Tiên Hồng Lộ

Chương 71 : Khoảng cách giữa hai huynh đệ

Ngày đăng: 20:32 22/04/20


Dương Phàm nắm chặt bức thư trong tay, sắc mặt âm tình bất định. hai tay khẽ run rẫy. cảm xúc cũng có chút không ổn định. Trên bàn tay khác có một ngọc trụy màu xanh trong suốt. không rõ làm từ tài liệu gì. dường như là một khối bảo ngọc cực phẩm trần gian.



- Đại ca!



Dương Tuệ Tâm đứng ở bân cạnh. trong mắt hiện lên một vài tia lo lắng. Hiển nhiên trong phong thư này có biến cố gì đó. khiến cho đại ca vốn luôn bình thản lâm vào biến sắc. Hơn nữa khi Dương Phàm xem thư. cũng không có ý định để muội muội biết nội dung trong đó. Sau một lúc lâu. Dương Phàm thở ra một ngụm trọc khí. thần sắc cũng khôi phục bình tĩnh. Trong tay hắn bùng lên một ngọn lửa. nhanh chóng thiêu đốt bức thư thành tro tàn.



- Đại ca. rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?



Dương Tuệ Tâm không kìm nổi lên tiếng hỏi.



- Muội muội chuyện này muội không nên xen vào. là ân oán trong tu tiên giới.



Dương Phàm bình thản nói nhưng sắcmặt cũng không thong dong thản nhiên như trước.



- Đại ca! ngọc trụy trong tay huynh là



Ánh mắt Dương Tuệ Tâm rơi xuống ngọc trụy trên tay Dương Phàm.



- Đây là đồ cha ta lưu lại. trong thư có nhắc là phải giao vật này cho ta.



Dương Phàm suy nghĩ một chút. liền đeo ngọc trụy màu xanh vào bên người, trong mắt lộ ra một tia hoài niệm.



- Muội muội! Huynh hỏi muội thời điểm cuối cùng đệ đệ đến Vụ Liễu Trấn có cái gì khác thường không?



Dương Phàm vẻ mặt ngưng trọng hỏi. Dương Tuệ Tâm hơi hồi tưởng lại tình cảnh lúc đó nói:




Hắn khổ não cũng không phải bởi Dương Lỗi độc chiếm trọng bảo phụ thân lưu lại. mà là tính cách hành động độc đoán của hắn. Manh mối cùng nơi phụ thân hạ lạc một chữ cũng không nói tới. một mình nắm giữ tất cả mọi việc.



Càng làm cho Dương Phàm lo lắng chính là từ trong thư đó hắn cảm nhận được dã tâm đang bành trướng của người đệ đệ này.



Nghĩ lại. Dương Phàm bắt đầu đánh giá ngọc trụy màu xanh mình nắm trong tay, hắn tìm tòi một chút. thậm chí dùng thần thức thăm dò. cũng không có cảm thấy bất cứ cái gì dị thường. Chỉ cảm thấy được chất liệu làm nên ngọc trụy này có chút đặc biệt. nhìn qua giống như báu vật nhân gian vậy.



Ngọc trụy này là phụ thân chỉ đích danh giao cho mình. không biêt Trong đó hàm chứa bí ẩn gì.



"Vì sao phụ thân chỉ đích danh phải lưu vật này cho ta mà không phải cho đệ đệ? Chẳng lẽ nó có liên quan đến thân mẫu chưa từng gặp mặt của ta."



Dương Phàm liền đưa ra một kết luân. Hắn và đệ đệ Dương Lỗi thực tế là cùng cha khác mẹ. Phụ thân Dương Thiên ở tu tiên giới dường như từng có đạo lữ song tu Dương Thị chỉ là nữ tử phàm nhân phụ thân lấy sau khi cha con Dương Phàm tới ở lại Vụ Liễu Trấn. Mà muội muội Tuệ Tâm lại là do Dương Thị nhận nuôi.



Tóm lại. đây là một gia đinh tổ hợp. quan hệ rất kỳ quái còn có một chút bí mật phức tạp không muốn cho người ngoài biết.



Màn đêm buông xuống. Dương Phàm bình yên vô sự một đêm. nhưng trong lòng không cách nào hoàn Toàn yên tĩnh. Chủ yếu có hai sự kiện khiến cho hắn bận tâm.



Thứ nhất là bên phía đệ đệ Dương Lỗi. tất nhiên không cần phải nói.



Thứ hai là y quán hắn mới mở đã bị Lý Bàn Tử cùng Hồ Bán Tiên liên thủ chèn ép. đây cũng là một nỗi bức xúc trong lòng hắn.



Phải biết rằng hắn mở y quán không chỉ đơn thuần là tế thế cứu người, vô thanh vô tức tăng lên tu vi mới là mục đích chân chính của hắn. Y quán khởi đầu không thuận lợi. không mở ra nhân khí. sao có thể hấp dẫn người tu tiên Tới xem bệnh chứ?



Cho nên. ngày hôm sau, Dương Phàm ở nhà ăn xong bữa sáng rồi lập tức đi tới Phổ Yêu y quán. Từ bắt đầu hôm nay. hắn muốn đích thân tọa trấn y quán. xem ai dám lại đây khiêu khích.