Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 17 : Phệ Hồn Cổ
Ngày đăng: 22:47 19/04/20
Trong trí nhớ của Đường Phong, Âu Dương lão tổ thậm chí coi hắn như con cháu thân thuộc. Lúc bình thường cũng luôn chiếu cố hắn. mặc dù trong Phong Hành Môn gặp chuyện gì, vị lão tổ này cũng không chút do dự làm chỗ dựa cho hắn. thậm chí còn ngoại lệ ban cho hắn một kiện linh khí hạ phẩm.
Trương Hằng lúc này cũng rất nghi hoặc, trong lòng càng ngày càng kiêng kỵ lão tổ này. ở trong mắt người bình thường, Âu Dương lão tổ này là một lão nhân sắp bước vào tuổi xế chiều, nhưng ai ngờ lão hiển nhiên là một tu sĩ Kết Đan Kỳ thông thiên, lão làm như vậy rốt cục có bí mật gì không thể cho ai biết?
Một lát sau Âu Dương lão tổ nở nụ cười tươi, lại dừng ánh mắt trên người Trương Hằng. lập tức. một luồng linh áp không thể ngăn cản lại lần nữa buông xuống trên người Trương Hằng.
Trên mặt Trương Hằng lộ ra vẻ sợ hãi. thân thể không tự chủ lui ra sau. nói năng lộn xộn:
- Lão... lão muốn làm... làm gì?
- Ngươi đã biết thực lực chân chính của ta. ngươi nghĩ rằng ta sẽ yên tâm cho ngươi đi hay sao?
Sát khí trong mắt Âu Dương lão tổ chợt lóe ra. Trương Hằng lập tức cảm thấy lạnh cả người, chẳng lẽ Âu Dương lão tổ tính giết mình sao?
Trương Hằng hiểu rõ. ở trước mặt Kết Đan Kỳ. mình không có lực trả đòn. nhưng tân đáy lòng hắn vẫn hạ quyết tâm. nếu đối phương thật sự xuống tay như đã nói. mình tuyệt không ngồi chờ chết! Cho dù tỷ lệ thành công không đến một phần vạn. mình cùng phải làm.
Nhưng lập tức. Âu Dương lão tổ lộ ra vẻ tươi cười:
- Đương nhiên, nếu ngươi muốn còn mạng thì điều đó không phải không được.
Trương Hằng hơi thở đài nhẹ nhõm trong lòng, xem ra suy đoán của mình không tệ. Âu Đương lão tổ này nếu thật sự muốn giết mình, e rằng sớm đã động thủ làm gì ở đây nói dong dài với mình, lại một trận đe dọa? Chỉ sợ tiếp theo, đối phương lại muốn vừa ân vừa uy hiếp.
Nhưng Trương Hằng không biết chỗ nào trên người mình đáng giá khiến lão tổ động tâm?
Vội vàng giả bộ đáng vẻ mừng như điên. Trương Hằng vội hỏi:
- Lão tổ có gì phân phó. đệ tử nhất định làm thay cho ngài.
Âu Dương lão tổ lấy tay vuốt chòm râu trắng bóng của mình, vẻ mặt mang theo một chút tán thưởng, nói:
Tay Trương Hằng cầm linh khí trung phẩm này. trên tầng ngân sương bên ngoài truyền đến một luồng khí băng hàn khiến tay hắn cảm giác lạnh cóng.
Đây thật sự là một kiện linh khí trung phẩm bình thường, trong lòng Trương Hằng cùng không khỏi sinh, ra một loại cảm giác yêu thích, sau khi đưa Nguyệt Thương vào túi trữ vật. Trương Hằng khom người nói với Âu Dương lão tổ:
- Tạ ơn lão tổ ban cho. lão tổ có chuyện gì xin cứ việc phân phó.
Trên mặt Âu Dương lão tổ lộ ra vẻ cười ôn hòa:
- Ngươi yên tâm. chỉ cần trợ giúp ta hoàn thành hai chuyện. là khôi phục tự do của ngươi, đến lúc đó ngươi có thể an toàn rời khỏi Phương Vân sơn. cũng có thể bái làm môn hạ của ta. Âu Dương Thiên Đức ta tuyệt không lừa ngươi.
Trong lời nói của Âu Dương lão tổ lộ ra vẻ thành khẩn, nhưng Trương Hằng làm sao tin lời nói của lão chứ. Tuy nhiên trái lại biết rõ tính danh thật của lão tổ. Âu Dương Thiên Đức? Tên này lão tử nhớ kỹ. sinh thời nhất định điều tra, Trương Hằng âm thầm hạ quyết tâm trong lòng.
- Không biết lão tổ có hai chuyện gì muốn đệ tử làm?
Lúc này Trương Hằng vẫn xưng là đệ tử, Âu Dương lão tổ cũng thầm thừa nhận thân phận hắn thay thế Đường Phong.
- Chuyện thứ hai tạm không để cập tới. trước tiên nói về chuyện thứ nhất, chuyện này có liên quan đến Đại Hội Phương Vân một tháng sau.
Trên mặt Âu Dương lão tổ lộ ra vẻ ngưng trọng.
Trương Hằng thầm nghĩ. Đại Hội Phương Vân này quả nhiên không đơn giản chỉ là tỷ thí. Ngay cả Âu Dương lão tổ Kết Đan KỲ cũng quan tâm đến chuyện này. có thể thấy Đại Hội Phương Vân lần này nhất định có bí mật gì đó không thể cho ai biết.
Âu Dương lão tổ mang theo vẻ mặt hồi tưởng một chút, nói:
- Chuyện này có liên quan đến một bí mật trên Phương Vân sơn...