Tiên Lộ Phong Lưu

Chương 55 : Suy ngẫm

Ngày đăng: 18:43 18/04/20


Vừa nói sắc mặt nàng đã đỏ bừng xoay người chạy đi. Trần Tiểu Thiên còn chưa hiểu gì, tiểu nha đầu đã biến mất.



Cái thế giới này quả thật quá điên cuồng, một cô bé nhỏ như vậy mà đã vội vả muốn làm nữ nhân sao?



Nhìn đống cỏ khô lộn xộn, Trần Tiểu Thiên thầm hiểu mình vừa mất đi cơ hội gì, nhưng hắn không hối hận, vì dù sao, cảm giác luân lý ở địa cầu vẫn còn trong con người hắn.



Tiểu tỳ kia rõ ràng cho thấy xuân tâm đã động, nếu như không phải là hắn giả bộ làm người tốt, lúc này hắn đã đem cô nàng nằm lên đống cỏ kia.



Trần Tiểu Thiên là một công dân sống theo luật pháp. Ở cái thế giới xa lạ này, tựa hồ không có cấm kỵ chuyện quan hệ với các cô gái trẻ như vậy, nhưng hắn ngại nếm thử mùi vị cấm kỵ này... Thật là một thế giới hoang đường.



Trời đêm giữa thu, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh.



Sau khi đi tới cái thế giới này, Trần Tiểu Thiên đã mất đi thói quen xác định đúng thời gian. Ở dĩ vãng, trong thế giới mà thời gian có thể tùy ý thấy được, chỗ nào cũng biết được thật thoải mái biết bao. Còn ở đây, hắn chỉ có thể dựa vào vị trí mặt trời cùng mặt trăng để xác định đại khái. Thậm chí hắn chỉ biết sự khác nhau của ban ngày cùng ban đêm, buổi sáng cùng xế chiều. Nhìn góc độ trăng sáng, hiện tại đã là sau nửa đêm. Trần Tiểu Thiên suy nghĩ mơn man. Hắn vắt tay lên trán, trong mắt không cảm giác buồn ngủ chút nào



Nhớ lại kinh nghiệm những ngày qua, tựa như giấc mộng không thật. Nguyên vốn hắn nên có mặt ở Thượng Hải rồi, lại vô duyên vô cớ không giải thích được xuyên việt đến cái thế giới này. Hắn đã thấy được cự nhân nửa người nửa thú, tận mắt thấy Ma quân cùng lục triều quân đội đại chiến, đã trải qua thời khắc người bạn tốt đắc ý nhất tử vong, lại đụng vào hai ba trường diễm ngộ.



Nếu tính về hương sắc, lần xuyên việt chật vật này cũng không phải là đặc biệt khó có thể tiếp nhận riêng Nguyệt Sương cùng A cơ man, hai mỹ nữ đó cũng đủ giá trị cho giá vé trở về rồi.



Lúc ban đầu phát hiện mình xuyên việt, hắn đã sợ hãi hơn hiện giờ rất nhiều. Nhưng hiện giờ, Trần Tiểu Thiên lại phải đối mặt với một vấn đề rất khác: mình phải dựa vào cái gì để đảm bảo cho cuộc sống?


Trần Tiểu Thiên nhớ tới thân thể trắng thơm của Ngưng vũ, có chút hối hận lúc ấy không sờ thêm vài cái, nói không chừng lúc đó Tô Hỷ Muội sẽ không phản đối.



Còn có A cơ man... Trần Tiểu Thiên trong lòng giống như bị độc xà cắn một cái, mơ hồ co rút đau đớn.



Hiện tại Trần Tiểu Thiên đã biết sự tình chân tướng. Tôn mặt thẹo cùng Qua Long đã toa rập cùng nhau, chuyên ngó chừng những kẻ cùng đường, đến hiệu cầm đồ cầm đỡ vật dụng để tiêu. Bọn chúng đã âm thầm đem họ bắt làm nô lệ, sau đó mượn danh nghĩa thương quán lén đem buôn bán.



Thật bất hạnh, hắn cũng đã trở thành những con mồi của những kẻ này. Rất may là hắn có sinh tử căn, hấp thu được tử khí, học được từ Vương Triết cách tu luyện chuyển hóa từ tử khí thành sinh khí và giữ rịt chúng trong cơ thể, biến nó thành sinh cơ cho hắn. Đại khái A cơ man có thể đã nhận ra chút dấu vết sinh cơ này, ham chút lợi ích vặt để hấp thu tinh lực, và cùng để dày vò trêu ghẹo hắn cũng nên.



Cũng có thể, trong khi hắn ở trong tù của thương quán, ở biệt viện địa lao, Tô Hỷ Muội đã phát hiện hàng hóa hiệu cầm đồ nhận được, phái người truy xét người cầm. Đám người Qua Long nghe được tin tức, cho là chuyện buôn bán nô lệ bại lộ, cho nên gọi A cơ man tới, bảo nàng ta lừa gạt hắn chạy trốn, để tốt nhất dùng danh nghĩa đào nô giết chết hắn.



A cơ man làm như vậy, hắn không có chút phòng bị nào tin lời nàng, chạy ra địa lao, nhưng ngay sau đó bị Qua Long vây quanh. Nếu không phải Ngưng Vu vừa lúc chạy tới, thi thể của hắn lúc này đã lạnh rồi.



Điều Trần Tiểu Thiên không rõ chính là, A cơ man nếu muốn giết mình, tại sao muốn chủ động cùng mình ân ái? Muốn hấp tinh hắn, hay chỉ là bởi vì thương hại cho một kẻ sắp bị giết chết?



Rồi dấu vết máu cùng màu mắt tóc của nàng ta... Có phải là máu thật hay máu giả... Hắn thắc mắc chẳng hiểu A cơ man tại sao phải làm như vậy...



Đang lúc suy nghĩ miên man, nơi xa chợt truyền tới một thanh âm kỳ quái.



-----o0o-----