Tiên Hồng Lộ

Chương 776 : Song Sí Lôi Hồ

Ngày đăng: 20:56 22/04/20


Trấn nhò thần bí này Dương Phàm còn chưa đi tới rìa chân chính. Lối vào duy nhất được vệ binh trong trấn canh gác.



Khi Dương Phàm cùng Hồ Phi đi ra gây nên một hồi chấn động.



Hai người đều có túi trữ vật. không nhìn ra được phép bảo cùa bọn họ.



Mà chân chính gây chẩn động là tu vi của Dương Phàm.



- Trời ạ. Mới hơn nửa tháng đã có người tu luyện tới Trúc Cơ Kỳ.



Không ít thí luyện giả nhưmất hồn mất vía, ngâv ra tại chỗ.



Đúng vậy. Trúc Cơ Kỳ!



Cũng bời nguyên nhân này khiến tin tường cùa Dương Phàm tăng nhiều, tính toán thừ một phen xem có thể rời khỏi Phạm Gia Trấn hay không.



Đây là lần đầu tiên Dương Phàm tới lối ra cùa Phạm Gia Trần.



Toàn bộ vòng ngoài trẩn nhò được vây bời tường gỗ rắn chắc cao hai chục trượng, mỗi cách mười trượng ít nhất có một vệ binh ở trên tường gỗ. còn có lính cung tên.



Dương Phàm chỉ nhìn lướt qua đội hình phụ cận lối ra Phạm Gia Trấn, hít sâu một ngụm khí lạnh.



Đám vệ binh này đều là Trúc Cơ Kỳ đại viên mãn. Vũ khí trong tay, khôi giáp thậm chí giày, hộ uyển đều là Linh khí cực phầm.



Chẳng những thế. đám vệ binh này bất kể pháp lực hay là luyện thể đểu đạt tới Trúc Cơ Kỳ đại viên mãn.



Chi dựa vào điểm này. thực lực liền cường đại hơn gấp đôi người tu tiên Trúc Cơ Kỳ cùng cấp bậc. huống chi còn có trọn bộ Linh khí cực phẩm.



Dương Phàm vừa tới gần. một vệ binh trong đám cười lạnh:



- Người lữ hành, thực lực của ngươi không đù. Vì sự an toàn cùa ngươi, không được rời Phạm Gia Trấn.



ở lối vào trừ hai tên vệ binh còn có hai hàng tổng cộng tám gã cung tiễn thủ, đều là pháp thể song tu, toàn bộ Trúc Cơ đại viên mãn, trọn bộ Linh khí cực phẩm.



- Vậy xin hỏi, phải có thực lực mạnh cỡ náo mới có thể rời khỏi trấn?



Dương Phàm bình tĩnh hòi.



Lúc trước cũng không phải không có thí luyện giả ý đồ mạnh mẽ xông ra Phạm Gia Trấn nhưng bọn họ vừa mới bước chân ra một bước đã bị miều sát.



Dương Phàm không chút nghi ngờ. Tu vi không đạt tới Kim Đan Kỳ nếu mạnh mẽ xông qua chi sợ đều có kết quả bị miểu sát.



- Khi thực lực của ngươi có thể khiến chúng ta tin phục.



Giọng điệu vệ binh dịu đi một chút, tiệp tục nói:



- Bời vì bên ngoải rất nguy hiểm. Không có đù thực lực ròi khỏi trấn chỉ có một con đường chết.



Dương Phàm nghe xong không nói hai lời xoay người bước đi.



Thực lực đạt tới trình độ khiến vệ binh tin phục, như vậy ít nhất phải đạt tới Kim Đan




Ba!



Song Sí Lôi Hổ đột nhiên na di xuất hiện ờ phía trên một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ. một trảo xuyên tim, ngay cả Linh giáp hạ phầm đều bị xé nát.



Rất nhanh con Song Sí Lôi Hổ đánh về phía Dương Phàm.



- Đám ngoại lai giả các ngươi đám đồ sát con dân cùa ta, bản vương phải tru sát toàn bộ các ngươi!



- Chạy mau!



Dương Phàm biến sắc. cùng Hồ Phi chạy trối chết.



Thực lực hai người trong số thí luyện giả coi như đỉnh cao. bị một đạo lôi hồ đảo qua bị chút vết thương nhẹ. gian nan chạy trốn.



Tiệp theo, thí luyện giả trong Bắc dã lâm đều gặp tai họa, từ thương thảm trọng.



Dương Phàm Hồ Phi trước tiên rút lui ra vòng ngoài.



Mấy ngày sau, vài đoản đội ý đồ đối kháng Song Sí Lôi Hổ. chấm dứt bằng thất bại. Thực lực là một phần, mà đoản kết lại là phần khác.



Phàm là thí luyện giả tiến vào giới ngoại thần tháp đều là hướng về Thần khí. ai không muốn giữ mạng?



Nếu muốn chân chính đồng tâm hiệp lực cơ bản không có khả năng.



- Trước tiên rút về.



Dương Phàm hạ quyá tâm, trước tiên về trấn.



- Dương lão đại. Nếu không chờ tu luyện đến Kim Đan Kv lại đến xừ lý con hổ kia.



Hồ Phi đề nghị.



- Không thể chờ lâu như vậy. Con Song Sí Lôi Hồ kia sẽ bị chậm rãi mài chết. Chúng ta còn phải giành trước rời khỏi trấn.



Dương Phàm phù quỵá.



- Chẳng lẽ phải bỗ qua con Lôi Hổ này?



Hồ Phi vẻ không cam lòng.



- Bò qua? Sao có thể chứ!



Khóe miệng Dương Phàm nờ nụ cười:



- Dựa theo kinh nghiệm đĩ vãng, thường thường lần đầu tiên đánh chết yêu thú đẳng cấp tương đương, chiến lợi phẩm là nhiều nhất.



- Nếu như muốn tiệp tục giữ vị trí dẫn đầu thậm chí giành được Thần khí, nhất định phải chém giết Song Sí Lôi Hổ này.



Trong mắt Dương Phàm chợt lóe lệ quang, nói chắc như đinh đóng cột.