Tiên Hồng Lộ
Chương 94 : Thần dũng vô địch!
Ngày đăng: 20:33 22/04/20
Bốn mươi khối linh thạch, đối với tu sĩ Luyvện Khí Kỳ bình thường mà nói. gần như là con số táng gia bại sản.
- Sở tiểu thư thật dễ chịu.
Dương Phàm mặt lộ vẻ mĩm cười. ra hiệu cho Lâm Chung tới nhận linh thạch lại cho hắn.
Lâm Chung lộ vẻ mặt kinh ngạc. bốn mươi khối linh thạch, cái nàynày cũng quá dễ dàng vậy sao?
Nhớ ngày đó. thời điểm hắn còn là một tán tu cộng toàn bộ tài sản. cũng không được bốn mươi khối linh thạch.
- Hừ! Dương dược sư quả thật là y thuật siêu quần. ngay cả phí dụng so với dược sư bình thường cùng phải cao hơn mấy phần!
Trên gương mặt xinh đẹp của Sở Ngọc Yên ửng đỏ thoáng hiện lên sắc giận. dường như đối với Dương Phàm cố ý bắt chẹt. có vẻ không vui. Dương Phàm làm như không thấy vẻ bất mãn của nàng và địch ý trong ánh mắt Sở Nghĩa Vân gần như có thể giết chết người, hắn thản nhiên nói:
- Xin hỏi Sở tiểu thư. các ngươi không tiếc chạy đến Vụ Liễu trấn. hẳn không phải đơn giản chỉ là vì xem bệnh phải không?
- Dương công tử không hổ là người thông minh tuyệt đỉnh
Sở Ngọc Yên dịu sắc mặt xuống, trong mắt lộ ra ý cười. lời nói hàm chứa ý tán thưởng.
Dương Phàm thu linh thạch vào trong túi trữ vật. khẽ phất tay một cái. nói riêng với Sở Ngọc Yên:
- Mời Tiểu thư vào bên trong bàn bạc. chỉ cần chịu đưa ra giá cả hợp lý, chuyện gì đều dễ tính.
Trong đôi mắt sáng của Sở Ngọc Yên thoáng hiện lên một tia khác thường, liền đi theo Dương Phàm vào nội đường y quán.
- Nhị vị dừng lại.
Lâm Chung khẽ quát một tiếng, ngăn cản Sở Nghĩa Vân cùng Hồ Nhân.
- Hai người các ngươi cứ chờ ở bên ngoài đi!
Sở Ngọc Yên lộ vẻ lãnh đạm nói.
- Nhưngan toàn của tiểu thư ngài
Sở Ngọc Yên nói đúng sự thật.
Dương Phàm thông qua Toàn Tri Mô Thức. nắm trong tay nhịp đập trái tim cùng hô hấp. thậm chí tốc độ máu chảy, mồ hôi phân bố trên làn da của nàng, nên xác định nàng không có nói sai.
- Ừ! Nếu như thế. vậy Dương mỗ sẽ không đòi hỏi nhiều, một giá duy nhất hai trăm linh thạch!
Dương Phàm quả quvết nói.
- Hai trăm linh thạch, hơi nhiều, giá này sẽ khiến cho Trịnh dược sư bọn họ bất mãn. nếu không thì một trăm năm mươi. như thế nào?
Sở Ngọc Yên cò kè mặc cả. Đột nhiên nàng phát hiện. cò kè giá cả với nam nhân trước mắt này, trong lòng lại thoải mái một chút. trước nay chưa từng khoan khoái như vậy.
- Hai trăm linh thạch, đây là giá thấp nhất.
Dương Phàm đứng dậy, bộ dáng như không bàn lại vấn đề này nữa.
- Được rồita thua ngài rồi!
Sở Ngọc Yên u oán liếc mắt nhìn hắn một cái. lấy ra mười khối trung phẩm linh thạch đặt trên bàn. nói:
- Đây là mười khối trung phẩm linh thạch, giá trị tuvệt đối cao hơn một trăm khối hạ phẩm tinh thạch, coi như tiền đặt cọc.
Dương Phàm thoáng nao nao: "Nàng này như thế nào đột nhiên trở nên dễ chịu như vậy?"
- Dương công tử! về sau nếu có thời gian rãnh. có thể đến Vũ Vụ Sơn Trang làm khách. Ngọc Yên nhất định sẽ dùng hết tình địa chủ. nhiệt tình khoản đãi
Sở Ngọc Yên cổ lấy dũng khí thấp giọng nói. cuối cùng sâu kín liếc nhìn Dương Phàm một cái. gương mặt đẹp đỏ bừng như hoa. vội vàng rời đi.
Dương Phàm lập tức hiểu rõ thâm ý của nàng này, còn thoáng chút tâm động. Thân phận của thiếu nữ nàv không tầm thường, nếu có thể dựa vào lực lượng của nàng, nhất định có thể thật mau đẩy nhanh hơn tốc độ tiến quân vào Tu Tiên Giới của mình.
Tuy nhiên, ý niệm này chỉ là chợt lóe qua. hắn đột nhiên nhớ tới Vân Vũ Tịch: trong hơi thở thanh tân tươi mát. gương mặt ẩn dưới tấm sa màu trắng mờ mờ ảo ảo đó. hình dáng hoàn mỹ, mái tóc đen nhánh tung bay như sóng nước. từng đường cong uyển chuyển còn có mùi thơm tự nhiên thoang thoảng làm người ta khó có thể quên được
Ước hẹn một năm cùng Vân tiên tử còn lại mười tháng.