Tiên Hồng Lộ

Chương 720 : Vô địch nhân giớii

Ngày đăng: 20:54 22/04/20


- Hoàng Tồ. Chúng ta liên thủ. tiêu điệt người này...



Trong số mấy người tại đây, u Ảnh Ma Chủ hận Dương Phàm thấu xương nhất.



Hai người nước lửa không dung hòa, không phải ngươi chết thì là ta vong.



Tuy nhiên u Ảrih Ma Chủ cũng biết rõ hiện nay Dương Phàm không tầm thường, muốn đánh chết hắn ít nhất phải Tân Hoàng Tô ra, tay, ba người liên thủ mới nắm chắc thật lớn.



- Cạc cạc cạc. Thẳng nhãi ma đẩu. Hỗ gia gia đang lo không có đối tượng đánh nhau...



Hỗ Phi xoa tay. hung phấn không thôi.



Thẳng nhãi ma đầu?



Vẻ mặt u Ảnh Ma Chủ cực kỳ trầm trọng, lửa giận toàn thảnbị áp chế tới cực điểm.



Khóe miệng Dương Phàm hiện lên một tia cười nhạo, thản nhiên liếc mắt nhin hắn một cái. không thèm đê ý.



- Dừng tay!



Tần Hoàng Tổ ngăn cản hành động của u Ảnh Ma Chủ, lạnh lùng đảo qua Dương Phàm cùng Hỗ Phi:



- Hai người các ngươi còn không nhanh rời cấm địa hoàng tộc ta...



Lời nói vừa ra. u Ảnh Ma Chủ ngẩn ra. trên mặt Vô u Ma Hoàng cùng lộ vẻ khó hiểu. Đây không phù hợp với tác phong của Tẩn Hoàng Tồ.



Nếu đổi là ngày trước, Tẳn Hoàng Tổ không nói hai lời. trực tiếp đem hai người một lần bắt giết.



Chẳng lẽ Dương Phàm này đã cường đại đến mức khiến cường già lục kiếp Tán tiên như Tần Hoàng Tô này đều phải bận tâm?



Vô u Ma Hoàng nhìn chẳm chẳm Dương Phàm, sắc mặt ngưng trọng, không ngờ hoàn toàn nhìn không thấu người này.



Trong thẩn thức tập trung của hắn, Dương Phàm giống như một đoàn lốc xoáy mơ hỗ. hoàn toàn không nhìn ra sâu cạn.



Mà đối phương tùy ý đảo qua một cái, khiến toàn thán hắn phát lạnh, giống như một nữ nhản bị lột sạch quán áo.



Hắn cảm thấy hoảng sợ. Mới chi vài trăm năm không gặp. tu vi của Dương Phàm rốt cục đạt tới độ cao nào?



Độ Kiếp hậu kỳ hay là Đại Thừa Kỳ?



Hắn lại khôngbiết Dương Phàm còn chua vượt qua một lẩn thiên kiếp.



Cường giả Độ Kiép Kỳ bình thường sau khi trải qua thiên kiếp tẩy rửa, thực lực sẽ được tăng cường biên độ lớn.



- Hoàng Tổ đại nhân, ngài đây là...?



Vô u Ma Hoàng cùng u Ảnh Ma Chủ khó hiểu dùng thẩn niệm truyền âm hòi.



- Thực lực hai người này ít nhất đểu tiếp cận Bán tiên Đại Thừa KỲ, đặc biệt là Dương Phàm kia lại càng sâu không lường được. Giờ phút này là giai đoạn cuối cùng của nghi thức, nếu xung đột với bọn họ, bất lợi cho chúngta!



Tẩn Hoàng Tổ lập tức truyền âm nói.



Da mặt hắn lộ ra ánh đó giống như trẻ con. giờ phút này nhíu màv nhìn chẳm chẳm hai nguời Dương Phàm, chi là muốn đuôi bọn họ đi.



Hai người Dương Phàm xông vào Tẩn Hoàng lăng, vốn là đuối lý.



Tần Hoàng Tổ không làm gì bọn họ, chi là đuổi đi, đây đã là lưu tình lớn lao.



Hỗ Phi chống nạnh, không chút nể mặt. Hắn chi biết nói chuyện bẳng nắm tay. cái gì Tẩn Hoàng Tô đêu chua từng nghe nói!



Dương Phàm cười rúm tim nhìn u Ảnh Ma Chủ, khiến hắn trong lòng phát lạnh, không có ý rời đi.



- Dương tông sư. nói rõ ý đổ đến cùa ngươi!



Sắc mặt Tẩn Hoàng Tổ ngưng trọng, nhìn thẳng nam nhản nhìn không thấu trước mắt lại quật khới kỳ tích như sao chôi này.



Hiện tại nhản giới, từ Bắc Tần đến Nội Hải, thậm chí là Cực Bắc. Đại Tẩn. Ngoại Hải vực đểu có dấu chán Dương Phàm từng lưu lại.



Uy danh hắn là từ tầng thấp nhất Tu Tiên giới, từng chút tạo nên. càng làm cho người ta ngạc nhiên thán phục cùng kính nể.



- Dương mỗ không vi gì khác, chi muốn phong sát ma đẩu này.



Dương Phàm đưa một ngón tay chi vào u Anh Ma Chủ.



Giờ phút này tu vi của u Ảnh Ma Chủ không ngờ đạt tới Độ Kiếp hậu kỳ, mà mói được bao nhiêu năm?



Tuy nhiên ma đẩu này đến từ thượng giới, cảnh giới cũ cực cao. nếu không thêm hạn chế. qua mấy trăm năm nữa có lẽ liên đạt tới cành giới Chân Tiên.



Trước khi phi thăng thượng giới, Dương Phàm có một mục tiêu bắt buộc là giết chết u Ảnh Ma Chũ. Nếu không hắn đều không thể yên tâm rời khói giới này.



- Cái gì! Dương Phàm ngươi quả thật khinh người quá đáng, muốn giết bẳng hữu bên cạnh bổn hoàng.



Tẩn Hoàng Tổ nổi giận lôi đình, toàn bộ quảng trướng duới đất yên lặng như chết.



Lực lượng thiên uy tuyệt cường của lục kiếp Tán tiên khiến không gian hơi vặn vẹo. tạo nên từng tia gợn sóng.



Vô u Ma Hoàng đứng bên cạnh Tản Hoàng Tổ cảm thấy máu trong cơ thể đểu như muổn



động cứng.



Dương Phàm thản nhiên như không nói:



- Ma đâu này tại thế gian nhất định gây nên tai vạ kinh thiên. Hắn là cừu địch của Dương mỗ. nếu không giết hắn, chẳng lễ để mặc Ngày sau đến làm hại Dương mỗ?



Mặc đù hắn kiêng kỵ thực lực của Tần Hoàng Tổ. nhưng là phong sát u Ảnh Ma Chù, lại là tình thế bắt buộc.



- Dương Phàm, nếu ngươi đã cố ý muốn chết, đừng trách bồn hoàng vô tình!



Tẩn HoàngTồ tràn đẩy lửa giận, Hắc Kim Quyển Trượng trong tay cắm xuồng đất.



Hô... Ẩm ầm!



Sóng lửa màu vàng đen cuồn cuộn mành liệt trong chóp mắt tràn ngập toàn bộ quảng trường mộ huyệt.



Hai người Dương Phàm cùng Hỗ Phi bị vây giữa sóng lửa vàng đen. dường như bị một cồ lốc xoáy cường đại bao phủ.



Uy lực của sóng lửa vàng đennày trước đây Dương Phàm chưa từng gặp. Ẩn chứa ãn mòn. cháy bóng, cắn nuốt, cực nóng... lại càng có lục lượng long tức.



Uy lực cơn giận của Tần Hoàng Tổ có thể nói là kinh thiên địa, quy thần khiếp.



Một trượng an thiên hạ!



Nếu không phải nơi này là Tẩn Hoàng lăng, một huyệt ngẩm chắc chắn dị thường. Chi một chiêu như vậy là có thê chôn vùi toàn bộ Tản đò.



Tuy nhiên sóng lửa vàng đen này khi tới gần hai người Dương Phàm đểu bị tiêu tan một cách không hiêu, trong đó một bộ phận bị trực tiếp dẫn đi.



Dương Phàm vận chuyển Luân Hỗi Quả. có chút cổ sức, vận chuyển đi chín phần lực lượng, còn có một phẩn không thể hóa giải.



Nhưng là một phần uy lực. hai người có thể ngăn cản.



Ngô... ông!



Lòng bàn tay Dương Phàm xuất hiện một luân bàn màu xám bạc, bồng nhiên biến lớn trăm ngàn lân. bao phủ hai nguời vào trong.



Sóng lửa vàng đen cắn nuốt vạn vật mới vừa tới gần hai người đã bị Luân Hỗi Bàn xoay tròn mang đi, khôngbiết tung tích.



Được Luân Hỗi Bàn gia tăng lực lượng. Dương Phàm đem tất cả thẩn thòng công kích của Tần Hoàng Tồ vận chuyển đi.



- Đây là loại thẩn thông nào?



Tần Hoàng Tổ cùng Vô u Ma Hoàng đểu chấn động.



Trong tiếng "Ầm ầm", Luân Hỗi Bàn kia càng Ngày càng sáng ngời, thể tích trong chóp mắt bành trướng đến lớn trăm ngàn trượng.



Từ xa nhìn lại. giồng nhưmột bánh xe khổng lồ tồn tại muôn đời.



Tẩn Hoàng Tổ thẳm thấy không ổn.



Bỗng nhiên, Luân Hỗi Bàn kia "băng... ầm" một tiếng, bùng nổ ra hào quang nhiều màu rực 1"ỡ, hình tròn xẹt qua một đường cong kinh thiên, bốn phía mang theo cái khe màu đen.



Trong phút chốc, vòng tròn ngang trời bổ về phía ba người Tẩn Hoàng Tổ.



Vô u Ma Hoàng cùng u Ảnh Ma Chủ bị khí tức kinh khủng rung tròi kia kinh sợ. mặt nghẹn đó bừng.



Trên người Vô u Ma Hoàng dâng lên sóng lửa màu tím đen, hóa thành một đạo vách tường hắc tinh phủ kín hoa văn phúc tạp sáng tối không ngừng. Đương nhiên hắn chi cố bảo vệ chính mình.



u Ảnh Ma Chủ trong khi hoảng sợ. cổ chiến giáp cấp bậc truyền thừa tiên bảo trên người dâng lên một vùng ô quang đen kịt. hắc diễm cuôn cuộn.



Chủ lực chân chính vẫn là Tẳn Hoàng Tổ.



Dưới nguy cơ chưa từng cỏ. hắn hét một tiếng như sấm động tròi xuân, Hắc Kim Quyển Trượng trong tay hóa thành một cây cột lớn chông trời dài đến ngàn trượng." Đang đang" một tiếng, giao kích cùng một chỗ với bánh xe tròn khổng lồ.



Trong phút chốc, một vùng không gian sónggợn nhưbão lốc cuốn lấy ba người.



Tẩn Hoàng Tổ kêu một tiếng đau đớn, gánh chịu sáu bàv phản lực lượng, thân hình lui nhanh phia sau, khóe miệng tràn ra một tia máu.



Luân Hỗi Bàn kia sau khi vận chuyển vi diệu, đẩy lui Vô u Ma Hoàng cùng u Ảnh Ma Chú, cũng gây thương tôn không nhẹ.



-...Đây rõ ràng là lực lượng của ta!



Tẩn Hoàng Tổ hoảng sợ. Dương Phàm đem thần thông oanh kích của hắn giữ lại giây lát. thông qua Luân Hỗi Bàn trong nháy mắt bùng nổ bắn trớ về. Quà nhiên là kinh sợ cổ kim.



- Cạc cạc cạc... Chịu chết đi!



Hỗ Phi hóa thành kim cương Thạch hầu cao mười trượng, như tia chóp vọt vào trong gió lốc kia, hướng về u Ảnh Ma Chủ điên cuồng chà đạp.



Dương Phàm thùa thắng xông lẻn. một chưởng từ từ vung lẻn bổ về phía Tản Hoàng Tổ.




Tu vi cảnh giới càng cao, càng phải chịu đựng nghiệp lực.



Diệt sát phàm nhân vô tội. đổi với tiên nhân mà nói tương đương nhiệp lực diệt sát mấy trăm vạn con kiến, có thể hoàn toàn coi thường.



- Đã tra xét xem Tử Lân Nhọc Thiếu kia đến từ đâu chua?



Dương Phàm lại hỏi.



- Theo Tiên Đạo Thiên Tông xác thực thì nói là tới từ Tiên Đạo Tông ờ nội lục...



Hắc Tinh Vực chủ không quá xác định nói.



- Tiên Đạo Tông?



Tinh quang trong mắt Dương Phàm lóe lên, không nghĩ tới cảm ứng hai trăm năm trước khi rời khỏi Tiên Đạo Tông, cảm ứng và tiên đoán được thượng giớii có người muốn đây minh vào chỗ chết giờ đã thành sự thật.



- Dương lãođại, chúng ta cùng nhau giết về Tiên Đạo Tông!



Chiến ý của Hỗ Phi bùng nồ.



- Giờ chua phải là thời cơ tốt nhất.



Dương Phàm chậm rãi nhắm hai mắt.



Trong thiên cơ cảm ứng, hắn càngNgày càng thuận lợi.



Dương Phàm biết việc này, cái cẩn làm đẩu tiên không phải là diệt sát người này mà tìm hiêu chi tiết của đối phương.



Đối phương ở thượng giới có lai lịch như thế nào? Vì sao lại muốn giết minh? Sau lưng có phải có kẻ nào bố cục không?!



Dương Phàm từng hỏi qua Hà Lạc về vấn đề liên quan tới việc chân tiên hạ phạm.



Trên thực tế phải nghịch chuyển thông đạo hai giới. Từ thượng giới hạ phàm là chuyện vô cùng khó khăn.



Tu vi càng cường đại càng khó hạ giới.



Nhớ tới Ngày đó, Cửu u Ma Quán cũng chi là người đại diện cho Cửu u Ma Đế ờ hạ giới. B ản thân Ma Đế cũng không thê hạ p hàm.



Hà Lạc từng nói qua. để đưa chân tiên bình thường hạ phàm, phải trá giá rất lớn.



Thông đạo hai giới, từ dưới phi thăng lên có thể coi là thuật lợi, không hề có sức cản.



Mà từ trên xuống dưới sẽ chịu đựng lực cản của hàng rào ngăn hai giới.



Thường phải cẩn nhiều đại nhân vật thượng giới liên thủ mới có thể mờ ra được một thông đạo ngược chiều, hơn nữa có chi có thê chịu đựng được những chân tiên nhất lưu bình thường.



- Ngoại Hải Vực này có động tĩnh gì?!



Dương Phàm lại hòi.



- Tục truyền Cửu Thiên Long Hoàng đã đi nội lục, nắm trong tay Yêu Hoàng Cảnh, có địa vị ngang hàng với Tần Hoàng Tổ, nhiều cường giả tranh đoạt Luân Huyết Châu, nhiều chân tiên chân ma buông xuống...



Hắc Tinh Vực chủ lại nói tiếp về những biến hóa của Ngoại Hải Vực.



Nhưng vẩn để chính đểu liên quan Luân Huyết Châu, Huyết Nhật Điện và việc chân tiên chân ma hạ phàm.



- Ỵêu Hoàng Cảnh?



Hò Phi chợt nhớ tới cái gì. vội vàng nói:



- Dương lão đại, ta muốn quav về Yêu Hoàng Cảnh một chuyến.



HỔ Phi ở lại Yêu Hoàng Cảnh chừng hai trăm năm, có cảm tình nhất định.



- Ta cũng có ý này! Có lẽ từ Yêu Hoàng Cảnh có thể tìm kiếm được một ít tin tức.



Dương Phàm gật đầu nói.



Ba người lập tức phản hỗi nội lục, chạy tới Yêu Hoàng Cảnh.



Bàng trường lăo có chút lo lắng, tuy Dương Phàm lúc này đã có lực lượng vô địch nhân giới nhưng không hiêu sao lại trêu chọc nhân vật thượng giới. Chính mình theo hắn rốt cục là họa hay phúc?!



Nhưng cũng không có lựa chọn nào khác. Dương Phàm là người duy nhất hắn quen biết mà nắm giữ Luân Huyết Châu.



Mà những Luân Huyết Châu khác hơn phần nữa đã lọt vào tay cùa cường giả cấp chân tiên.



Phi hành một tháng, ba người đã tiến vào Yêu Hoàng Cảnh.



Chốn cũ trọng du, Dương Phàm lại nhớ lại những gi đã phát sinh nơi này trước đây.



Tuy nhiên khi tới Huyết Uyên Phủ, thân mình Dương Phàm dừng lại một chút.



Hắn nhin xuống nơi này, trong mắt ẩn chứa một tia kỳ dị.



- Dương tông sư có phải cảm giác được nơi này không tẩm thường?



Bàng trường lão hòi.



- Đúng thế!



Trên bản đồ của toàn bộ đại lục, Huyết Uyên Phủ chính là trung tâm! Hơn nữa. trung tâm Huyết Uyên Phủ này chính Tử Vong Huyết Uyên, không thê xúc phạm!



Dương Phàm nói với giọng điệu rất kỳ lạ.



Ba người lại phi hành một lúc, quả thực nhìn thấy huyết uyẻn to lớn kia. từ trên nhin xuống giốn như một vòng huyết nhật.



- Một đời Huyết Linh Vương của Huyết Uyên Phủ đều phải trải qua tẩy lễ. thể chất sẽ t hay đổi...



-



Dương Phàm nghĩ tới một đời Huyết Linh VươngHoa Yên Mị. chính là do hắn tương trợ để nàng lên ngôi.



Xung quanh Tử Vong Huyết Uên, hết thảy mọi thứ, gồm cả đại địa, hư không... đều hiện lên một màu máu.



Loại màu máu này vô cùng dịu dàng, như ánh chiểu tà.



-Nơi này quả thựccổw



Bàng trưởng lão trầm ngâm nói.



- Vào xem!



Mấy người Dương Phàm bay tới phía trên Tử Vong Huyết Uyên, nhanh chóng tìm được Huyết Linh Điện Ngày trước.



Chi chốc lát, ở bên Huyết Linh Điện.



- B ái kiến Hồng Tôn!



Với nhan sắc tuyệt mỹ, Hoa Yên Mị hiện lên một vẻ nghi hoặc.



Thân thể nàng mềm mại, tinh tế tao nhã. như có thể vặn vẹo như dòng nước.



Từ trinh độ nào đó mà nói. nàng không có hinh dáng cổ định.



Bá!



Dương Phàm đánh ra một chướng lên vai Hoa Yên Mị. khống chế toàn thân nàng!



- Hồng Tôn ngài...



Sắc mặt Hoa Yên MỊ trắng bệch vô Huyết.



Dương Phàm từ mấy trăm năm trước đã từng kiểm tra thân thể Hoa Yên Mị.



Sau khi trải qua Từ Vong Huyết Uyên tẩy lễ. trờ thành Huyết Linh Vương, thân thể nàng ta sinh ra biến hóa nào đó nhưng lúc ấv hắn không thể tra xét được.



Trong lòng Hoa Yên Mị hoảng sợ. Tu vi hiện tại của mình đã là Độ Kiếp Kỳ, truớc mặt vị Hông Tôn này vẫn không có chút sức lực phán kháng.



Mấy trăm năm trước, Tể Thiên Phệ Huyết Đại Trận bị chân tiên thượng giới đánh tan, linh khí nội lục đã sárih bẳng Ngoại Hải Vực. Nhiều cường giá nội lục đểu có tu vi tăng vọt. Những người đứng ở đinh p hong Ngày nào cũng đều đã tiến nhập đinh cấp, thậm chí Độ Kiếp



Kỳ.



u-



Kiêm tra tình trạng Hoa Yên Mị. săc mặt Dương Phàm ngưng trọng.



Cũng như lân trước, trong linh hôn Hoa Yên Mị có một thân bí lạc ân.



Trong đẩu nàng ta dường như còn có một bộ phận nào đó bị phong ấn.



Đủ loại biến hóa này đểu sinh ra sau khi nàng ta trải qua Tử Vong Huyết Uyên tẩy lễ.



về phần trong Tử Vong Huyết Uyên đã trải qua điều gì, Hoa Yên MỊ cũng không thể nhớ được.



- Lúc ấy ta câm Huyết Uyên Lệnh, sau khi tiến vào Tử Vong Huyết Uyên thì có một lời kêu gọi thân bí kéo ta vào sâu bên trong. Sau đó. ta hoàn toàn quên hết mọi chuyện!



Hoa Yên MỊ đã từng nói.



Dương Phàm nhắm hai mắt lại. theo lạc ấn này truy tung thiên cơ.



- Ta hiểu rồi!



Dương Phàm thớ dài một hoi, tinh, quang trong mắt lóe lên!



- Giống như huyết uyên này. ờ đại lục hẳn không chỉ có một cái. Mà Tử Vong Huy á Uyên ớ chính giữa đại lục, hăn là Trận tâm của Tê Thiên Phệ Huyết Đại Trận.