Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 119 : Sinh tử tương gian- Vận khí

Ngày đăng: 22:49 19/04/20


Dọc theo con đường dính đầy máu này, trong bầu Trời đầy mưa tuyết mông lung, mấy người Trương Hằng thong thả đi về phía cung điện màu máu trong tầm mắt.



Trên con đường này, tiếng ca khiến tiêu tan Ý chí chiến đấu cũng không xuất hiện nữa. Hiển nhiên, những người còn lại sẽ không ai bị tiếng ca này ảnh hưởng nữa.



Khi mấy người tiếp cận cung điện màu máu. phát hiện ra mua Tuyết mông lung đã bắt đầu hết dần. không khí lạnh lẽo cũng đã biến mất.



Tới một lúc, Trương Hằng cảm giác hai chân mình đã bước nhẹ nhàng hơn mặt đường màu máu dính dáp đột đã biến mất từ bao giờ.



Mặt đường vẫn trần đầy chất lỏng màu máu nhưng cũng không khác gì những con đường bình thường.



- Xem ra đã chân chính thông qua cửa thứ nhất Luyện Ngục Lộ rồi! Cho nên trói buộc mới chấm dứt!



Trong lòng Trương Hằng thầm nghĩ.



Nếu cửa thứ nhất đã thông qua, vậy nơi này có còn là cấm phi lĩnh vực?! Trương Hằng đột nhiên nghĩ tới vấn đề này.



Nghĩ tới đây, Trương Hằng lập tức thi triển Ngự Phong Thuật. Một tầng quang lưu màu xanh nhàn nhạt bao bọc cơ thể hắn. khiến hắn lơ lửng lên giữa không trung.



- Không ngờ có thể bay được!?



Những người bên cạnh cũng hơi kinh ngạc.



- Thật tốt quá! Rốt cục có thể bay được rồi!



Triệu Thụy vui mừng nói. cũng bay lên với Trương Hằng.



- Chúng ta mau đi lên!



Ô Lăng kéo Lấy Triệu Thụy. thấp giọng nói.



- Ah. đại ca hắn phải hành động một mình...



Triệu Thụy cuối cùng cũng hiểu ra vấn đề.



- Triệu đạo hữu, không ngờ ngươi có thể còn sống, từ trong băng phong đi ra. Hà tiểu thư và Thạch sư huynh nhất định sẽ rất cao hứng!



Đông hành với Trương Hằng chính là một gã tu sĩ Độc Thiên Bảo, hắn đi tới bắt chuyện. Thần sắc Trương Hằng lảnh đạm:



- Các ngươi sau khi tiến vào cung điện kia đã Xảy ra chuyện gì?




- Sao lại có kiểu thí luyện như vậy?! Thí luyện không phải là bằng vào thực lực và tâm kế sao?!



Có tu sĩ nào đó bắt đầu oán hận!



Thân ảnh màu máu hừ lạnh, một tiếng:



- Có đôi khi, vận khí còn trọng yếu hơn hẳn thực lực! Bổn tọa lúc trước cũng chỉ là một người có phế linh căn, nếu không phải vì có ýận khí tốt thì làm gì có thành tựu như hôm nay?!



Phế linh căn!? Trương Hằng đột nhiên nhớ tới Phạm Tiểu Hắc!



Người có phế linh căn gần như không có khả năng bước vào con đường tu tiên, mà Huyết Sát Thần Đế lúc trước cũng là một tu sĩ có phế linh căn. lại có thể đạt tới trình độ tung hoành khấp Đông Vân! Điều này chứng tỏ hắn đã gặp được kỳ ngộ khiến người ta phái đố kỵ!



- Không thể! Phế linh căn đi tu tiên căn bản là đi tìm tử lộ...



Không ít tu sĩ vẫn có bộ dáng không thể tin như cũ.



- Cửa thứ hai, Sinh Tử Môn. bắt đầu!



Ánh mắt màu máu xẹt qua hai người Trương Hằng và Triệu Thụy. Trương Hằng đột nhiên nhớ tới đĩnh bạc có được từ Phạm Tiểu Hắc.



Huyết tẩy Phạm Gia Trấn, đặc xá Sinh Tử Môn!



"Đặc xá Sinh Tử Môn?! Đó chẳng phải là..



Nghĩ tới đây, trong lòng Trương Hằng không khỏi mừng như điên. Thân ảnh màu máu đưa tay điểm nhẹ một cái lên pho tượng hai màu trắng đen.



Lập tức, hai viên xúc xắc đỏ như máu xuất hiện giữa hư không. Đồng Thời, toàn bộ không gian trở nên tối đen.



Trong tầm mắt mọi người dường như chỉ còn hai viên xúc xắc màu máu không ngừng xoay tròn này. Thân ảnh màu máu đột nhiên điểm thêm một cái, hai viên xúc xắc đột nhiên đứng yên lại.



- Dựa theo cách đặt cửa trên thế gian, các ngươi tới đặt đi...



Khuôn mặt thân ảnh màu máu hiện lên vẻ mỉm cười.



- Đặt thăng thì sống, thua sẽ chết!



sắc mặt tất cả tu sĩ lập tức đại biến, không ngờ dùng phương thức này để so đấu vận khí!