Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 152 : Tiểu thư Đường gia!
Ngày đăng: 22:49 19/04/20
Theo tiếng bước chân nhè nhẹ từ ngoài cửa đi vào. một thiếu nữ xinh đẹp tao nhã. toàn thân mặc xiêm y màu vàng nhạt xuất hiện.
Chỉ thấy thiếu nữ này mặt cười như hoa. dung mạo xinh đẹp. chân mày như vẽ, hai mắt trong suốt sáng lấp lánh, lộ ra vẻ điềm tĩnh mà thông minh trí tuệ.
Đường Nhã Thi chầm chậm đi tới. khẽ nhún mình, truyền đến Thanh âm êm tai như tiếng chim hót:
- Nhã Thi bái kiến phụ thân đại nhân!
Trương Hằng thầm than, không ngờ Đường Phong này có một muội muội xinh đẹp Thanh tú tao nhã như vậy.
Đường Viễn Kiều vốn định răn dạy nàng vài câu. nhưng thấy bộ dáng con gái như thuận như thế. tất cả bực bội trong lòng trong khoảnh khắc tan thành mây khói.
- Nhã nhi này, ta giới thiệu cho con mấy vị khách nhân! Vị này chính là Diệp bá bá của con, tương giao cùng phụ thân đã lâu năm.
Đường Viễn Kiêu cười ha hả nói.
- Nhã Thi đến chậm, xin Diệp bá bá thứ lỗi!
Đường Nhã Thi khẽ chớp chớp đôi mắt sáng, nho nhã lễ pháp nói với Diệp Hằng Phong.
- Ha ha! về sau đều là người một nhà. Nhã Thi không cần đa lễ!
Ánh mắt Diệp Hằng Phong dừng ở Trên mặt Đường Nhã Thi. trong lòng cũng thầm gật đâu tán thưởng. Con của mình nếu có thể lấy được tài nữ như vậy, cũng thật là vinh hạnh.
- Đây là nghiệt tử Vũ Kỳ của ta. Kỳ nhi! Còn không mau chào hỏi Nhã Thi tiểu thư.
Diệp Hằng Phong phát hiện đứa con mình đang ngẩn người ra đứng đó, vội vàng lên tiếng nhắc nhớ.
- Ra... ra mắt Đường tiểu thư!
Diệp Vũ Kỳ vội vàng đứng dậy. khẽ nghiêng người thi lễ với Đường Nhã Thi.
- Nhã Thi ra mắt Diệp công tử.
Đường Nhã Thi liếc mắt nhìn Diệp Vù Kỳ một cái. sắc mặt bình thản như nước.
Theo sau, Đường Nhã Thi chuyển đôi mắt sáng, ánh mắt nhìn về phía Trương Hằng, trong mắt hiện lên một tia kỳ dị.
- Nhã nhi! Vị này chính là Triệu Vân đến từ Sở Quốc, là một vị kỳ sĩ.
Đường Viễn Kiêu giới thiệu Trương Hằng với Đường Nhã Thi.
- Ra mắt Triệu công tử! Có thể gặp gở cùng kỳ sĩ nước ngoài là vinh hạnh của Nhã Thi.
Đường Nhã Thi hiển nhiên nổi lên thích thú với Trương Hằng. Trong mắt lộ ra vài tia hiếu kỳ.
- Đường tiểu thư không cần khách sáo!
Trương Hằng thản nhiên cười nói.
- Nhã nhi! Con cũng ngồi xuống đi!
- Mặc dù có một người gián tiếp hại chết hắn nhưng người này gần như vô địch ở nhân gian. Trong khoảnh khắc liên có thể san băng toàn bộ kinh đô Triệu Quốc.
Trương Hằng nói với giọng điệu lạnh lùng. Hắn nói như vậy cũng là để xóa đi Ý niệm báo thù vì con trong đầu Đường Viễn Kiều.
Thử nghĩ, ân oán giữa người tu tiên, một người phàm bình thường sao có thể nhúng tay vào được. Đường Viễn Kiều nhắm hai mắt lại, thật lâu sau mới nói:
- Còn Đường Phong đứa con kia của ta, hắn có khỏe không?
Trong lòng Trương Hằng hơi do dự một chút, vẫn là Quyết định giấu điếm sự thật, giọng điệu nhẹ nhàng nói:
- Đường Phong trải qua đại kiếp nạn lần đó tuy rằng không chết, nhưng cũng không biết chạy đi đâu rồi.
Đường Viễn Kiều đứng lên đi tới cửa, nhìn bầu Trời đêm thở dài nói:
- Đều là do tô huấn kia mà ra! Nếu không, lúc trước ta cũng sẽ không đưa Phong nhi đi. cũng sẽ không để Lăng nhi rời đi...
- Tổ huấn?
Trương Hằng đột nhiên nhớ tới lời nói của Ô Lăng trước khi chết:
"Từ khi ta kế thừa Ý chí của Đường Phương Chu. liền tuân theo tổ huấn của Đường gia. để phụ thân đưa ngươi đến Phương Vân sơn. Âu Dương Thiên Đức tuân theo linh hồn Huyết thệ trước kia. bất đắc dĩ không có cách nào làm tổn thương con cháu Đường gia. đồng Thời phải bồi dưỡng cho ngươi thành tu sĩ Trúc cơ kỳ. Một khi lão thành công, là có thể dựa theo ước định đến Đường gia nhận lấy viên Hóa Anh Đan và các thứ khác".
Tổ huấn này hẳn là do Đường Phương Chu người sáng lập Đường gia lưu lại.
Hóa Anh Đan ở trong tay Trương Hằng lại có ba viên: trên Hỏa Diễm Kiều thu được một viên, từ nơi Nam Minh lấy được một viên, và trong nhẫn không gian có một viên.
Tuy nhiên, hắn nói các thứ khác là cái gì? Chẳng lẽ chính là không gian giới chỉ này ư?
- Ngài dẫn ta tới từ đường Đường gia để xem qua có được không?
Đột nhiên Trương Hằng đưa ra một yêu cầu như vậy.
Lúc trước ô Lăng cũng chính tại nơi đó nhận kế thừa ý chí của Đường Phương Chu. Đường Viễn Kiều do dự một chút, mới nói:
- Từ đường Đường gia không cho phép người ngoài đi vào. đây là tổ huấn của Đường gia.
- Nếu không tiện thì thôi vậy!
Trương Hằng thầm nghĩ: "Ngươi không cho ta đi vào. chăng lẽ ta không tự mình đi được sao?"
- Không biết Lăng nhi ủy thác tiên sư tới đây. có gì phải làm sao?
Đường Viễn Kiêu nảy sinh ra nghi ngờ mục đích của Trương Hằng đến Đường phủ.
- Ta là chịu ô Lăng trước khi chết nhờ vã, trợ giúp hắn bảo hộ một ít gia nghiệp ở nhân gian, cũng chính là Đường phủ.
Trương Hằng lạnh, nhạt cười:
- Tuy nhiên theo ta thấy, hiện nay trong Đường phủ này cũng không có chuyện gì. nghĩ đến cũng không cần người pháp lực thấp kém như ta chứ?