Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 126 : Trảm Thủ- Tổ Tử Vong

Ngày đăng: 22:49 19/04/20


Tiêu công tử rất vô sỉ bỏ lại đám bằng hữu của hắn, mang theo Trương Hằng và Liễu Hân Nhi cùng nhau phi hành với tốc độ chậm trên không trung.



Trương Hằng cũng không dùng Linh khí của mình, chỉ vẻn vẹn phi hành cùng bọn họ bằng một cái Ngự Phong Thuật.



- Ngươi không thể nhanh thêm một chút sao?



Liễu Hân Nhi có chút không hài lòng với thái độ của Tiêu công tử. Chiếc miệng Anh đào nhỏ nhắn màu hồng nhạt nhếch lên, đôi mi Thanh tú hình lưỡi liềm đáng yêu cũng nhẹ cau lại.



Tiêu công tử cười đón với vẻ tươi cười:



- Hân nhi tiểu thư à! Ta cũng suy nghĩ cho Trương đạo hữu, hắn không như chúng ta. đều có một kiện thượng cổ Linh khí.



- Trương đạo hữu không phải tán tu sao? Thực lực chắc rất mạnh nha, không bằng để ta dẫn đường.



Nói tới đây, Linh khí dưới chân Liễu Hân Nhi đột nhiên tăng tốc, bỏ lại Trương Hằng và Tiêu công tử một khoảng.



- Hắc hắc! Trương đạo hữu! Xin lỗi! Ta đi trước một bước.



Tiêu công tử này không phải thứ vô sỉ bình thường, vì đại nghiệp tán gái của mình, lại tính bỏ lại Trương Hằng luôn.



- Một chút tốc độ đó. Trương mỗ còn theo kịp.



Trương Hằng cười ha ha. tốc độ liền nhanh thêm, chỉ chốc lát liền đuổi theo Liễu Hân Nhi phía xa.



- Trương đạo hữu Không hổ là tán tu, ngự phong phi hành cũng có tốc độ nhanh như vậy.



Thấy Trương Hằng đuổi theo đến đây. Tiêu công tử kia xấu hổ cười.



Vẻ mặt Trương Hằng như trước, trông thấy phản ứng của hai người. Tán tu trên tinh cầu tu chân này có lẽ là phần tử đặc biệt có thực lực cường hãn.



- Trương đạo hữu thật lợi hại. không ngờ có thể đuổi theo.



Đôi con ngươi giảo hoạt của Liễu Hân Nhi không khỏi sáng ngời mang theo sắc thái khác thường.



- Miễn cưỡng có thể đuổi kịp.



Trương Hằng nói như khiêm tốn.



- Ta thấy dáng vẻ của ngươi dường như vẫn chưa dùng hết toàn lực.



Liễu Hân Nhi cười hì hì.



- Cho ta xem tốc độ cực hạn của ngươi nhanh tới cỡ nào?



Linh khí dưới chân Liệu Hàn Nhi lập tức phát ra ánh sáng xanh chói mắt. cả người nàng cũng bị bao quanh bởi một tầng hào quang màu xanh nhàn nhạt.



-Vèo!




- Nguyên lai là như thế.



Liễu Hàn Nhi bán tin bán nghi, Lấy ra ba khối tinh thạch từ trong túi trữ vật.



- Đây là của ba người chúng ta.



Liễu Hân Nhi chỉ về phía hai người Trương Hằng.



Đại hán đầu trọc kia dùng ánh mắt Khinh bỉ nhìn hai người Trương Hằng. miệng hừ nhẹ nói:



- Hai tên "ăn cơm mềm" (trai bao. dựa dẫm phụ nữ).



Khuôn mặt tuấn tú của Tiêu công tử lập tức đỏ lên. cảm thấy mất mặt, vội nói:



-Hân Nhi! Ta xem tinh thạch để ta trả cho.



Trương Hằng không chút biểu tình đứng xem trò vui. giống như mọi thứ ở nơi này không liên hệ với mình.



- Tốt lắm! Nếu Tiêu công tử nói vậy. Hân nhi liền làm như huynh muốn.



Trên khuôn mặt trắng nõn của Liễu Hân Nhi lộ ra vẻ tươi cười đắc ý. lấy lại ba khối tinh thạch từ tay đại hán đâu trọc kia.



Tiêu công tử sửng sốt trong chớp mắt, sau đó mới lấy ra ba khối tinh thạch từ trong túi trữ vật với vẻ buồn bực. trong lòng lại không ngừng rướm máu.



Người phụ nữ tóc dài cầm bút ngồi trước bàn liếc mắt nhìn ba người, mở miệng nói với vẻ lạnh lùng:



- Báo ra tính danh và lai lịch.



Trương Hằng liếc nhìn người phụ nữ tóc dài, cảm giác tính cách đối phương có chút tương tự với Mộ Tuyên của Bích Tuyết Tương Vân Tông, nhưng tướng mạo khá bình thường.



Rất nhanh, ba người được người phụ nữ tóc dài đăng kỳ xong, mỗi người lĩnh một khối ngọc phù.



Trương Hằng nhìn trên ngọc phù của mình có viết mấy chữ: Trương Hằng, tán tu. sân đấu pháp số 3.



- Sáng sớm ngày mai sẽ cử hành đấu loại thập phương, nhớ rõ sân đấu pháp của mình. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.



Nàng kia nói với vẻ lạnh băng.



Chờ sau khi ba người đi xa. đại hán đầu trọc kia mới hắc hắc nói:



- Nghe nói sân đấu pháp số 3 là tổ tử vong. Người đó chết chắc rồi.



Người phụ nữ tóc dài hừ lạnh, nói:



- Người vừa rồi là một gã tán tu hiếm thấy. ai sống ai chết còn khó nói.