Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 102 : Mặt Nạ Như Ý
Ngày đăng: 22:49 19/04/20
Tận mắt thấy Trương Hằng từ giữa không trung rơi xuống, cuối cùng bị vỡ thành vô số mảnh băng tinh, trong lòng Nam Minh đột nhiên sinh ra một loại cảm giác không nỡ.
Tuy rằng hắn rất tự tin vào linh khí cực phẩm của mình, chém giết tu sĩ Trúc cơ kỳ cũng không thành vấn đề nhưng Trương Hằng ngay cả một kiện linh khí cũng chưa từng sử dụng, cứ như vậy chết ngay trước mặt mình thì đúng là có chút không hợp tình hợp Lý lắm.
Đúng lúc này, hai nàng kia đấu pháp với nhau cũng đã tới giai đoạn quyết định. Mộ Tuyền nhẹ nhàng thoát ly vòng chiến, đứng cách Hà Y Tú xa xa nói:
- Công lực của các hạ hơi thắng Mộ Tuyền một chút nhưng nếu chân chính là sinh tử thì người thua nhất định là ngươi...
Hà Y Tú than nhẹ một tiếng:
- Linh căn thiên phú của Mộ Tuyền đạo hữu thật dáng sợ. không biết ngươi có thể đoán được kết cục của mình khi tới động phủ lần này hay không?
Mộ Tuyền hừ lạnh một tiếng rồi bay tới trước người Nam Minh.
Nam Minh chỉ vào đám băng tinh rơi vung vãi dưới mặt đất nói:
- Hắn như đã chết rồi!
Đôi mắt u lãnh của Mộ Tuyền nhìn đám băng Tuyết dưới mặt đất. thở nhẹ ra một hơi:
- Hắn chưa chết, đã ẩn thân bỏ chạy rồi!
Nam Minh cũng không cảm thấy kỳ quái:
- Người này tên là gì. thực lực thật dáng sợ! Năng lực cận chiến của ta trong tông cũng được coi thuộc hàng đầu nhưng nếu so ra thì vẫn kém người này quá xa.
- Phương Vân sơn Đường Phong! Trước đây ta từng giao thủ với hắn một lần thực lực cụ thể như thế nào cũng không rõ!
Đôi mắt Mộ Tuyền lộ ra một chút kỳ dị.
Mắt thấy Hà Y Tú đang rời đi, Nam Minh nói:
- Chẳng lẽ chúng ta không đuổi giết cô ta?
Mộ Tuyền nói:
- Không giết được đầu!
Nam Minh cũng không phủ nhận, hơi trầm, mặc một lúc. như muốn nói gì đó nhưng lại thôi!
Ánh mắt Mộ Tuyền nhìn vào cánh tay rũ xuống vô lực của Nam Minh, trong mắt cũng tràn đầy kinh ngạc:
- Ngươi bị thương sao?
- Cánh tay này tạm thời bị phế, Chỉ có thể đợi sau khi rời khỏi động phủ, mời sư phụ ra tay chữa trị. Điều này cũng không ảnh hưởng lớn tới thực lực của ta...
- Đeo nó lên, ngươi có thể tùy ý thay đổi dung mạo của mình. Thứ này trước đây ta từng dùng qua, Chỉ có thể hữu hiệu với tu sĩ dưới Nguyên anh kỳmà thôi. Do đó giờ ta mới đội cái khăn che mặt này.
Trượng Hằng theo lời đội mặt nạ này lên. Dưới sự chỉ bảo của Hà Y Tú. hắn nhanh chóng nắm được phương pháp sử dụng.
Hữu hiệu đối với tu sĩ dưới Nguyên Anh Kỳ! Trong lòng Trương Hằng vui sướng, thầm nhủ đúng là thứ tốt.
- Thứ này có thể tặng cho ta sao?
Trương Hằng hỏi.
Hà Y Tú do dự một chút nhưng cũng nói:
- Thứ này cũng không tính là đặc biệt trân quý. tặng cho ngươi cũng được!
- Hắc hắc... Ta gọi nó là Mặt Nạ Như Ý.
Trương Hằng mang mặt nạ này vào. biến mình trở thành một nam nhân có bề ngoài uy vũ. trên mặt cũng có một vết sẹo dài.
Đầy đúng là hình tượng một nam nhân tràn đầy mạnh mẽ. Trương Hằng thầm nghĩ vậy.
Hà Y Tú che miệng cười khẽ.
- vết sẹo này hoàn toàn là một sơ hở. Đối với người tu tiên mà nói. những ngoại thương bề ngoài căn bản cũng không thành vấn đề.
Trương Hằng hừ nhẹ một tiếng, lập tức biến mình thành bộ dáng Triệu Vân trong ấn tượng của mình,
Từng được hư cấu không ít, hình ảnh Triệu Vân thời tam quốc tất nhiên được mô tả hoàn mỹ tới cực điểm trong các trò chơi điện tử ở thế giới trước đây của hắn.
Anh tuấn mà không mất uy dũng, tuyệt đối là sự lựa chọn tốt nhất.
Hà Y Tú thấy hình ảnh Triệu Vân mà Trương Hằng bắt chước thì hơi sửng sốt một chút:
- Ngươi bắt chước người nào đây?
Trương Hằng cười ha hà.
- Đây là Triệu Vân. từng là một tiểu đệ của ta. Tuy nhiên đã lâu rồi chúng ta chưa gặp lại.
Hà Y Tú Tuy rằng rất kinh ngạc nhưng không tiện hỏi nhiều, mang theo Trương Hằng bay thấp thấp về phía trước.
- Trạm dừng chân tiếp theo chỉ sợ cũng đã là Huyết sát thần điện rồi!
Trong lòng Trương Hằng âm thầm tính toán.