Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 115 : Luyện Ngục Lộ- Triệu Thụy quyết liệt

Ngày đăng: 22:49 19/04/20


- Đưa viên Hóa Anh Đan của ngươi tới đây. bằng không thì tiểu mỹ nhân này sẽ chết ngay trước mặt ngươi.



Bàn tay Lý Hoành bóp chặt cổ Lạc Ngưng Tuyết, một cỗ hào quang màu máu quỷ dị trói chặt thân thể nàng.



- Vị đạo hữu này. ngươi làm sao có thể chịu uy hiếp của hắn chứ. không phải một nữ nhân thôi sao? Có Hóa Anh Đan này. sau này ngươi sẽ có cơ hội rất lớn trở thành tu sĩ Nguyên anh kỳbậc cao...



Một gã tu sĩ Độc Thiên Bảo bên cạnh kHuyên can.



- Đúng thế! Cứ để hắn giết nữ nhân kia, chết cũng không đưa Hóa Anh Đan cho hắn.



Lại có một gã tu sĩ ở cạnh giật dây.



Trương Hằng đứng ở trận doanh Độc Thiên Bảo. hắn rõ ràng nếu như đổi thành tu sĩ khác, tuyệt đối sẽ không dùng một Hóa Anh Đan vô cùng quý giá đi đổi lấy mạng của một nữ nhân.



Thế nhưng đổi thành Triệu Thụy thì lại hoàn toàn khác, Trương Hằng tin tưởng hắn nhất định sẽ vứt bỏ Hóa Anh Đan.



- Được! Ta đồng ý cho ngươi Hóa Anh Đan. ngươi mau thả nàng ra!



Mặc dù Triệu Thụy rất cảm tức. nhưng vẫn phải đồng ý yêu cầu của đối phương.



- Chúng ta cùng ra tay. chỉ cần ngươi ném Hóa Anh Đan tới đây. ta lập tức thả tiểu mỹ nhân này.



Lý Hoành một bộ nắm chắc thăng lợi, rõ ràng cá tính của Triệu Thụy, liền đối phó dễ dàng hơn nhiêu.



- Ta đếm tới ba, lúc đếm tới ba, ngươi nhất định phải ném Hóa Anh Đan tới đây. bằng không Lạc tiên tử này chết chắc rồi!



Trong mắt Lý Hoành chợt lóe lệ quang, tay bóp chặt trên cổ ngọc của Lạc Ngưng Tuyết lại tăng thêm sức.



Lạc Ngưng Tuyết liền khó thở. mặt ngọc đỏ bừng, hiện rõ thần tình đau khổ.



- Một!



Lý Hoành bắt đầu đếm.



Ánh mắt Trương Hằng nhìn chằm chằm trận doanh Phương Vân sơn. ánh mắt rơi trên người Ô Lăng.



Dường như cảm nhận được ánh mắt của Trương Hằng. ô Lăng nhìn sang phía hắn. Trương Hằng vội đánh một ánh mắt sang phía hắn lại liếc về phía Lý Hoành.



Khóe miệng ô Lăng xẹt qua một tia tươi cười nhàn nhạt, gật đầu với Trương Hằng, xem ra đã hiểu được ý của hắn.



-Hai!



Giọng của Lý Hoành lại nặng thêm một chút.



Lý Hoành vừa chuẩn bị kêu tới "ba", bên cạnh chiếc cầu lửa đột nhiên trôi tới một mảnh lửa đỏ.




Triệu Thụy ngoắc ngoắc tay. nhìn đám tu sĩ xung quang bị tham dục che mờ mắt, cười nói.



- Đương nhiên muốn... cho ta một viên, không, cho ta hai viên!



- Được! Ta đều cho các ngươi...



Triệu Thụy nắm chặt mười mấy viên cố Linh Đan. đột nhiên rống giận một tiếng, vung tay ra, như rải đậu ném hết tất cả cố Linh Đan ra ngoài cây câu lửa.



- Đừng...



Đám tu sĩ kinh hô.



Tất cả Cố Linh Đan đều bị ngọn lửa bên ngoài chiếc cầu lửa Hòa tan.



- Ngươi... ngươi...



Không ít tu sĩ căm tức trùng mắt nhìn Triêu Thụy.



Triệu Thụy cười sáng lạn:



- Không phải các ngươi muôn hay sao? Sao không tự mình đi lấy?



- Ha ha... Trong tay ta còn có một lọ Tạo Hóa Đan. các ngươi còn muốn không? Nói muốn, ta cũng cho các ngươi...



Triệu Thụy bảo hộ trước người Lạc Ngưng Tuyết. ánh mắt quét nhìn tu sĩ xung quanh.



- Lão đại... van cầu ngài, cho ta một viên Tạo Hóa Đan... ta chỉ muốn một viên.



Vương Viên ở cạnh Triệu Thụy cầu xin.



Vương Viên tư chất bình thường, là tu sĩ khao khát Tạo Hóa Đan nhất trong số các tu sĩ ở đây.



- Bình Tạo Hóa Đan này là lưu lại cho đệ tử đại ca ta dùng, ai cũng không cho! Ai cướp ta liều mạng với kẻ đó!



Triệu Thụy không chút do dự cự tuyệt.



Trương Hằng nghe lời này, cũng kinh ngạc, không ngờ Triệu Thụy lưu lại bình đan được này lại là vì nguyên nhân đó.



Lúc này, trên người Triệu Thụy mơ hồ phát ra một cỗ khí thế xem thường cái chết, làm các tu sĩ ở đây không dám chống cự.



Triệu Thụy có được Hỏa Nguyên Châu, nếu như thật sự liều mạng, nơi này không có một ai dám chống lại.



Người thiện bị người Khinh, đến khi người ta chân chính ác độc lên. người khác chưa chắc dám chọc giận ngươi.