục sinh cơ cường đại của hắn cho dù ớ trong Đầm lầv nguyền nia cùng có thể chống chọi được nửa canh giờ.



Nói cách khác, sau nửa canh giờ Dương Phàm sẽ có nguy hiểm về sinh mạng.



Nếu đổi là nhản vật cấp Phủ chủ bình thường, đừng nói là lâm vào đầm lầy tử vong này, cho dù tiến vào trong phạm vi sẽ trúng nguyền rủa thật sâu, khó thoát khòi cái chết. Lúc trước vị yêu tộc Phủ chủ chạy ra khòi Dịch Quỷ Lâm chính là loại kết cục này.



- Khặckhặckhặc...



Lúc này từ các nơi vực sâu nguyển nia lại có không ít nhản vật cấp Quy Vương bay tới, tới gần thân thể máu thịt của Dương Phàm.



Đám Quy Vương này tu vi ít nhất đều là Hóa Thần trung kỳ trớ lên, thực lực cực kỳ cường đại, có trí tuệ không hề tháp.



Phốc... Xuy~



Một bàn tay Quy Vương khò trắng chụp vào một vị trí lộ ra bên ngoài của Dương Phàm.



- Muốn chết!



Dương Phàm vận chuyển công pháp, một vùng ánh sáng Thánh liệu màu lục nhạt hóa thành xúc tu vô hình theo cánh tay Quy Vương kia quân quanh toàn thân hắn.



Ngay sau đó, toàn thản Quy Vương kia bốc lên một làn khói nhẹ nồng đậm, tan rã trong tiếng kêu gào thẻ thảm.



Dương Phàm cảm nhận được một cỗ pháp lực gia tăng nhỏ bé không rõ ràng.



Ầm... Ùù~



Chính khi Dương Phàm sử dụng Thánh Liệu thuật tiêu diệt Quy Vương này. cảm giác được bàn tay xương trắng khổng lồ nắm lấy minh chấn động mãnh liệt.



- Công pháp người này khắc chế quy đạo, khó trách dám tiến vào Dịch Quy Lâm. Lâm vào Đẩm lầv nguyển rùa thòi gian dài như vậy không ngờ không hóa thành lệ quý.



Bốn phía hội tụ không ít Quy Vương ngạc nhiên không thôi, đồng thòi âm thẳm thương lượng đối sách.



- Chúng ta không ngại dùng Pháp bảo cự ly xa công kích người này.



Lúc đám Quy Vương này thương nghị đối sách, căn bản không nhìn sự tồn tại của Dương Phàm.



Vút... Vù vù~



Bốn năm kiện quy khí đen thui oanh kích đến Dương Phàm.



Dương Phàm vội vàng ngưng kết ra tầng phòng ngự, đổng thời trên người bắn ra vài quang đoàn màu lục nhạt trong suốt.



Thình thịch... Thình thịch... Thình thịch...



Những quy khí này sau khi bị Thánh Liệu quang đoàn đánh trúng lập tức bốc khói nhẹ, chủ nhản của nó phát ra từng đợt tiếng kêu thảm thiết:



- Không tốt. nhanh chóng thu hỗi Pháp bảo.



Chi có hai tên Quy Vương phản ứng nhanh, thu hỗi Pháp bảo đã bị tiêu hủy hon phần nửa.



Mà mấy tên Quy Vương khác còn không kịp phản ứng lại. Pháp bảo vị tiêu hủv. mất liên hệ với chủ nhân.



Pháp bảo quỷ đạo tự nhiên là dùng qui" lực tử khí tinh thuần luyện chế thành, từ một trình độ nào đó mà nói chinh là một loại quỷ vật, chăng qua là hình thái không giống mà thôi.



Thấy tình hình đó. Dương Phàm thớ ra một hơi dài.



Những quy vật kia không gần người, dùng Pháp bào công kích cự ly xa, hắn vốn còn có chút lo lắng. Dù sao hắn bị bản tay xương trắng khổng lồ kia khống chế.



Hiện tại xem ra, Thánh Liệu thuật của hắn chẳng những hữu dụng đối với bản thản quỷ vật, Ngay cà Pháp bảo quy đạo cũng hữu dụng.



- Đáng giận... Chi bẳng chúng ta chi sợ còn không thương đến hắn, không bẳng triệu tập mấy trăm đồng đạo cùng tiến lên.



Đám Quỷ Vương này không khói thương lượng với nhau.



Dương Phàm nghe lời ấy không khỏi lo lắng. Quy vật nơi này đều là Hóa Thần trung kỳ trớ lên. giờ phút này hắn lại bị bản tay xương trắng khổng lồ không biết lai lịch bắt giữ, chi sợ không thê chịu đựng nhiêu cường giả như vậy oanh kích từ xa.



Mắt thấy những quỷ vật kia rời đi, Dương Phàm lo lắng trong lòng.



Giờ phút này thòi gian cấp bách, hắn phải nghĩ biện pháp thoát khói bàn tay xương trắng khổng lồ này.



- ỏ, đúng rồi...



Ánh mắt Dương Phàm sáng lên:



- Nếu bàn tay xương trắng khổng lồ này ờ Đầm lầy nguyền rùa. như vậy hơn phản nửa cũng thuộc dạng vật chết. Nếu Thánh Liệu thuật của ta có thê khắc chế quỷ vật bình thường, nhưvậy khôngbiết đối với nó có hiệu quả hay không?



Nghĩ đến đây, hắn miễn cưỡng triển khai thẩn thức, cẩn thận đánh giá bân tay xương khô khổng lồ bắt giữ mình.



Vật này không biết có lai lịch gì. dường như không có trí tuệ chân chính, có sinh linh xuất hiện sẽ tự động đi bắt lấy.



ở trong Đẩm lầy nguyền rủa, thẩn thức Dương Phàm vốn bị hạn chế. một khi thẩn thức kéo dài còn có thể bị lực nguyền nia đánh vào linh hồn.



- Vật này quả nhiên không có trí tuệ, hơn nữa chi là một bàn tay đơn đọc. làm việc dựa theo bản năng.



Nghĩ đến điểm này, trong lòng Dương Phàm hơi buông lòng, hít sâu một hơi Sinh Mệnh Lục Chủng đột nhiên co rút.



Ông—



Ngay sau đó, một dải sáng lục nhạt trong suốt sáng ngòi từ trên người hắn trừo ra, lập tức bao phủ bàn tay xương trắng khổng lồ kia.



Trên bàn tay xương trắng khổng lồ đột nhiên bốc lên một làn khó nhẹ rào rạt, bắt đẩu run lên kịch liệt.



- Ha ha... Thật sự có hiệu quả.



Dương Phàm mừng rỡ trong lòng. Trong quá trinh này không ngờ hắn còn cảm nhận được pháp lực tăng trường, hiệu quá gần như tương đương với mỗi thời mỗi khắc chém giết mấy ngàn quỷ vật.



Ằm ầm... Rầm rầm...



Bàn tay xương trắng khổng lổ kia trong khi bốc khói rào rạt. điên cuồng lăn lộn, đập phá các nơi.



Sau đó. nó căn bán không quán Dương Phàm, lập tức ném ra ngoài.



- Ha ha... Ngươi đã nhiệt tình, chiêu đãinhưthế, làm sao Dương mỗ lại dễ dàng ròi đi?



Thản hình màu xanh sáng bóng của Dương Phàm nhoáng lên một cái, hai chán dinh vào một góc chết trên cánh tay xương trắng khổng lồ. vận chụvển Thánh Liệu thuật; ánh sáng lục nhạt trong suốt lập rức bao bọc toàn bộ bàn tay xương trắng không lô. bốc lên từng làn khói nhẹ.



Bàn tay xương trắng khổng lổ lại điên cuồng lăn lộn một hỗi, bộ dạng dường như cực kỳ thống khổ.



Nhưng Dương Phàm nẳm ờ góc chết cùa cánh tay, mặc kệ nó làm thế nào cũng đều không thương tổn đến hắn.



Hai chán Dương Phàm càng giống như mọc rễ. dính chặt vào nó làm thế nào cùng không xuống.



Hắn nhắm mắt lại. bộ dạng hướng thụ:



- Chuyện tốt như vậy. nơi đâu tìm được?



Tuy nhiên kỳ quái chính là, trải qua thòi gian như vậy, bàn tay xương trắng khổng lồ đểu không ngừng bốc khói nhẹ. nhung không có nhìn đến dấu hiệu tan rã rõ ràng.



Cho dù đổi là cấp bậc Hóa Thẩn đại quỷ tu cũng hẳn là bị "Tinh lọc" mười lần.



Dương Phàm chấn động tám thẩn. Bàn tay xương trắng khổng lồ này chi sợ có được năng lực sánh ngang cảnh giớii Thân Hư.



Một cánh tay không có bất kỳ linh trí nào còn như thế, như vậy bản tôn đầy đủ sẽ là khủngbố ra sao?



Nghĩ đến đây. trong lòng Dương Phàm mơ hỗ có chút không vên.



Đúng lúc này, đám Quy Vương lúc trước đi đã quav lại. thật sự triệu tập mấy trăm "đồng đạo", một đám đông nghìn nghịt.



Nhưng khi bọn hắn nhìn đến tình cảnh giờ phút này. từng người sợ run, mặt lộ vé kinh



hãi.



Hô... Vút~



Đúng lúc này, phương xa truyền đến tiếng hô khóc, bóng trắng chợt lóe.



- Không tốt!



Dương Phàm theo bản năng chợt nhoáng lên né tránh, một bàn tay xương trắng khổng lồ khác xẹt qua bên cạnh, chụp chết mấy tên Quy Vương ớ bên cạnh.



- A... Chẳng lẽ Quy Hoàng sổng lại... Chạy mau!



Đám Quỷ Vương bậc cao này sợ tới mức tan tác bó chạy bốn phía.



Vù vù... Ầmẩm~



Hai bàn tay xương trắng khổng lồ dưới sự khổng chế của lực lượng tinh thẩn nào đó như có linh tính phát động công kích với Dương Phàm.



Trong lúc này, hắn cám giác lực nguyền rủa nơi đây suy yếu vài phần.



Đến một lục. Dương Phàm bị bức đển một góc chết, vừa chuẩn bị sử dụng Độn Thuật, lại phát hiện hạn chế nơi đây kết quá lập tức bị một bàn tay xương trắng khổng lồ bắt giữ.



Thình thịch...



Hai bàn tay xương trắng khổng lồ hợp lại cùng một chỗ. vây khốn Dương Phàm ớ trong.



May mắn hai cánh tay xương trắng này thuộc về quỷ vật, cũng không phải thật thể chân chính, nếu không chi sợ Dương Phàm ăn không tiêu.



Xuy...



Dương Phàm ớ trong khe hờ nhỏ hẹp, thi triển Thánh Liệu thuật, bốc lẽn một làn khói nhẹ dày đặc.



Nhưng hai bàn tay này coi như không thấy, ngạnh kháng thuật này. sau đó nắm lấy Dương Phàm, hướng về sâu trong đầm lầy.



- Chúng nó muốn mang ta đi đâu?



Trong lòng Dương Phàm không yên, trong khoáng thời gian ngắn, hắn cũng không thể "Tinh lọc" được đỏi cánh tay này.



Hơn nữa, từ một cỗ tinh thẩn lực lượng khống chế đôi cánh tay xương trắng này, có thêm một loại lực lượng tương tự Thẩn Hư. khiến hắn tinh lọc gặp cản trớ rất lớn.



Cũng không biết trải qua thòi gian bao lâu, hai bàn tay xương trắng khổng lồ bắt Dương Phàm tới nơi sâu trong Đảm lầy nguyên nia.



Phía trước xuất hiện một tia ánh sáng, trên một tòa tế đàn có đặt một cái đầu lâu xương trắng.



Ầm...



Hai bàn tay xương trắng khổng lồ kia đặt Dương Phàm xuồng tế đàn.



Trong hai hốc mắt đẩu lâu xương trắng kia phóng ra hai vệt u quang khiến thần ma sợ



hãi:



- Khặc khặc khặc... Dưới Thông Thiên tam giai không ngờ có nguời có thể chống cự được lực nguyển nia nơi này.



- Thần hồn lực thật cường đại, ít nhất đạt tới Hợp Thể Kỳ trờ lên...



Dương Phàm bị vây trong một cỗ tinh thẩn uy năng kinh khủng, dường như Ngay cà sức nhích động cũng không có.



Giờ phút này. lực nguyền rùa của Đầm lầv nguyền nia này suy yếu bốn năm phẩn.



Trên tế đàn thẩn bí ớ sâu trong Đầm lầv nguyển nia.



Đầu lâu xương trắng kia trên cao nhìn xuống, trong hốc mắt bắn ra hai vệt u quang khiến thản ma kinh sợ. lạnh lùng nhìn nam tử nhản loại bị đè ờ phía dưới.



Dương Phàm bị hai bản tay xương trắng khổng lồ ép xuống tế đàn, nhưng lại cám nhận được một cỗ tinh thẩn uy năng thuộc loại Thông Thiên tam giai.



Thẩn hồn lực cường đại như thấ cho dù một ý niệm trong đầu có thể giết chết ngàn vạn bậc cao.



- ổ? Lực nguyền rùa đột nhiên suy yếu bốn năm phẩn... Chẳng lẽ lực nguyền rùa toàn bộ Dịch Quy Lâm này. nguyên lai phát ra từ đây? Nếu thật sự là như thế. đẩu lâu xương trắng này cũng quá khủng bô. nó rốt cục có lai lịch gì?



Dương Phàm tuy bị bắt giữ. trong lòng vẫn duy trì binh tĩnh, không đến thòi điểm cuối cùng, kiên quyá sẽ không nản chí.



Đẩu lâu xương trắng kia thấy Dương Phàm không có bất kỳ phản kháng, hứng thú dạt dào nói:



- Tiểu tử nhân loại, dường như ngươi có thể chống cự nguyền rủa cùng độc ôn trong Đẩm lầy nguyển rùa này.



- Bới vì Dương mỗ là một Dược sư. luyện ra thản thể miễn dịch vạn đọc. có thể miễn cưỡng ngăn cản vài phần. Nhung không biết các hạ là nhản vật phương nào. bắt ta tới đây làm chi?



Dương Phàm thản nhiên trá lời. cũng hỏi ngược lại.



- Ta là ai?



Trong mắt đẩu lâu xương trắng kia xuất hiện một tia mẻ mang, chợt cao ngạo nói:



- Ta là Quỷ Hoàng của vực sâu nguyền rủa này. thậm chí là toàn bộ Dịch Quy Lâm.



- Quy Hoàng?



Dương Phàm chấn động tâm thần. Thực lực quy vật khác cho dù mạnh tới đâu đi nữa, đạt tới cành giới Hóa Thẩn, thậm chí là Thần Hư cũng chi tương đương Quy Vương nơi này.



- Trong năm tháng dĩ vãng, phàm là người tiến vào đảm lầy này đểu không thể kháng cự độc ôn cùng nguyền rủa, chi có một mình ngươi là ngoại lệ. Cho nên bôn hoàng mói mang ngươi về. mệnh lệnh ngươi đi làm một chuyện.



u quang trong mắt Bạch cổt Quy Vương bắn ra một làn tinh quang.



- Mệnh lệnh?



Dương Phàm hơi lộ vẻ khinh thường:



- Ngươi không xứng!



- Cái gì?



Trong thanh âm Bạch cốt Quy Vương lộ ra vẻ khó tin, tràn ra lửa giận rạt rào, tinh thẩn uy năng khủng bố trong hư không đột nhiên hạ xuống.



- Đừng nói là ngươi, cho dù là đương kim Yêu Long Hoàng cũng đừng mơ mệnh lệnh cho Dương mỗ. càng không nói đến ngươi chẳng qua là một cái đẩu lâu xương Ngay cả thản thê đầy đủ cùng trí nhớ cũng không có.



Dương Phàm vui mừng không sợ, hai cây Hoán Thiên Nha chợt lóe sáng, ngưng tụ ra một cồ thân lực Hoán Thiên mạnh mẽ chống đỡ phạm vi năm ngàn dặm, dường như xua tan bóng đêm khu vực này vài phẩn.



ờ trong Dịch Quỷ Lâm này một đường chém giết mà đến. thực lực Dương Phàm đã tăng lên vài phần.



Phốc... Ầm~



Cùng lúc đó, trên người Dương Phàm bốc lên một ngọn lửa ánh vàng như hư vô, hai bản tay xương trắng khổng lồ đột nhiên run lên. bị cồ viêm lực chí cương chí viêm hội tụ Thái cổ tinh thản bức lui. trên bàn tay màu trắng ớn bị cháy đen một mảng lớn.



- Ạ...



Đẩu lâu xương trắng kia theo đó kêu thám một tiếng.



- Quả nhiên, chúng nó là một thể!



Tâm thẩn Dương Phàm khẽ động, gạt vết máu nơi khóe miệng. Vừa rồi chi là bị một bộ phận tinh thẩn uy năng của đối phương đánh trúng, lập tức tâm thẩn bị thương tổn.



Trong lòng hắn thẩm nghĩ, chi có tể ra Hoàng Long Quan mới có cơ hội chạy trốn.



- Yêu Long Hoàng? Trí nhớ?



Lúc này, công kích của Bạch cốt Quy Vương kia đột nhiên ngừng lại, lộ ra vẻ mê mang, dường như có nơi nghĩ không thông.




Dương Phàm hơi tiết lộ khí tức lệnh bài Hồng Tôn, cảm ứng được thế lực Thiên Cơ Các trong Vạn Yêu Thánh Thành.



Mấy canh giờ sau. Dương Phàm đi vào một hội đầu giá, nhanh chóng có người ra nghênh tiếp hắn.



Không bao lâu. trong một điện phủ trang nhã, trên tay Dương Phàm xuất hiện lệnh bài Hồng Tôn.



Một lão giả áo tím uy nghiêm Hóa Thẩn đại yêu tu phía duới, trong mắt xẹt qua một tia hỗ nghi, không dám chậm trễ:



- B ái kiến Hồng Tôn.



- Ngươi tên là gi? ở Vạn Yêu Thánh Thành có thân phận gi?



Dương Phàm lạnh nhạt nói.



Lão già áo tím đứng đậy. ánh mắt nhin thẳng hắn, đáp:



- Lão hủ Đông Đan, là chủ nhân hội đấu giá đứng đầu Vạn Yêu Thánh Thành.



- Ha ha, địa vị không thấp, chẳng qua...



Dương Phàm đột nhiên chuyển lời:



- Dường như ngươi đang nghi vấn thân phận cùa bản tôn?



Từ khi vào thành, hắn không dùng linh khí cùng thẩn thức, tu vi vẫn duy trì ỡ khoảng Hóa Hinh Kỳ.



Lời vừa dứt. một cỗ uy áp kinh thế hãi tục bức tới. lão già áo tím liền cảm giác có một ngọn núi lớn hàng tỷ cân đè xuống lưng mình, lập tức hô hấp khó khăn.



- Không... Không dám...



Lão già áo tím mặt nghẹn đỏ bừng, bùm một tiếng quy xuống.



Trong cảm quan của lão, thân ảnh Dương Phàm phóng to vô hạn, dường như trờ thành người không lồ duy nhất trong thiên địa, còn mình chỉ là một con kiến bé nhỏ.



Cảm giác như thế. hẳn chi từng cảm ứng được từ trên người phó điện chù Vạn Yêu Điện.



Thậm chí, cỗ áp lực trên người Dương Phàm còn đáng sợ hơn rất nhiều bất cứ cường giả Phủ chủ Thần Hư nào lão đă gặp.



- Được rồi, ngươi đứng lên.



Dương Phàm cho lão ngồi xuống.



Lão già áo tím đứng ngồi không yên. ngoan ngoãn vô cùng.



- Cho ta một tấm bản đồ chi tiết Vạn Yêu Thánh Thành, còn giúp ta hòi thăm nơi ớ Hỗ Phi hộ pháp.



Dương Phàm thu hỗi khí tức. bình thản như không nói.



- Vâng vâng, tiểu nhân an bài chỗ ở cho Hồng Tôn.



Lão già áo tím lau khô mỗ hôi trên trán, cáo từ rời đi.



Vì thế. Dương Phàm vào ỡ trong Vạn Yêu Thánh Thành.



Ngay đêm đó, một tấm bản đồ ngọc giản chi tiết Vạn Yêu Thánh Thành tới tay Dương Phàm, thậm chí bên trên còn có ghi rõ vị trí hộ pháp Hô Phi.



- Rất tốt, rất tốt.



Dương Phàm gật đầu. đêm đó liền biến mất không thấy.



"Hồng Tôn này thật là thẩn long thấy đẩu không thấy đuôi, trong hội đấu giá của ta cường giả như mâv, không ai thấy hắn rời đi như thế nào?"



Chờ phát hiện được, lão già áo tím thớ ra một hoi.



Màn đêm buông xuống, một yêu tu nhin như binh thường, nhàn nhã tản bộ trên đường, đi tới trước một phủ đệ khỉ phái xa hoa.



Tòa phủ đệ truớc mắt. lộng lẫy rực rỡ, cách từ xa có thể thấy hào quang vạn trượng. Ngay cả tường viện bên ngoài cũng là dùng một loại ngọc Thạch màu xanh đúc thành.



Cửa phủ đệ. đứng hàng ngang tám thị vệ, đểu là yêu tu Hóa Thẩn Kỳ.



Thấy một vêu tu Hóa Hình Kỳ trực tiếp đi về phía bên này, trong đó một thị vệ lớn tiếng quát:



- Tiểu yêu tu từ đâu tới, nơi này là phủ đệ hộ pháp, không phải chỗ ngươi có thể tới, đi đi đi...



Dương Phàm mim cười:



- Tại hạ là bạn cũ của Hô Phi hộ pháp, đặc biệt tới thăm, mòi các vị truyền lời.



Vừa nói ra, các thị vệ trước cửa bỗng nhiên cười to.



- Chibẳng ngươi? Bạn cũ của hộ pháp đại nhân? Ha ha ha...



- Ai mà không biết hộ pháp đại nhân tới từ ngoại cảnh Đại Tần. ở Yêu Hoàng Cảnh làm sao có bạn cũ nào?



Trong đó một thị vệ cười nhạo.



- Hừ! Hộ pháp đại nhân thần uy cái thế. ngươi chi là một vêu tu bé nhỏ. lại dám giả mạo bạn cũ của đại nhân.



- Tớibắtlấy hắn.



Trong đó một thị vệ đe đọa.



Xoạt.



Dương Phàm thong thả nghiêng người, tránh thoát thị vệ bắt tới.



- Hả, ngươi có thể tránh được một kích cùa ta.



Thị vệ kia vô cùng ngạc nhiên.



- Các vị binh tĩnh chớ gấp, ta cùng Hỗ Phi hộ pháp quả thật là bạn cũ, ỡ đây có một kiện tín vật, ngươi trinh lẻn là được.



Dương Phàm không quan tâm nhiều, cười dài nói.



Dứt lời. hắn lấy ra một đoạn kiếm nhỏ. chính là một phẩn mũi kiếm.



Vậy nàylà năm xua, một kiếm chí tử cảu Vô Song suyt nữa giết chết Tam u Lão Ma, lưu lại một phần mũi kiếm.



- Buồn cười, chi là một miếng sắt. lại dám lừa đối chúng ta.



Tên thị vệ kia tiếp nhận mũi kiếm, cười nhạo nói.



- Tiểu từ này có thể tránh thoát một kích cùa ta, hiển nhiên không đơn giản, để ta thừ lại. Trong đó một thị vệ lại đánh về p hía Dương Phàm.



- Ha ha. các ngươi cứ việc tiến lên đi, xem có thể chạm được góc áo Dương mỗ hay không. Nếu nhu làm không được, vậy ngoan ngoãn t hay ta bâm báo đi.



Dương Phàm cười thán nhiên, không ngại đùa giỡn với thị vệ thủ hạ cùa Hỗ Phi.



Trong lúc nói, hắn thong thả tránh thoát công kích của mấy thị vệ trước mắt.



- Đáng cười.



Mấy thị vệ khác gia nhập vào:



- Nếu ngươi thật là đại năng như vậy. chúng ta lập tức đi vào hỗi báo.



Rất nhanh, gần mười đạo tàn ảnh chóp động trước cửa phủ đệ.



Do ở trước cùa phủ đệ, mọi người đều không cho pháp lực tiết ra.



Dương Phàm thậm chí không cẩn dùng lực.



Mười hơi thở trôi qua. Dương Phàm thân hình như thường, tám hộ vệ Ngay cả góc áo hắn cũng không chạm tới.



- Sao lại như vậy được.



Các thị vệ không phái kẻ ngốc, đổi phương Ngay cả pháp lực cũng không dùng, liền có thê đùa giỡn mình như khi, như vậy không phải kè bình thường.



Vù~



Trong trời đêm, một cái bóng xanh phiêu dật xuất trần hạ xuống trước phủ.



- ở đây xảy ra chuyện gì?



Một giọng nói du dương êm tai truyền tới, nhưng nương theo đó là một cồ uy năng tinh thẩn đáng sợ.



Bùmbùm...



Tám tên thị vệ khó thừa nhận được lực lượng trình tụ này. đồng loạt quy xuống.



Chờ bọn họ thấy rõ nữ tử mặc váy lông chim xanh, cao quy mỹ lệ, lập tức bị dọa sắc mặt trắng bệch.



- Thanh Vũ hộ pháp!



- B ái kiến Thanh Vũ hộ pháp!



- Đại nhân tha mạng!



Các thị vệ lập tức dập đẩu cầu xin.



Chi có Dương Phàm giống như không có gì, yên lặng đứng một bên, không bị cỗ uy năng tinh thẩn này ảnh hướng.



- Hộ pháp đại nhân, chuyện là thế này. Người này không biết từ đâu tới. cầm trong tay tín vật nói là bạn cũ của Hô hộ pháp, bảo chúng ta vào hôi báo.



Trong đó có một thị vệ nói.



-Bạn cũ?



Thanh Vũ thẩn sắc khẽ động, ti mi quan sát Dương Phàm, chi là cảm thấy người này không đơn giản, nhưng không nhìn ra sâu cạn.



- Đưa tín vật tới đây.



Thanh Vũ ra lệnh.



- Vâng.



Thị vệ dâng nửa đoạn mũi kiếm lên.



Thanh Vũ tiếp nhận vật này, hàng mi mành khẽ nhíu.



Lúc đẩu nàng cũng cho rẳng chi là sắt thường, nhưng chờ nàng rót thẩn thức vào trong, chợt cảm giác một cỗ kiếm ý đáng sợ không chết không thôi, xâm nhập thăng vào linh hồn.



Nàng không khói hừ nặng một tiếng, vội thu hỗi thẩn thức, kinh nghi không ngừng.



- Xem ra ngươi chính là vị bằng hữu như lời Hỗ Phi hộ pháp nói. mời đi theo ta.



Thanh Vũ cầm lấy nửa đoạn mũi kiếm, dẫn Dương Phàm vào phủ đệ.



Phủ đệ rất lớn, Thanh Vũ cố ý không phi hành, hiếu kỳ quan sát Dương Phàm, nhưng làm thế nào cũng không nhìn thấu người này.



- Tiểu nữ tử Thanh Vũ, hộ pháp duới trướng Yêu Long Hoàng, xin hỏi tôn tính đại danh các hạ?



Thanh Vũ mim cười nói.



- Tại hạ họ Dương, chờ gặp được bạn cũ rồi nói tiếp.



Dương Phàm nhàn nhạt nói.



Thanh Vũ ánh mắt sáng chợt lóe, thân ảnh biến mất.



Bụp~



Không khí chấn động, sau lưng Dương Phàm giống như có mắt. lưng cong lại, vừa lúc va chạm vói bàn tay Thanh Vũ.



Thanh Vũ chi cảm thấy một cỗ pháp lực mạnh mẽ phát ra, thân hình như lông chim bị đẩy lui mấy chục trượng, vẻ mặt kinh hãi.



Lúc này, khí tức cùa Dương Phàm cũng lộ ra sơ hờ.



-Ngươi...Ngươi là nhân loại...



Thanh Vũ sắc mặt đại biến.



- Nhân loại thì thế nào?



Dương Phàm cười nhạt.



Hắn cũng muốn thử sự lợi hại của nữ tử này. luận tốc độ tương xứng với Lôi Minh Vương, lại thêm công kích càng thêm phiêu dật huyên ảo. xem ra rất có thê là yêu tu phâm cấp thẩn thú.



- Ta xem ngươi mạnh cỡ nào.



Thanh Vũ trớ cánh tay ngọc, bàn tay ngưng tụ một mánh gió xanh, trung tâm chợt xoay vòng, lưỡi đao gió chợt lóe sáng, ỡ vị trí trung tâm còn thấy một ngọn lửa sanh hư vô.



Dương Phàm khẽ giật minh, cảm nhận được một cỗ uy hiếp.



- Cho ngươi kiến thức Thanh Hư Thiên Ba Phong của bản tọa...



Phổc ẩm~



Đoàn gió xanh hóa thành một cơn sóng gơn hư vô trổng vắng, bên trong lưu chuyển vô số lưỡi đao gió, đánh nát hư không, nơi đi qua vạn vật hóa thành bụi phấn.



- Dừngtaỵ~



Một tiếng quát truyền ra từ phủ đệ, một thiếu tiên lông ngắn tóc tím lao về phía bên này.



Thế nhưng, hắn muốn ngăn cản đã không kịp, Dương Phàm đã bị làn sóng hư vô kia bao phù.



- Dừng tay~™



Một đạo ánh sáng tím phóng từ phía phủ đệ tới, chi hô hấp xuyên qua hai trăm dặm, tốc độ kinh người, tiếng quát nổ tung nhu sấm.



Người tới không phải Hỗ Phi, vậy thì là ai?



Thế nhưng hắn vẫn chậm một bước, bí kỹ Thanh Hư Thiên Ba Phong cùa Thanh Vũ đã phát ra, khó mà thu hôi.



Vù phổc~



Cơn sóng hư vô lan tới, trong tầm mắt đểu hóa thành hư vô, Dương Phàm cũng bị bao phủ trong đó.



Chi nghe ầm một tiếng, thân thể Dương Phàm vỡ ra. hóa thành hư vô, dư sóng mạnh mẽ lập tức lan tràn.



Lúc này, cả phủ đệ kéo lên một trận gió mãnh liệt, làm cho cấm chế xung quanh liên tục lắc lư, rung động kẽo kẹt. tạo nên những đoàn ánh sáng như lưu ly.



- Ai bảo ngươi động thù~



Hổ Phi toàn thân lông khi dựng thẳng, ánh mắt muốn nứt ra, hai mắt đò máu. một cỗ khí tức cấm kỵ cô cuôngbạo tràn ngập toàn phủ dệ.



- A! Sao lại như vậy được?



Thanh Vũ bị dọa run run, sắc mặt trắng bệch, cho tới giờ không phát hiện Hỗ Phi nổi giận tới trình độ này.



Nàng càng thêm không ngờ tới. Dương Phàm lại không chịu được một kích như vậy.



Theo nàng nghĩ, cường giả có thể làm Hỗ Phi kính phục, tối thiểu cũng là tồn tại cao hơn Phủ chủ.



Vùoong-



Lúc này. trận gió toàn phủ đệ biến mất. ánh mắt cũng trở nên rõ ràng.



Chi thấy vị trí chỗ Dương Phàm, chi còn lại một mảnh bột phấn không nhin rõ bẳng mắt thường.



-Dương Phàm-



Hô Phi hai mắt đỏ máu. sững sờnhin chăm chăm chỗ đó. không khỏi lớn tiếng rít gào.



- Không đúng, nếu hắn đã chết, sẽ không như thế...



Thanh Vũ thẩn sắc biến đổi. liên tục lắc đẩu.



Thanh Hư Thiên Ba Phong của nàng tuy có thể xé vạn vật thành phấn, nhưng nếu là người thì sẽ lưu lại bột phấn màu đò, không thiếu khí tức máu tanh.



Nhưng mà Thanh Vũ không cảm thấy bất kỳ dấu hiệu linh hồn tan vỡ sau khi tử vong.



- Đúng, Dương lão đại làm sao chết đễ dàng như vậy...



Hô Phi ánh mắt sáng lên, vẻ mặt hòa hoãn vài phần, khôi phục một chút lý trí.



Thế nhưng, Dương lão đại không chết, vậy làm sao biến mất hư không như vậy.



- Hỗ Phi, nhiều năm không gặp. tính cách xúc động của ngươi vẫn cứ không đồi.



Tiếng cười khẽ của nam tử truyên tới từ sau lưng hai người.



Cái gì?



Thanh Vũ chi cảm thấy một làn hơi lạnh kéo tới. bởi vì người vừa nói đứng ở phía sau hai người, gần như có thể cảm nhận được hô hấp cùa đối phương.



Tuy rẳng vừa rồi hai người kinh hồn thất thổ, mất đi cảnh giác, nhưng cũng không đến mức không chút cảm giác.



- Dương lão đại, thật là dọa chết chúng ta mà.



Hỗ Phi hưng phấn mừng như điên, chạy tới nắm chặt hai tay Dương Phàm, hung hăng đánh hắn hai quyền.



- Tê... Sức thật là mạnh.



Dương Phàm nhướng mày, lực lượng Hỗ Phi này cũng biến thái quá.



Nói thể chất sinh mệnh lực, Dương Phàm không chút kém hơn, nhưng so với loại lục lượng dã man này, lại không bẳng Hỗ Phi.



Lúc này, hắn cũng hiện ra hình thái nhân loại, cười ha ha. đánh trả Hỗ Phi một cái.



-Ngao...



Hỗ Phi đau tới nhảv loạn lên, lực lượng cơ thê Dương Phàm cũng cực kỳ mạnh mễ.



Càng đáng sợ hơn, Dương Phàm xuất thân là dược sư. vị trí công kích cùng vận dụng sức lực. nhắm vào các vị trí đặc thù. tạo thành đau đón càng lớn hơn.



- Ngao ngao... Đau quá mà!



Dương Phàm đánh một quyền, làm cho Hỗ Phi đau nhức cả nửa Ngày.



Thanh Vũ đứng im một bên, có chút kinh ngạc, cho đến giờ nàng không thấy Hỗ Phi lộ ra một mặt ngâv thơ đùa giỡn như thế.



Càng làm cho nàng kinh ngạc chính là Dương Phàm.



Thanh Vũ vốn cứ tưởng rẳng bẳng hữu của Hỗ Phi sẽ là một tên thô kệch to lớn ba đẩu sáu tay gì, hoặc là một tên quái vật hiếu chiến như cuồng.



Hiện giờ tận mắt thấy, lại là một thanh niên nhân loại bình thản nho nhã như vậy.



Hỗ Phi nghĩ đến điểu gì, chà chà tay, hưng phấn nói:



- Ha ha ha... Dương lăo đại, ngươi còn chưa thăng cấp Hóa Thần hậu kỳ, lúc này đến phiên ta chà đạp lão đại rồi. đợi lát nữa gặp ở đấu pháp trường.



Dương Phàm cười nhạt:



- Ta đang chuần bị tìm một đối thủ mạnh một chút đấu thừ. chỉ là trước đó chúng ta ôn chuyện đă.



- Dương đạo hữu. vừa rồi đã đắc tội. xin thứ lỗi.



Thanh Vũ có chút ngại ngùng, xin lỗi Dương Phàm.



Nàng không nhin ra được sâu cạn của Dương Phàm, nhưng nếu người này là lão đại của Hỗ Phi hộ pháp, khẳng định không thể đắc tội.



- Hừ! Thanh Vũ, vì sao vừa rồi cô ra tay với Dương lão đại.



Hỗ Phi trợn mắt nghiến răng nói.



Thanh Vũ ủy khuất nói:



- Trước khi Dương lão đại tới, ngươi khen hắn lợi hai thế này thế nọ, ta hiếu kỳ mới thử một lẩn.



- Thế nhưng cô cũng không thể hạ thủ độc như thấ Thanh Hư Thiên Ba Phong là bí kỹ mạnh mẽ mà cô rất ít sử dụng...



Hô Phi tức giận không tiêu.



- Nếu như Dương lão đại thật có lợi hại như ngươi nói, khẳng định sẽ có thể tùy tiện chống lại chiêu này, cho nên ta mới...



Thanh Vũ mắt lệ rưng rưng, bộ dạng động lòng đáng vêu.



- Cô....



Hỗ Phi gân xanh phồng lên. nhưng á khẩu không trá lời được.



Dương Phàm như cười như không quan sát hai người, một lát sau mới giảng hòa:



- Việc nhỏ mà thôi, hôm nay Đại Tân này có thê chân chính xúc phạm tới ta. chi đếm trên đẩu ngón tay thôi.



Trong lời của hắn, lộ ra tự tin mạnh mẽ.



Còn Thanh Vũ dưới ánh mắt quan sát dị dạng của Dương Phàm, có chút không được tự nhiên, vội cáo từ:



- Tiểu nữ không quấv rầy hai vị ôn chuyện nữa.



Nhanh chóng bay đi, Thanh Vũ lại cười hì hì nói:



- Hai người các ngươi nếu muốn luận bàn, nhất định phải kêu ta, ta làm công chứng viên cho các ngươi.



Chờ Thanh Vũ đi rồi. Dương Phàm đứng dậv, cười dài nhìn chẳm chẳm Hỗ Phi, dường như muốn nhin ra chỗ nào khác thường trên người hắn.



- Dương lão đại... ngươi đang nhìn cái gì?



Hỗ Phi không khỏi rùng minh một cái, toàn thân không thoải mái.



- Không tệ lắm... Bao năm không gặp. ngươi ở một phương diện nào có, cũng có chút tiến bộ.



Dương Phàm thoáng đùa cợt nói.



-Có ý gì?



Hổ Phi ngẩn ra.



- Vị hồng nhan tri kỷ bên cạnh ngươi...



Dương Phàm chậc chậc cười.



- Thối lắm!



Hỗ Phi giận dữ, mặt lại đò lên.



- Vậy sao, chẳng qua nguơi có cần phản ứng lớn nhu thế?



Dương Phàm hiếu kỳ hứng thú không giảm.



Hắn vốn không phải người ưa tò mò nhiều chuyện.



Thế nhưng đổi với Hỗ Phi, người này luôn luôn không hiểu phong tinh, cao to thô kệch.



Dương Phàm đã có mấy vị đạo lữ song tu cùng thị thiếp, còn Hỗ Phi tu luyện nhiều năm như vậy. vẫn còn mỗi một thân một mình.



Cộng thêm Hỗ Phi tướng mạo xấu xí. tính cách thô bạo, động tay động chân, rất ít có nữ từ tiếp cận.



Mà naỵ đi tới Yêu Hoàng Cảnh, ở bên cạnh Hỗ Phi lại thấy một nữ tử quan hệ không tệ, hơn nữa bất luận tu chất, tướng mạo. khí chất đều là cao nhất.



- Nàng... Nàng chi là bẳng hữu của ta.



Hỗ Phi liền nhe răng trợn mắt. tức muốn phát điên.



- Được rồi, chuỵện này nói sau.



Dương Phàm cố nén ý cười trong lòng, bắt đâu hỏi hành trình Hô Phi tới Yêu Hoàng Cảnh.



Thì ra, Hỗ Phi này thật đúng là một đường bay từ Bắc Tần đi tới Đại Tần.



Dọc theo đường đi, hắn ban đẩu liên tục đánh giết, đâm thẳng xông thẳng, có thể nói nguy hiêm liên tục, nhung chuyện này càng khai phá rất mạnh tiêm lực của hắn.



Kết quả khi hắn tới gần tu tiên giới Đại Tẩn, thành công thăng cấp Hóa Thẩn Kỳ.



về phần chuyện sau khi đến Yêu Hoàng Cảnh, không khác lắm những gì Thiên Võng báo cáo.



Từ trong lời nói, Hỗ Phi biểu hiện ra cảm kích sùng kính đến từ nội tâm đối với Yêu Long Hoàng.



Thì ra khi đó Hỗ Phi vượt hai cấp khiêu chiến cường giả cấp Phủ chủ. phát động bản mạng thân thông chua từng sử dụng, suyt nữa giết tên Phủ chủ kia, còn chính hắn cũng ớ bên bờ nguy ngập. May mắn có Yêu Long Hoàng ra tay đúng lúc, cứu hắn một mạng, bồi dưỡng trọng điêm. luôn chi điêm. cũng ban tặng mấy thứ trọng bảo.



Sau khi Dương Phàm nghe xong, cũng sợ hãi một trận.



Lẩn này Hỗ Phi tới Đại Tẩn, đúng là nguy hiểm vô cùng.



Nếu không CÓ tiềm lực cùng tư chất siêu nhân, cùng với cỗ lực lượng cấm ký phong ấn trong cơ thê. Hô Phi này một đường xông thăng giết tới. có thê nói cửu tử nhất sinh.



Cũng may Yêu Long Hoàng thưởng thức coi trọng, để cho Hỗ Phi có thể chân chinh đặt chân ờ Yêu Hoàng Cảnh.



- Dương lão đại, ngươi tới Đại Tẩn này sổng thế nào?



Hổ Phi nói rồi. lại hòi những gì trải qua cùa Dương Phàm.



Dương Phàm cũng không giấu diếm. nói một lẩn những gi minh trải qua ơ Đại Tẩn.



Sau khi Hỗ Phi nghe xong, không khòi kinh ngạc líu lưỡi.



So sánh với hắn một đường đánh tới, nguy cơ chồng chất, Dương Phàm gặp phải càng thêm mạo hiểm vạn phẩn.



Hỗ Phi đổi mặt nguy hiểm càng trực tiếp, càng đơn giản, cơ bản đểu giải quyết bẳng nắm đấm.



Còn đổi thủ Dương Phàm đối mặt, căn bản không nhìn thấy sờ không được.



- Không ngờ Dương lão đại còn gặp lại Vô Song, còn kể vai chiến đấu...



Hổ Phi nghe mà nhiệt huyết sôi trừo, hận không thê ờ Ngay chỗ đó.



- Được rồi, Dương lão đại vừa tới Yêu Hoàng Cảnh, để ta dẫn ngươi ra ngoài dạo choi, thuận tiện chiêm ngưỡng thủ hạ của ta một chút.



Hổ Phi chủ động đứng ra, muốn dẫn Dương Phàm ra ngoài dạo.



- Được.



Dương Phàm lộ ra mim cười hiểu ý, lần này thật vất vả mới gặp Hỗ Phi, một việc cuối cùng ở Yêu Hoàng Cánh đã xong, hắn cũng phái thả lòng một chút.



- Xuất phát-



Hổ Phi hét lớn một tiếng, dẫn Dương Phàm bay lên bầu trời phủ đệ.



- Hộ pháp đại nhân khởi giá!



Trong phủ đệ nhanh chóng có người hầu dẫn theo một chiếc xe bay tạo hình hung hãn uy mãnh.



Chiếc xe bay này ờ phía trước có tám con Liệt Diễm Câu kéo xe, phía sau là chỗ ngồi rộng, có thể ngồi hai người.



- Chậc chậc, thật là khi phái.



Dương Phàm cùng Hò Phi ngồi trên xe bay.



-Giá giá!



Theo Hô Phi quát to một tiếng, tám con Liệt Diễm Câu kéo xe bay vụt lên trời, đạp ngọn lửa hừng hực. bay lên bầu tròi Vạn Yêu Thánh Thành.



Nhìn từ xa xa, một cơn sóng lửa hoa mỹ xẹt qua ngang trời.



Nơi chiếc xe lửa chạy qua, lũ yêu tu bay trên trời cao hoảng sợ tứ tán.



- Chiếc xe bay từ đâu ra, chạy ngang chạy dọc như thế. khi thế thật hung mãnh.



- Quá kiêu ngạo rồi. đám hoành hành bừa bãi ỡ Thánh thành, chúng ta đi tìm tu sĩ chấp pháp, bắt lấy chiếc xe bay kia.



Một gã vêu tu tức giận không thôi.



- Các ngươi không biết, chiếc xe bay kia là Bát Diễm Thiên Xa, chính là vật đi chuyển cùa Hổ hộ pháp dưới trướng Yêu Long Hoàng. Có người nói tám con Liệt Diễm Mã kia là bậc thượng giai, tốc độ sánh ngang Hóa Thần đại tu sĩ...



- Hắc hắc! Dương lão đại, cảm giác thế nào?



Hỗ Phi vẻ mặt đắc ý nói.



Nơi Bát Diễm Thiên Xa bay qua, sóng lửa cuồn cuộn càn quét làm cho vêu tu xung quanh gà bay chó sủa, vừa hận vừa sợ.



Trong lúc phi hành cao tốc, ngọn gió mãnh liệt thổi tới. làm tóc áo hai người bay phần phật, thoải mái khuâv khoả.



- Thật không tệ, đây là lần đầu tiên ta ngồi xe bay thế này, không ngờ uy phong như thấ nói không chừng ta cũng kiếm một cái chơi.



Dương Phàm mim cười, tâm thân thoải mái, toàn thân thả lỏng, loại khoái cảm này khó mà nói rõ.



- Dương lão đại. nếu nhưngươi thích, ta tặng ngươi một chiếc.



Hô Phi cười ha ha, khí thế mười phần.



- Trên chiếc xe bay kia có khí tức nhân loại, không thuộc Thánh thành, bắt cho ta!



Đúng lúc này, một đội tu sĩ chấp pháp bay tới trước mặt. dẫn đầu là một Hóa Thần đại



yêu tu mặt hô.



- Đó là Thánh vệ trực thuộc Yêu Long Hoàng bệ hạ, ngoại trừ Yêu Hoàng bệ hạ ra, không nghe bất cứ ai điểu khiển.



Yêu tu gần đó âm thẩm giật minh.



- Cút~



Hỗ Phi hung hăng tràng mắt:



- Đây là lão đại Hỗ gia, khách quy tới từ thế giớii nhân loại, các ngươi có tu cách gì chi



trò?



Ầm vù!



Bát Diễm Thiên Xa bắn ra sóng lửa trăm trượng, dùng phương thức bá đạo kiêu ngạo đánh bay đội tu sĩ chấp pháp này.



- Vâng vâng, là tiểu nhân mắt chó không thấy thái sơn.



Hóa Thần đại vêu tu mặt hổ dẫn đầu hết sức cung kính, nhìn theo Bát Diễm Thiên Xa bay đi, các Thánh vệ khác cũng câm như hến.



Bát Diễm Thiên Xa hùng hổ đám ngang đâm dọc giữa Vạn Yêu Thánh Thành, không ai dám chọc.



Dương Phàm bẳng thân phận nhân loại, ỡ bên trong xe, thân giữa Thánh địa vạn yêu. lại bình yên vô sự.



Ngay cả Thánh vệ trong thành trục thuộc Yêu Long Hoàng, cũng bị Hỗ Phi quát mắng.



Đại yêu tu mặt hổ dẫn đẩu, cung kính vô cùng tiễn đưa Bát Diễm Thiên Xa, bẳng thái độ tự cao tụ đại phá khôngbay đi.



- Đại nhân, ngài là thống lĩnh trực thuộc Yêu Long Hoàng bệ hạ, không chịu bất kỳ ké nào quản lý. Hiện giờ Yêu Hoàng đại nhân bế quan, theo lý chuyện này ngài có quyển kiểm tra.



Một tên Thánh vệ trong lòng nghẹn một cục oán khí, thấp giọng không vui nói.



Nghĩ tới bọn họ là Thánh vệ, là thân binh trực thuộc Yêu Hoàng bệ hạ, có thể nói là muốn gió được gió, muốn mua được mua. Coi như là các nhân vật cao tầng Phủ chủ khác, cũng phải cho bọn họ vài phần mặt mũi.



- Câm miệng, chi cần đạt tới cấp hộ pháp Phủ chù, đều có tu cách kiêu ngạo như vậy.



Đại vêu tu mặt hổ trước tiên quát lớn một tiếng.



Trong lòng các Thánh vệ khác nghiêm lại, cường giả cấp Phủ chủ trong Yêu Hoàng Cảnh, đều là Chí Cường Giả cảnh giới Thần Hư, một ý niệm là có thê giết chết bọn họ.



Chẳng qua, đại yêu tu mặt hổ này nhíu chặt mày:



- Chi là hắn dẫn theo một nhân loại thân phận không rõ vào thành, lại không trải qua trình báo gì, quá thật không hợp quy định.



- Chờ Yêu Long Hoàng đại nhân xuất quan, đại nhân có thể phản ứng chuyện này lên bệ hạ, dù sao chúng ta chiếm lv trước, Hô hộ pháp làm như vậy rõ ràng là không tuân thủ quy định Thánh thành...



Một đội trường Thánh vệ để nghị.



- Không ổn.



Đại ỵêu tu mặt hổ lắc đầu:



- Hô hộ pháp này hiện giờ là hông nhân trước mặt Yêu Long Hoàng, được Yêu Hoàng yêu thích, thậm chí rất có thể sẽ kế thừa chức vị Yêu Hoàng đời tiếp theo. Cho nê, bất luận thế nào, cũng không thể đắc tội hắn, càng không có tu cách đối đầu.



- Vậy ý của đại nhân ngài là...



- Hừ, chúng ta không có tư cách đối nghịch với hắn, thế nhưng có một người lại là đổi địch với hắn.



Đại yêu tu mặt hổ hạ giọng nói:



- Các nguơi đưa tin tức này...



Dương Phàm cùng Hỗ Phi ngồi trên Bát Diễm Thiên Xa. sóng lửa mạnh mễ quét bầu trời, đúng là uy phong bát diện, oai phong một cõi, làm cho đám tiểu vêu tu xung quanh hoảng sợ.



- Dương lão đại, Thánh thành này chính là địa bàn cùa ta, ai dám vô lễ với ngươi, ta sẽ cho hắn đẹp mặt.



Hô Phi tùy tiện nói, bộ dạng cường hãn vô cùng.



- Ha ha. uy phong cùa ngươi thật không nhỏ. thì ra là địa đầu xà ờ đây.



Dương Phàm thoáng chọc ghẹo nói. hắn làm việc luôn khiêm nhường, loại cảm giác hoành hành này cũng cực kỳ sảng khoái.



- Cái gì địa đầu xà...



Hỗ Phi liền bị đả kích, hết sức bất mãn.



Hôm nay ớ Vạn Yêu Thánh Thành, hắn là nhân vật phong vân, bá chủ một phương, nhân vật cấp bậc thái tuế. hoàn toàn có thể đi ngang. Dùng địa đầu xà hình dung, quá thật rất đả kích người.



- Chẳng qua ta cuối cùng là tu sĩ nhân loại, ở trên địa bàn Thánh địa vêu tộc vẫn nên không quá ngông nghênh thì tốt hơn, tránh cho ngươi thêm phiền phức.



Dương Phàm lại khuyên Hô Phi giảm tốc độ. thu lại bớt ngông cuông.



-Vậy được rồi.



Đối với yêu câu của Dương lão đại, Hô Phi vẫn nói gi nghe nấy.



Sau đó, Bát Diễm Thiên Xa phi hành trên Thárih thành bẳng tốc độ bình thường.



Dương Phàm có thể nhin một góc độ rộng lớn, tham quan tòa thành lớn hùng tráng từ viễn cồ.



Toàn bộ Vạn Yêu Thánh Thành, bao phủ diện tích mười vạn dặm, bảo lưu các loại khí giới thủ thành.



- Có thành này. coi như là đại quân tu tiên hàng tỷ cũng khó mà công phá.



Dương Phàm không khỏi tán thường.



Phi hành trên bầu tròi Thánh thành mấy canh giờ, Hỗ Phi ngáp lên ngáp xuống.



- Dương lão đại, về phủ chúng ta luận bàn một chút đi.



Hỗ Phi hai mắt tóe sao.



Hôm nay lực lượng Huyết mạch cùa hắn được khai thác rất cao. lại được Yêu Long Hoàng chi điêm. rất muốn chà đạp Dương Phàm một chút.



Nếu như ớ cùng cảnh giới, hắn đương nhiên không có tự tin này. nhưng hôm nay hắn thăng cấp Hóa Thẩn hậu kỳ, hơn Dương Phàm một bậc.



Dương Phàm ở tinh huống không dùng lực cùng sử dụng lực lượng thẩn hồn. bẳng cảm ứng khí tức. tu vi còn cách hậu kỳ nửa bước xa.



- Được, ta muốn xem thực lực của ngươi tăng cường bao nhiêu.



Trong lòng Dương Phàm cũng có chút mong đợi. muốn kiến thức xem rốt cuộc thực lực Hỗ Phi thế nào.



- Chúng ta trờ về.



Hỗ Phi vẻ mặt hưng phấn, gấp gáp điểu khiển Bát Diễm Thiên Xa chạy về phía phủ đệ của minh.



Đúng lúc này, phía trước truyền tới tiếng tiếng xé gió.



Vù vù



Một tòa xe bay tràn ngập khí phách, do hai con giao long hoa văn đen kéo bay tới trước mặt.



Chiếc xe bay đen như mực, cứng rắn như kim cường, đường cong rắn rỏi, chưa tới gần đã có một cỗ ma khí cùng long uy ngập tròi kéo tới. Hư không hiện lên một tầng bóng ma màu đen, làm cho mặt tròi bên ngoài ảm đạm.



- Là Hắc Long Phi Xa.



Yêu tu gần đó khẽ kinh hô. mỗi người câm miệng, thớ mạnh cũng không dám.



- Hắc Long Phi Xa? Đó không phải xe của Ma Long Vương phó điện chủ sao?



- Đúng thế. các người xem... thật là Ma Long Vương phó điện chủ.



Chi thấy trên Hắc Long Phi Xa làm người ta kinh hãi vỡ mật. ngạo nghễ một thân ảnh cao lớn như ma thẩn, trường bào đen kịt như mực, sắc mặt nghiêm nghị lạnh lùng. Trén đẩu mọc hai chiếc sừng, ánh mắt nhu đuốc, quanh người ma khí uốn lượn, dẫn động không gian biến động, hiện rõ đại khí phách.



"Người này khẳng định là phó điện chủ Ma Long Vương..



Dương Phàm nhìn người này, trong lòng nghiêm nghị, cảm nhận một cỗ áp lực.



Không ngờ ớ duới ba bậc Thông Thiên, còn có người mang tới cho hắn cảm giác như vậy.



Đây là Ma Long thượng cổ có được tu chất thẩn thú phi phàm?



- Cạc cạc cạc... Ma Long Vương ngươi cũng có lúc rảnh đi ra dạo!



Hổ Phi đứng dậv, nhìn Ma Long Vương tới trước mặt. cười ha ha:



- Ngươi dẫn theo nhiêu người tới như vậy làm gì. muốn đánh nhau hay sao?



Chi thấy ở phía sau Hắc Long Phi Xa, dẫn theo mấy trăm vêu binh giáp đen, chân đạp mâv đen, hùng hùng hổ hổ.



- Hỗ hộ pháp, ngươi dám dẫn tu sĩ nhân loại hành sự rêu rao trong Thánh thành, làm Vạn Yêu Điện ta còn gì mặt mũi, còn không giao nhân loại kia ra đây?



Ma Long Vương ánh mắt lạnh lẽo, lạnh lùng đảo qua hai người, quá nừa tâm thần đang quan sát Dương Phàm.



- Thối lắm!



Hỗ Phi hai tay ôm truớc ngực, lên mặt cụ non nói:



- Người này là khách quy của quy phủ bản hộ pháp, cũng là lão đại Hỗ gia. có quan hệ gì tới ngươi.



- Làm càn!



Ma Long Vương nổi giận nói:



- Trước khi Yêu Long Hoàng đại nhân bế quan, giao chuyện trong Yêu Hoàng Cảnh cho bản điện chủ cùng tam đại hộ pháp. Còn ngươi chẳng những không làm theo phép, còn bao che "hung phạm" này, lẽ nào ngươi muốn phản bội Yêu Hoàng Cảnh?



- Hung phạm?



Hỗ Phi ngẩn ra. tiếp đó cười ha ha:



- Ngươi nói Dương lão đại ta là hung phạm?



- Hừ! Nếu như bản điện chủ không đoán sai, người này là cường giả mới quật khởi trăm năm qua ở Đại Tân Vương Triêu - Dương Phàm.



Khóe miệng Ma Long Vương khẽ nhếch một ti cười nhạo, lạnh lùng nhin chằm chằm Dương Phàm.



Vừa rồi nếu không phải Hỗ Phi xung là Dương lão đại, nhất thời hắn khó có thể nghĩ tới.



- Là Dương mỗ thì sao?



Dương Phàm cảm giác có chút kỳ quái, hắn từ trong ánh mắt Ma Long Vương, thấy được thù hận cùng sát ý thật sâu.



Hắn không biết. Huyết Linh Vương đã chết cùng Ma Long Vương vốn là tình nhân cũ.



-Ngao...



Ma Long Vương rít gào một tiếng, tiếng long ngâm chấn nhiếp chín tầng trời, trong mắt càng hiện rõ sát ý.



- hay cho Dương Phàm ngươi. Truớc tiên giết thiếu chủ Lôi Minh Vương, sau đó ám toán Lôi Minh Vương, làm hắn trọng thương, cuối cùng còn giết Huyết Linh Vương đời



trước. Các vêu tộc chết trong tay ngươi càng vô số kể... Còn hòi tội gì?



Ma Long Vương một thân ma khí cuôn UỘIL trong tay xuất hiện một thanh trường kích thanh cương phủ đầy hoa vãn, bầu trời phạm vi vạn dặm nhuộm một tầng khí đen khó thấy bằng mắt thường.



Một tiếng gầm này nang chuyển vạn dặm hư không, hình thành lực Thẩn Hư vượt xa Phủ chủ bình thường.



Lực Thần Hư cùa Ma Long Vương phụ gia thêm Ma Long khí cùa hắn, uy năng càng thêm mạnh mẽ.



- Ma Long Vương, ngươi dám động một cọng tóc gáy cùa Dương lão đại, ta xé ngươi thành mánh nhỏ.



Hỗ Phi tức giận mắng một tiếng, mớ hai tay. một đôi bảo hộ tay thanh đồng, bên trên có hai đẩu hùng sư đò máu. huyết quang trong mắt bùng phát, phát ra một tiếng thú rống kinh hồn.



Thoáng cái. hai tay Hỗ Phi bỗng nhiên to lên. lực lượng cơ thể tăng vọt, trong mắt cũng tràn ngập huyết quang, tòa ra một cỗ khí tức dã man đáng sợ.



Sau lưng hắn càng hiện một hư ảrih hùng sư đò máu.



Rống--—-



Hỗ Phi hai mắt đò hồng, rít gào một tiếng, giống như sấm sét nổ vang, thoáng cái suy yếu uy thế Ma Long Vương vài phần.



"Đây không phải là kiện Thanh Đồng Hộ Tí lấy được từ Vĩnh Hằng Đảo khi xưa sao, hiện giờ xem ra dường như không giống..



Dương Phàm âm thẩm giật minh.



- Hỗ Phi hộ pháp, ngươi dám ngăn cản bản điện chủ chấp pháp?



Ma Long Vương sắc mặt trầm xuống, trường kích thanh cương đầy hoa văn trong tay vung lên.



Mắt thấy một hỗi đại chiến, sắp trinh diễn ỡ Vạn Yêu Thánh Thành.



- Ha ha, Ma Long Vương đại nhân, chi bằng một mình ngươi đã muốn bắt Dương mỗ?



Dương Phàm cười trừo phúng.



Lời vừa dứt. vạn dặm trời xanh bị hư quang hai màu xanh đỏ chia làm hai nửa.



Dương Phàm hai tay sau lưng, ánh mắt hóa thành Kim ô hừng hực thiêu đốt, cứ thế nhìn thẳng Ma Long Vương.



Ma Long Vương tâm thần rung lên, cảm thấy một cỗ khí tức nóng rực, truyền đến từ tận sâu trong linh hôn.



Ẩm~



Trong ngoài cơ thể hắn đột nhiên bùng lên một ngọn lửa rồng đen vàng kim, ngăn cản Thái Hư Thẩn Mâu của Dương Phàm.



"Tinh thầnbí thuật thật đáng sợ..."



Ma Long Vương vẫn còn cảm nhận được cỗ nóng rát đáng sợ.



- Cạc cạc cạc... Hiện giờ là một người đánh hai người.



Trên người Hổ Phi lại hiện lên một bộ áo giáp màu bạc đầy vẩy rồng.



- Ngân Long Thứ Thiên Giáp. Yêu Hoàng bệ hạ lại tặng bảo vật đó cho ngươi.



Ma Long Vương sắc mặt âm tình bất định, trong mắt thoáng hiện một tia ghen ghét.



Vù vù~



Đúng lúc này. hai phía Thánh thành cấp tốc bay tới hai độn quang, lực Thẩn Hư mạnh mẽ kéo tới.



Người tới. một cái bóng xanh phiêu dật, một cái bóng màu nâu.



Đó là hai đại hộ pháp Vạn Yêu Điện khác: Thanh Vũ cùng Thiết La.



- Dừngtay!



Thanh Vũ đi tới trước một bước, bay về phía Hỗ Phi.



Còn Thiết La, là một nam tử khôi ngô da như sắt thép, không nhanh không chậm chạy tới phía Ma Long Vương.



- Ma Long Vương, người này thực sự là bẳng hữu Hỗ Phi hộ pháp, truớc giờ bẳng hữu tới Thánh thành làm khách, không thiếu tu sĩ nhân loại, nào có gì đáng nói? Phó điện chủ cần gì vì chuyện này mà gâv chiến, phát động cường giả Thần Hư đại chiến sẽ liên lụv an nguy ngàn vạn sinh linh trong Thánh thành?



Thanh Vũ giọng nói du dương như gió, truyền khắp toàn trường.



- Tốt tốt tốt! Chờ Yêu Hoàng bệ hạ xuất quan, ta sẽ báo cáochuyện này...



Ma Long Vương lạnh lùng đảo qua ba người Hò Phi, điêu khiên Hắc Long Phi Xa rời đi.



Nhìn Ma Long Vương cùng Thiết La hộ pháp ròi đi, một tay Dương Phàm đặt trên đai lưng màu đen, quát lớn:



- Còn không thành thật!



Không biết vì sao, khi đối mặt Ma Long Vương, Hấp Huyết Hắc Long Tiên bên hông liên tục nang động, ngo ngoe muốn thử, hưng phấn khác thường.