Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 141 : Kẻ xông vào chết
Ngày đăng: 22:49 19/04/20
Từ trong phòng trúc truyền ra tiếng ca quỷ dị, làm cho Trương Hằng có hứng thú. quyết định vào xem thế nào.
Căn phòng trúc này, Trương Hằng coi như xem trọng. Nếu trong này có gì đó không sạch sẽ, Trương Hằng tự nhiên thuận tay giải quyết.
Đối với người tu chân mà nói. dù là đi vào quỷ ốc chân chính, cũng có thể bình yên vô sự.
Vừa vào phòng. Trương Hằng liền cảm giác gian phòng này âm u hơn hẳn những căn phòng khác, một cỗ khí âm hàn như có như không sinh ra trong phòng trúc này.
Trong phòng bày biện tinh xảo nho nhã, hiện ra trước mặt Trương Hằng là một gian phòng như phòng khách, ở hai bên gian phòng có một loạt rèm cửa trân châu, trên rèm cửa thậm chí còn có mấy cái chuông bạc.
Một trận gió lạnh không theo lẽ thường đột nhiên thổi tới. những chiếc chuông bạc đồng Thời phát ra một trận âm Thanh giòn tan quanh quẩn trong phòng trúc, dường như đang hoan nghênh khách tới.
"Đây là gian phòng do nữ tử ở qua."
Trương Hằng không rung động, kéo rèm cửa trần châu, một chiếc bàn trang điểm tinh xảo đặt ở bên cạnh giường.
Ở giữa gian phòng có lẽ là phòng ngủ này. có một chiếc đàn cỗ gia công tinh xảo. bên cạnh đàn cổ là chiếc ghế trúc, trên ghế trải một tầng da lông mềm mại.
Chẳng qua, Trương Hằng phát hiện đàn cỗ này có bảy sợi đây đàn đã đứt mất hai sợi.
Tiếng đàn chính là truyền ra từ trên đàn cổ này. còn tiếng ca lại như truyền ra từ thân ghế trúc.
Trương Hằng thậm chí sinh ra một loại ảo giác, lúc này đang có một vị tuyệt đại giai nhân ngồi trước đàn cô vừa đàn vừa ngâm nga, còn khách ở ngoài rèm cửa lại đang chăm chú lắng nghe.
Nghe một lát, Trương Hằng cảm giác tẻ nhạt vô vị. liền khẽ thở dài:
- Gian phòng trúc này thuộc về Trương Hằng ta, các vật Quỷ thân khác nhanh chóng rời đi.
Tiếng đàn trong phòng đột nhiên im bặt, tiếng cười nữ tử quanh quẩn trong phòng.
- Tuy rằng tiểu nữ tử không biết pháp thuật, nhưng cũng không phải do tu sĩ bậc thấp như ngươi có thể sai khiến.
Trương Hằng dùng thần thức ti mỉ quét nhìn trong phòng, cảm giác được bên cạnh đản cỗ có một cỗ dao động như có như không.
"Có lẽ là vật Quỷ hồn."
Trương Hằng lập tức thi triển cho mình một cái Linh Nhãn Thuật, nhưng không phát hiện ra bất kỳ thứ gì tồn tại.
Cái này quái? Quỷ hồn bình thường ở trước mặt pháp thuật này. hẳn là không thể che giấu được? Cho dù thân thức của Trương Hằng sánh ngang Trúc cơ kỳ. cũng có thể dễ dàng thấy được Quỷ hồn chứ.
- Thế nào? Ngươi không làm gì được ta, ba vị tiên sư trong Vương phủ cũng không thể xúc phạm tới ta.
Trong tiếng nói nữ tử này mang theo một cỗ cười nhạo nhàn nhạt.
- Vậy sao?
Trương Hằng hừ lạnh một tiếng, ngón tay chỉ ra, một đạo Luyện Hư Linh Khí như sợi tơ trực tiệp bức tới chỗ có dao động đặc thù bên cạnh đàn cô.
Vù! Gió lạnh rung chuyển trong phòng, chấn đệm quần áo tung lên. Luyện Hư Linh Khí như đá chìm đáy biển, cứ thế biến mất.
Đúng lúc này, từ túi trữ vật của Trương Hằng đột nhiên truyền ra tiếng cười.
Tiếng cười này Trương Hằng cảm giác rất quen thuộc, lại do mảnh vỡ thế giới kia phát ra.
- Ngươi có gì mà cười?
Trương Hằng tức giận hỏi.
- Tuy rằng có Bất Diệt Ấn Ký. thế nhưng nó còn chưa thật sự trưởng thành, ngay cả một kiện Pháp bảo thông linh không chủ cũng không uy hiếp được. Nhớ tới khi đó ta còn bị nó dọa... Ha ha ha...
Mảnh vỡ thế giới dường như rất vui vẻ, phát ra một trận cười to.
Hư Không Hỏa Diễm trở về bàn tay Trương Hằng, phát ra một cỗ đao động tinh thần ủy khuất với hắn.
- Câm miệng cho ta! Một ngày nào đó. chờ nó lớn lên. lão tử cho ngươi xong đời!
Trương Hằng mắng to một tiếng, mảnh vỡ thế giới lập tức không lên tiếng nữa.
Thu hồi Hư Không Hỏa Diễm vào cơ thể, Trương Hằng nhặt khăn tay lên quan sát một hồi. lại không phát hiện có gì khác thường.
- Ta có thể sử dụng khăn tay này hay không?
Trương Hằng hỏi Liên Mộng ở tầng một cổ tháp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Không thể.
Liên Mộng trả lời.
Trương Hằng cũng không hỏi nhiều, thu khăn tay này lại. Nghe ý của mảnh vỡ thế giới, khăn tay này còn là một kiện Pháp bảo thông linh.
Nghe nói chỉ có tu sĩ Phân Thần Kỳ trở lên mới có thể sử dụng Pháp bảo thông linh. Pháp bảo loại này cũng vô cùng quý hiếm ở Tam Tinh Vực.
Trương Hằng không khỏi sinh ra lòng hiếu kỳ với nữ tử đã tặng chiếc khăn tay này cho Liên Mộng.
Giải quyết thứ không sạch sẽ trong phòng trúc. Trương Hằng lại dùng thần thức quan sát một lần. không phát hiện chỗ nào quái dị.
- Tốt, từ hôm nay trở đi, phòng trúc này kể cả rừng trúc xung quanh là địa bàn của ta. Trương Hằng đi tới chỗ ra vào đường mòn rừng trúc, trầm ngâm một lát, ánh mắt rơi vào ngọn núi giả ở xa xa.
Đi đến cạnh núi giả, Trương Hằng lấy từ túi trữ vật ra một thanh Linh khí hình kiếm. Linh khí này là lấy được từ trong túi trữ vật của Nam Minh, là một kiện Linh khí thượng phẩm.
Trên Linh khí lóe ra một tầng ánh bạc. theo Trương Hằng vung lên bắt đầu cắt tảng đá. Một lát sau. đã cắt khối đá thành một tấm bia đá.
Đi trở lại đầu đường mòn vào rừng trúc, hung hăng đặt mạnh tấm bia đá lên trên mặt đất, tấm bia đá lập tức lún sâu nửa thước.
Sau đó, ngón tay Trương Hằng lóe ra ánh bạc khắc mấy chữ sâu nửa tấc lên trên bia đá:
Trúc Lâm Hiên, kẻ xông vào chết...