Tiên Hồng Lộ
Chương 92 : Tát tai chữa bệnh!
Ngày đăng: 20:33 22/04/20
Dương Phàm vừa nghe có người tu tiên đến xem bệnh. tự nhiên là vui mừng đuôi lông mày nhảy dựng.
Lãm Chung lại không nghĩ như vậy. mặt lộ vẻ ưu sầu:
- Công tử! Ta xem những người đó. dường như là kẻ đến không thiện.
- Kẻ đến không thiện?
Dương Phàm khẽ nhếch khóe miệng:
- Chẳng lẽ bọn họ là đến đập phá hay sao?
Cùng lúc Dương Phàm lập tức tiến vào Toàn Tri Mô Thức", xem rõ mọi tình hình trong y quán ở trong mắt.
- Ta ra ngoài xem.
Dương Phàm vẫn như cũ là một bộ dáng thấp kém khiêm tốn nhưng bình tĩnh tự nhiên. Lâm Chung lại là vẻ mặt cười gượng, đi theo phía sau hắn. Mới vừa đi đến chính đường y quán. liền thấy một vị thanh niên mặc ngân giáp lãnh đạm nói:
- Đây là chỗ các ngươi gọi là y quán à? Trên bảng hiệu ghi rõ có thể chữa trị người tu tiên. lại cứu không được bệnh của huynh đệ ta!
Mấy thầy thuốc bình thường trong Phổ Ái Y Quán. đối mặt với khí thế lợi hại của thanh niên ngân giáp kia có chút luống cuống không biết trả lời sao. Bên cạnh thanh niên ngân giáp. có hai người ăn mặc như người hầu nâng cáng. trên cáng nằm một tráng hán hai mắt vô thần sinh tử không rõ.
Ngoài ra. đứng phía sau thanh niên ngân giáp là một thiếu nữ như hoa như ngọc. gương mặt thanh tú trắng nõn. một thân mặc xiêm y màu xanh sáng bóng, lộ ra nửa cặp chân thon dài. Bộ dáng chừng mười bảy mười tám tuổi. tựa như Công chúa trong thần thoại.
Nàng đứng ở phía sau không nói gì, dáng vẻ dịu dàng nhu thuận, nhưng trong đôi mắt sáng lại thoáng lộ ra một chút vẻ giảo hoạt.
Dương Phàm đi ra. đảo mắt nhìn qua mấy người này, rồi mĩm cười:
- Các vị đồng đạo. các ngài là tới xem bệnh. ta chính là dược sư của y quán nàv.
Hắn sớm thông qua "Toàn Tri Mô Thức " hiểu biết đến từng chi tiết của những người này. Gã thanh niên ngân giáp là tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, ngân giáp trên người không ngờ là một kiện Pháp Khí phòng ngự giá trị không nhỏ.
Hai người hầu là tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ.
về phần thiếu nữ xinh đẹp như thiên sứ cũng là một người tu tiên, tu vi còn là người cao nhất ở đây: là Luyện Khí đại viên mãn!
- Hừ! Ngươi chính là dược sư của Phổ Ái Y Quán. là Dương Phàm nổi tiếng đó à?
Ánh mắt sắc bén của gã thanh niên ngân giáp. "bá" một cái. chiếu trên mặt Dương Phàm. dường như có chút địch ý.
- Đặt người bệnh xuống, để ta khám xem!
- Đã có Sở tiểu thư cầu tình. ta cũng liền ngoại lệ một lần. Nếu còn có tình huống như vậy, cho dù dâng tặng một ngàn linh thạch, ta cũng không trị bệnh này.
Trước mắt thiếu nữ tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn. thân phận không tầm thường này, rốt cuộc hắn cũng không muốn cứng rắn cùng đối phương.
- Xin mời công tử!
Sở Ngọc Yên cười tươi như hoa. nói giọng ngọt lịm. xinh đẹp nho nhã tinh thuần, như đóa sen trong sáng sau cơn mưa. trong nước bùn mà không vấy nhiễm
- Bệnh của huynh đệ ta đã mời vài vị dược sư tiếng tăm ở phụ cận. nhưng đều không thể cứu trị. Nếu ngài có thể trị khỏi bệnh của hắn. Sở Nghĩa Vân ta tất sẽ tự mình xin lỗi ngài!
Sở Nghĩa Vân nghiêm túc nói cuối cùng thu hồi vẻ khinh thị trong lòng. Hắn thấy thần sắc của Dương Phàm bình tĩnh tự nhiên, cùng với thái độ cương quvết vừa rồi, đánh giá đối phương hẳn thực có vài phần bản lĩnh. vì thế hắn không dám khinh thị nữa.
- Là ai giới thiệu các ngươi tới đây?
Dương Phàm lại ngồi xuống xem bệnh. bỏ thêm một câu:
- Có phải Trịnh dược sư hay không?
Sở Ngọc Yên giải thích:
- Lâm dược sư ở Vũ Vụ Sơn Trang có quan hệ không tệ với Trịnh dược sư ở Dương gia bảo. chúng ta là thông qua mối quan hệ này tìm Tới đây. Nghe Trịnh dược sư nói bệnh này thập phần quỷ dị. bọn họ đều không thể trị liệu. đi tìm Dương dược sư Vụ Liễu trấn. có lẽ còn có vài phần hy vọng.
- Thì ra thế.
Dương Phàm bình tĩnh nói hắn liếc nhìn tráng hán trung niên nằm trên cáng sinh tử không rõ, ánh mắt chợt ngưng lại. không nói hai lời. giơ tay lên tát hắnbạt tai.
"Bốp!"
Một bạt tai này cực kỳ vang dội.
Thoáng chốc. tại đây liền rơi vào cảnh tĩnh mịch. người vây xem bên ngoài đều là vẻ mặt kinh ngạc. há hốc miệng, một đám đều ngây ra như phỗng.
- Ngươi ngươi
Sở Nghĩa Vân ngẩn ra. chợt vẻ mặt tức giận. liền chuẩn bị phát tác.
"Bốp!"
Dương Phàm ung dung bình tĩnh. lại giơ tay lên. lại là một bạt tai vào mặt đại hán trung niên Hồ Nhân. Lập tức. trên mặt đại hán trung niên xuất hiện hai dấu bàn tay tím đen. nhìn thấy ghê người.