Tiên Liêu Vi Kính

Chương 8 : Nhập cục 8

Ngày đăng: 13:13 19/04/20


Diệp Quân Trì đè Kỷ Viên lại, tìm tới miệng vết thương đêm qua đã cắn, há miệng lại cắn tiếp.



Chờ tới khi hắn đi, Kỷ Viên đã sắp trở thành một Kỷ Viên bị phế thực sự.



Hệ thống nhìn bộ dáng nửa sống nửa chết của hắn, có hơi lo: “Sao rồi?”



Kỷ Viên an tĩnh nằm như gà chết một lúc, chậm rãi khoanh chân ngồi dậy: “Cảm giác cơ thể bị hút cạn tới trống rỗng. Hệ thống, bây giờ ta thực hoài nghi rằng ngươi đã lừa ta, thực ra ngươi biết hết tất cả mọi chuyện phải không?”



Hệ thống: “A haha, sao có thể chứ, ta chỉ là một hệ thống bình thường thôi.”



Kỷ Viên: “Ngươi đang chột dạ.”



Hệ thống trầm mặc một chút: “Có một số chuyện chưa thể nói cho ngươi biết ngay được… Tóm lại ta sẽ không gây bất lợi cho ngươi, chẳng qua có thể tiết lộ cho ngươi biết trước một chút, thể chất của nguyên chủ cực kỳ đặc biệt, không thể tự mình tu luyện được, có điều có cách để tu luyện, ngươi chịu đựng một chút, sau này sẽ mạnh lên.”



Hệ thống có thể nói nhiều như vậy đã là không tồi, Kỷ Viên cân nhắc một chút, cũng không đến nỗi không biết điều mà tiếp tục truy vấn, xoay người lại: “Còn bao nhiêu ngày nữa sẽ tới Nam Trì?”



“Ba ngày.”



Kỷ Viên u buồn thở dài.



Thái độ này của Diệp Quân Trì hắn không hiểu nổi, không biết là Diệp Quân Trì có thể giúp đỡ hay không, cho dù có động thủ, nói không chừng thoát ra khỏi đây rồi cũng sẽ bị nhốt lại trong Ma cung, ngày ngày hiến máu, vậy mới thực sự gọi là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa.



Cầu xin Kỷ Sơn… Thôi, cho dù hệ thống không phán OOC, thì nhìn thấy ánh mắt si mê cuồng nhiệt này của Kỷ Sơn cũng đã thấy phát sợ cả lên rồi.



Rất nhanh sau đó, Kỷ Viên cũng không cần u buồn nữa.



Lúc chạng vạng, đoàn xe Kỷ gia tìm một nơi đất bằng nghỉ lại, Kỷ Viên cô độc đang chuẩn bị gặm quả dại, không biết Kỷ Sơn nghĩ thế nào, lại đột nhiên mở cửa buồng giam tù nhân ra, cho Kỷ Viên xuống dưới ngồi cùng một chỗ với gã.



Xung quanh là rừng rậm âm u, một vòng người ngồi quanh đống lửa, nhìn thấy Kỷ Viên, ánh mắt đều thật phức tạp, có chán ghét, lại có cả tiếc nuối.



Kỷ Viên bị nhìn tới dựng cả tóc gáy, cứng người ngồi xuống, trưng ra một khuôn mặt than trầm mặc không nói gì.



Kỷ Sơn mở miệng nói: “Còn ba ngày nữa là tới Nam Trì, kiên trì thêm một chút.”



Một tiếng hô “Vâng” đồng thanh vang lên quanh đống lửa, nhưng Kỷ Viên lại cảm thấy không đúng lắm, bất động thanh sắc đưa mắt nhìn về bên trái, cơ thể đột nhiên cứng đờ lại, lưng toát mồ hôi lạnh, trộm đếm số người.




※※※



“Ngươi thấy không, chúng đều đang trách ngươi.”



Thấy người Kỷ gia đã chậm rãi đi mất, Diệp Quân Trì cười cười, tựa như còn mang theo một chút trào phúng: “Con người chính là như vậy.”



Kỷ Viên nhìn hắn một cái, mặt vẫn không đổi sắc: “Ngươi nói nhiều quá.”



Diệp Quân Trì nhướng mày không đáp, nắm tay Kỷ Viên cùng cưỡi kiếm, tựa như cũng không định truy cứu việc Kỷ Viên hạ độc mình rồi trộm mất kiếm trốn đi.



Hai người trầm mặc một lúc, Kỷ Viên thản nhiên hỏi: “Triệu Dương là do ngươi giết chết?”



“Triệu Dương là ai?” Diệp Quân Trì kinh ngạc hỏi.



“…” Trong lòng Kỷ Viên cuộn sóng, quay đầu lại nhìn sắc mặt có phần mờ mịt của Diệp Quân Trì, chắc chắn là hắn thật sự không biết, đành phải giúp hắn nhớ lại, “Chính là kẻ bức hôn Kỷ gia, nhét ta vào hôn kiệu kia, ngươi còn đạp cho gã một cước.”



Diệp Quân Trì à một tiếng, nắm lấy quả đào trước ngực Kỷ Viên, bâng quơ nói: “Không nhớ rõ, lâu rồi ta không tới Nhân giới, gần đây chợt nghe thấy lời đồn ta giết người – quả là không tìm thấy thi thể của hung thủ thì đều là do ta làm.”



Kỷ Viên nói: “Họ nghĩ rằng ta sai ngươi giết người.” Câu này quả thực là cười lạnh mà nói, thiên hạ ai có thể sai khiến Ma quân Diệp Quân Trì được đây?



Không ngờ Diệp Quân Trì nghe xong, bỗng chôn đầu nơi hõm cổ Kỷ Viên, cười rộ lên: “Ta biết rồi, có muốn ta giúp ngươi tới Nam Trì cứu cha ngươi ra không?”



Kỷ Viên sáng ngời cả hai mắt, kiềm chế tâm tình kích động, chậm rãi thở ra: “Ngươi nói thật?”



Diệp Quân Trì gật đầu.



Kỷ Viên vui sướng ngây ngất, đang muốn mở miệng cầu xin, hai thông báo bỗng ập tới.



Thông báo một là do hệ thống lạnh như băng nhắc nhở: “Khuynh hướng OOC, xin hãy chú ý.”



Thông báo thứ hai là một nhiệm vụ: Cùng Diệp Quân Trì tra ra hung thủ sát hại Triệu Dương (0/1).



Kỷ Viên: “…” Thật may mà tức quá cười không nổi nữa rồi.